Chương 2 Hãy Bắt Đầu Ngay Từ Bây Giờ!

Thói Quen: Chọn Tốt Bỏ Xấu

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Chương 2 Hãy Bắt Đầu Ngay Từ Bây Giờ!

Hành trình ngàn dặm bắt đầu bằng một bước đi

Lão Tử

Kẻ thù lớn nhất của thành công là sự chần chừ. Chúng ta có thể suy nghĩ đến việc làm những điều đúng, lên kế hoạch và bàn về chuyện này nhưng sẽ không có gì thay đổi trong đời sống cho đến khi chúng ta kiên trì làm những gì chúng ta cần làm. Có lẽ bạn có rất nhiều tật xấu đến nỗi bạn cảm thấy quá mệt mỏi và thậm chí bạn không chắc là bạn sẽ đọc hết cuốn sách này hay không. Bạn biết mình cần thay đổi nhưng bạn không chắc là bạn có muốn đổi thay hay không. Có người nói, “Tật xấu giống như cái giường êm, dễ nằm nhưng khó dậy”. Bruce Barton nói, “Điều kì lạ là bạn có thể kêu gọi người ta chết cho tự do của nhân loại nhưng họ lại không chịu hy sinh một chút thì giờ cần thiết để giải phóng họ khỏi chính tù ngục của mình”.

Bạn có sẵn lòng hy sinh và chịu khó làm việc hiện tại để hướng một đời sống tự do trong tương lai không? Khổ nỗi là chúng ta thường không muốn chịu khó làm những việc cần làm trong một thời gian ngắn; do đó chúng ta rốt cuộc rơi vào sự đau khổ, sợ hãi và mặc cảm tội lỗi và hình phạt là chúng ta bỏ dở dang một việc mà chỉ mất vài phút hay vài giờ để làm. Nói cách khác, một khi ta ngại không làm điều gì đó hơi khó thì chúng ta để phần lớn thời gian tránh né nó hơn là bắt tay vào làm.

Đối với tôi không gì hạnh phúc cho bằng biết rằng tôi cố gắng hết sức đưa ra những chọn lựa đúng đắn nhất và kiên trì đeo đuổi đời sống tốt đẹp mà Chúa dành cho tôi. Đối với tôi, tôi cảm thấy khó chịu khi sống cảnh an phận và tôi tin bạn cũng cảm thấy khó chịu như vậy. Có thể trước đây bạn quen sống an phận và quên mất rằng cuộc đời còn có nhiều điều tốt đẹp hơn, nhưng thông điệp này là một lời thức tỉnh hãy vùng dậy và sống hết mình. Thời gian tốt nhất để bắt đầu là bây giờ!

Chúng ta thường hay quá bám víu với những thói quen nho nhỏ và thấy khó mà bỏ nó, ngay cả nó đang làm hại chúng ta. Chúng ta thảy đều có những thói quen cả tốt lẫn xấu, nhưng Benjamin Franklin nói, “Giá trị ròng của bạn đối với đời thường được quyết định bởi những thói quen tốt còn lại sau khi trừ đi những thói quen xấu”. Hãy bắt đầu hình thành những thói quen tốt ngay bây giờ. Chẳng mấy chốc thói tốt sẽ nhiều hơn tật xấu và lúc đó giá trị của bạn đối với bản thân, gia đình và bạn bè sẽ gia tăng đáng kể.

Đánh Bại Tính Chần Chừ

Cách để bắt đầu là đừng nói nữa mà hãy làm đi. 

Walt Disney

Tính chần chừ rất lừa lọc. Nó khiến chúng ta an nhàn khi nói với chúng ta rằng chúng ta sẽ làm điều đúng. Nó biện minh cho tính ù lì. Lần nọ tôi nghe một câu chuyện về ba con quỷ vừa mới tốt nghiệp khóa học về cách để lừa con người ở thế gian và ngăn cản họ không biết Chúa. Satan hỏi mỗi con quỷ là làm cách nào để chúng dụ con người. Con quỷ đầu tiên trả lời nó sẽ cho con người biết là không có Thượng Đế. Satan trả lời, “Ngươi sẽ không dụ được nhiều người vì phần lớn người ta đều tin trong lòng Thượng Đế hiện hữu ngay cả họ không muốn theo Ngài”. Con quỷ thứ hai nói nó sẽ cho con người biết thiên đàng và địa ngục không có thật. Satan nói, “Ngươi chỉ dụ được vài người như con quỷ thứ nhất, nhưng ngươi sẽ không lôi kéo được nhiều linh hồn”. Con quỷ thứ ba nói nó sẽ cho con người biết là đừng có vội vàng gì cả và con người chỉ chần chừ quyết định theo Chúa để chờ một dịp khác… Sa-tan vô cùng phấn khởi và la lên, “Ngươi sẽ gặt hái nhiều linh hồn cho nước tối tăm khi dụ họ hãy chờ sau đó rồi mới quyết định”. Tôi không hề quên được câu chuyện này cho dù tôi đã nghe gần 20 năm rồi.

Sự chần chừ là một kẻ trộm. Nó cướp đi thời gian, tiềm năng, lòng tự trọng, sự bình an của chúng ta. Nó giống như giọng nói thủ thỉ, “Hãy đi ngủ đi; mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi”. Nhưng mọi thứ sẽ không ổn đâu nếu chúng ta trì hoãn không làm những gì chúng ta cần làm. Và công việc sẽ không tự động hoàn tất đâu. Nó chẳng đi tới đâu. Sự chần chừ rất lừa lọc, và chúng ta chỉ có thể thắng tính xấu này bằng cách trở thành một con người mà tôi gọi là con người “bây giờ”. Hãy kiên quyết khi bạn biết mình cần làm điều gì đó. Đừng trì hoãn nữa và cũng đừng cứ trì hoãn hoài… hãy hành động ngay đi!

Sáng nay tôi ngồi trong phòng ngủ để viết cuốn sách này. Cách đây vài phút tôi nhìn cái giường, gối chăn chưa xếp lại. Tôi ngồi dậy lấy đồ và khi tôi đi ngang qua cái giường tôi tự nhủ là mình sẽ sắp xếp gối chăn lại, nhưng sau đó tôi lại nghĩ, “Thôi, mình sẽ làm sau”. Tôi có thể làm ngay được, nhưng tôi biết bản thân mình rất rõ đó là tôi sẽ nhìn thấy cái giường ngủ của tôi sẽ bề bộn suốt cả ngày. Tôi biết cần phải dọn dẹp ngay cái giường, vì thế tôi chiến thắng tính chần chừ bằng cách để vài phút dọp dẹp giường ngủ. Bây giờ tôi cảm thấy thoải mái về bản thân và về cách mà phòng ngủ của tôi được ngăn nắp, và tôi có thể quay lại làm việc tiếp.

Khi chúng ta trì hoãn công việc, nó làm cho chúng ta bực bội thêm. Thậm chí chúng ta không ý thức về chuyện này, nhưng những công việc dở dang sẽ gây áp lực trên chúng ta. Nếu bạn đi quanh quẩn trong nhà mà nhìn thấy chén bát chưa rửa, quần áo dơ nằm rải rác trên sàn nhà, rác đầy thùng chưa đổ, giường ngủ không ngăn nắp, hàng đống thư từ chưa xem, tôi đoan chắc rằng bạn sẽ cảm thấy bị áp lực ít nhiều. Thậm chí bạn có thể bực bội và đâm ra cãi vả với ai đó trong nhà chỉ vì bạn thấy bị áp lực quá. Khi chúng ta thấy lỗi lầm nơi người khác thì chúng ta không còn tập trung vào việc chúng ta cảm thấy thế nào về bản thân. Sự chần chừ không bao giờ khiến chúng ta cảm thấy dễ chịu.

Nếu thấy cỏ chưa cắt, gai góc ngoài vườn không nhổ, xe cộ chưa đi rửa và dầu nhớt chưa thay, ga-ra nhà bề bộn thì bạn sẽ cảm thấy bị áp lực. Bạn có thể than phiền sao lộn xộn quá hoặc bạn chấm dứt tính chần chừ và bắt tay hành động – làm mỗi lúc từng việc một thì nhà cửa bạn sẽ ngăn nắp trật tự trở lại. Chắc chắn Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời có trật tự và tổ chức. Một số chi tiết được ghi lại trong Kinh Thánh nói về việc xây rương giao ước và đền thờ thật lạ lùng. Chúa đảm bảo là mọi thứ phải thực hiện theo thứ tự và ngăn nắp nhất. Tình trạng lộn xộn khiến cho chúng ta cảm thấy lung túng và Chúa không phải là tác giả của sự lộn xộn mà là của trật tự và bình an [4](1Corinhians 14:33).

Tôi muốn chia sẻ với bạn câu chuyện về một người phụ nữ có một tật xấu. Ellen là một người phụ nữ nồng hậu, độ lượng, rất khôn ngoan và tài năng. Chồng cô, con cô và cháu cô đều khen cô. Đồng nghiệp trong trường nơi cô dạy học cũng đều thán phục về tính tình thân thiện của cô với các em nhỏ trong lớp và khả năng truyền cảm hứng học tập của cô cho các em. Cô rất gần gũi với cha mẹ cô và cô rất trân trọng tình bạn của cô. Ellen quá bận rộn gìn giữ những điều này nên cô thấy mình ít ở nhà và khi cô về nhà thì cô đã đuối sức.

Ngày nọ sau khi làm việc về cô mở hộp thư và để một đống trên bàn. Cô không cảm thấy mở những lá thư này ngay mà chờ cho đến ngày mai. Cô cần phải chấm bài tốt nghiệp của sinh viên cho năm đó, chỉ mất vài giờ. Nhưng cô lại có tới hai tuần mới tới hạn nộp bài nên cô quyết định thư thả và xem ti vi. Mấy người cháu của cô đến thăm vài ngày vào cuối tuần. Nhà cửa cô thì bề bộn nhưng cô vẫn có những ngày cuối tuần để dọn dẹp và chuẩn bị đón các cháu mình. Ellen hứa với chồng mình là cô sẽ đi gia hạn giấy tờ xe, chỉ mất vài ngày. Lời nhắc nhở cuối cùng là cái đống thư trên bàn.

Đêm hôm sau Ellen về nhà mệt mỏi như tối hôm trước. Cô bỏ một đống thư trên bàn và vào nhà bếp để nấu ăn tối. Sau bữa tối, cô nhận điện thoại từ bạn bè và xem ti vi và thế là hết cả buổi tối đó. Hết ngày này sang ngày khác… nhiều công việc bỏ dở đang chờ cô xử lí.

Chính những việc nho nhỏ như thế khiến cho đời sống của Ellen càng khó khăn hơn và mất hết niềm vui. Chính là do Ellen trì hoãn những việc nho nhỏ và chần chừ đảm nhận trách nhiệm. Những việc như trả tiền điện nước đúng hạn, dọn dẹp nhà cửa, chấm bài tốt nghiệp của sinh viên đúng hạn – không phải là những việc gì to tát.

Có lẽ bạn đoán được câu chuyện này kết thúc ra sao. Nhiều hóa đơn tính tiền chưa đóng, không có đủ tiền trong tài khoản để đóng – Ellen không thích trả cùng lúc hàng khối hóa đơn. Cuối cùng cô bị phạt về nhiều chuyện. Cô bị mất thẻ do các thanh niên phạm pháp lấy. Cô là một giáo viên giỏi nhưng cô nộp bài lúc nào cũng trễ. Khi trường của cô phải đệ trình lên ban giám hiệu thì Ellen là người bị cho nghỉ dạy. Có nhớ giấy tờ xe mà cô phải gia hạn? Cô quên mất luôn. Hậu quả là cô và chồng cô không thể đón mấy cháu mình tại cổng… trễ gia hạn giấy xe nên cô không thể lái xe tuần đó được.

Ellen chỉ có một tật xấu duy nhất. Nhưng tật xấu chần chừ đó đã gây ra nhiều nan đề nho nhỏ và cuối cùng thành ra những nan đề lớn.

Bạn có thể hình thành thói quen trở thành một người làm “bây giờ”, làm những gì cần làm ngay lập tức. Tất cả những người thành công đều có thói quen này. Chúng ta không thể thành công nếu trì hoãn công việc hoài. Sau đây là một vài câu trích nói về sự chần chừ mà tôi nghĩ rất bổ ích:

  • “Sự chần chừ giống như thẻ tín dụng, lúc đầu rất hứng thú cho đến khi bạn phải trả nợ”. Christopher Parker
  • “Có nhiều điều chúng ta ước ao đã làm xong hôm qua và có vài điều chúng ta cảm thấy thích làm ngày nay”. Mignon McLaughlin
  • “Nếu bạn có mục tiêu lẫn sự chần chừ thì bạn không có gì cả. Nếu bạn có mục tiêu và hành động thì bạn sẽ có bất cứ thứ gì bạn muốn”. Thomas J. Vilord
  • “Sự chần chừ là kẻ bắt cóc linh hồn và kẻ tuyển mộ của địa ngục”. Edward Irving
  • “Sự chần chừ là hạt giống của sự tự hủy hoại”. Matthew Burton
  • “Khi biết là cần phải leo núi thì có chờ mấy cũng không làm cho núi thấp hơn”. Tác giả vô danh
  • “Sự chần chừ là lên kế hoạch trước để tự sát”. Tác giả vô danh

Đức Tin Sống Trong Hiện Tại

Vì là tín hữu tin Chúa Giê-su, chúng ta học biết rằng chúng ta nhận nơi Chúa mọi sự chúng ta cần qua đức tin. Đức tin là bây giờ. Tin tưởng ngay bây giờ rằng Chúa sẽ chăm sóc ngày hôm qua và ngày mai. Chúng ta được công chính và ngay thẳng trước mặt Chúa chỉ qua đức tin mà thôi, nhưng sứ đồ James cho biết đức tin không có việc làm thì chết.

Cũng vậy, đức tin không có việc làm kèm theo là đức tin chêt.[5]

(James 2:17)

Có lẽ có hàng ngàn, hàng ngàn người cho mình là người có đức tin lớn nhưng họ cứ chần chừ hoài. Sự chần chừ không phải là đức tin, bởi vì đức tin thật đòi hỏi hành động. Sự thật thì đức tin đôi khi phải chờ Chúa hành động, nhưng thường thì để làm theo những gì Chúa phán thì phải hành động.

Chúng ta không cần chờ một lời phán đặc biệt từ Chúa bảo chúng ta làm. Trong Kinh Thánh, Chúa đã ban cho chúng ta phần lớn những chỉ dẫn chúng ta cần trong cuộc sống. Khi tôi để ý cái giường chưa xếp của tôi, tôi không cần một lời đặc biệt nào từ Chúa để biết rằng điều hay nhất tôi cần làm là dọn dẹp giường của tôi. Điều duy nhất còn lại là sự vâng lời.

Tôi nhận biết rằng một số người có những tật xấu trầm trọng và bạn có lẽ nghĩ rằng ví dụ của tôi về chuyện không dọn dẹp giường ngủ không quan trọng lắm. Tuy nhiên, tôi cho rằng nếu chúng ta không chịu vâng lời và hành động trong những chi tiết nhỏ nhất thì chúng ta sẽ gặp rắc rối với những công việc quan trọng hơn trong cuộc sống.

Hãy để tôi giúp bạn bằng cách dùng những ví dụ từ chính cuộc đời của tôi, trong đó chính sự chần chừ đã gây ra những nan đề trầm trọng. Chẳng hạn, tôi bị đau lưng nhiều năm, nhưng nó không trầm trọng đến độ tôi không thể làm việc mỗi ngày. Bạn bè và gia đình hay khuyên tôi là tôi cần đi khám bác sĩ, nhưng tôi chần chừ hết năm này đến năm khác. Rốt cuộc một sáng nọ, tôi không thể đi khi ra khỏi giường và không còn cách nào khác là đi cấp cứu gặp bác sĩ. Lưng của tôi bị sưng và tôi bị dĩa sụn. Cơn đau là dấu hiệu có điều gì đó trục trặc và cần quan tâm và khi chúng ta bỏ qua thì chúng ta chỉ làm cho vấn đề trầm trọng hơn. Nếu trước đó tôi chăm sóc cái lưng tôi và tìm kiếm lời khuyên từ bác sĩ khi cơn đau xuất hiện thì có lẽ tôi bớt đau đớn hơn và không mất nhiều thời gian khám bác sĩ trong nhiều năm. Hãy nhớ, sự chần chừ lúc đầu vui vẻ cho đến khi vấn đề xuất hiện.

Tôi nhớ lần nọ một nha sĩ nói với tôi, “Chúng tôi cần cô đến kiểm tra và cạo răng đều đặn để cô không cần khám gấp mỗi khi cô bị đau răng.” Bác sĩ nhắc tôi lần duy nhất ông gặp tôi là lúc tôi phải đi cấp cứu nhưng như thế thì hơi bất công cho ông quá vì sự cấp cứu của tôi tạo thêm áp lực cho lịch khám dày đặc của ông. Không chỉ thế, sự chần chừ của tôi khiến tôi phải trả giá đắt. Xét cho cùng, cạo vôi thì ít tốn kém và ít đau đớn hơn là phẫu thuật răng.

Lí do tôi bào chữa cho việc chần chừ là do tôi bận. Nghe quen quá phải không? Khi chúng ta không chịu dùng thời gian để làm những gì cần làm, chúng ta rốt cuộc sẽ mất thời gian lo cho những lúc cấp cứu và lộn xộn mà chúng ta tạo ra qua việc trì hoãn.

Tôi hy vọng bạn đã chọn thói quen tốt mà bạn muốn có và bỏ thói quen xấu mà bạn muốn bỏ. BÂY GIỜ là lúc để bắt đầu! Đang khi tôi viết sách này, chúng tôi đang trong mùa Giáng sinh và Năm mới và tôi nghe nhiều người tuyên bố những việc họ sẽ làm ngay sau khi hết lễ. Họ sẽ giảm cân, bắt đầu tập thể dục, tổ chức lại cuộc sống, và làm nhiều điều khác. Vài người trong số họ có thể làm thật nhưng nói thật là tôi biết ngay là phần lớn trong họ sẽ không làm được. Họ là những người hay chần chừ, và người mà chần chừ hôm nay sẽ tìm cớ để chần chừ ngày mai.

Tôi bắt đầu chế độ ăn uống điều độ vào ngày 23, tháng 12, 2006 và Chúa giúp tôi tiếp tục giữ chế độ này. Người huấn luyện viên của tôi khuyên tôi phải bắt đầu chế độ ăn kiêng không đường 21 ngày và ông đưa ra cho tôi một chế độ ăn mà tôi phải theo nhằm làm “sốc” cơ thể tôi và điều chỉnh lại quá trình trao đổi chất của tôi. Tôi nhớ có người hỏi tôi rằng đời thuở nào tôi lại bắt đầu chế độ ăn kiêng ngay trước mùa Giáng sinh. Tôi đã làm vì tôi nghĩ nếu tôi làm được trong thời điểm ăn uống nhiều của năm thì chắc chắn tôi có thể làm trong những thời điểm khác của năm. Chờ cho đến khi đến thời điểm thuận lợi mới làm thì không khôn ngoan. Những đức tính tốt không được phát triển qua sự dễ dàng và tiện lợi mà qua việc làm những việc cần làm bất kể hoàn cảnh khó khăn như thế nào.

Hãy Phấn Khởi Về Việc Làm Xong Công Việc

Tất cả những ai đã tiếp nhận Chúa Giê-su là Đấng Cứu Thế và là Chúa của mình đều có Thánh Linh của Chúa trong họ và Thánh Linh là Đấng chiến thắng. Chúa Giê-su là một chiến sĩ can trường và Ngài không kêu gọi chúng ta làm những thánh đồ yếu ớt. Đừng sợ bất cứ việc gì, hãy chiến thắng nó. Chúng ta càng trì hoãn việc gì đó và cứ suy nghĩ về nó thì chúng ta sẽ làm cho chuyện bé xé thành chuyện lớn. Khi chúng ta là những con người hành động, chúng ta không để cho ma quỷ có thì giờ phóng đại thực tế mà chúng ta đang đối diện. Đừng sợ chọn hay bỏ một thói quen, nhưng hãy phấn khích về những thử thách bạn đang đối diện. Nói thật là tôi không muốn sống mà không có mục tiêu và khi tôi đạt được một mục tiêu nào đó, tôi mong đợi đạt mục tiêu kế tiếp. Không phải lúc nào tôi cũng thích những việc tôi làm, nhưng tôi rất thích những kết quả và cái cảm giác đã chiến thắng và đã đạt được mục tiêu. Tôi tin bạn cũng thích vậy. Tôi có nghe nhiều người nói, “Tính tôi là hay chần chừ”, như thể đó là con người của họ. Chúng ta là con của Chúa, đồng thừa kế với Chúa Giê-su, được đầy dẫy Thánh Linh, được Chúa xức dầu, được ban ân tứ và tài năng và có thể làm những gì cần làm trong cuộc sống qua Chúa Giê-su (Philippians 4:13).

Nếu bạn cứ cho bạn là một người hay chần chừ thì bạn thật đáng thương. Tôi khích lệ bạn hãy có thái độ khác, thái độ của người chiến sĩ và kẻ chiến thắng. Hãy mong ước leo được núi. Ông Caleb đã xin một ngọn núi lúc ông 80 tuổi (xem Numbers 13). Sao lại không? Ông biết bao lâu Chúa ở cùng ông, ông có thể làm nhiều điều vĩ đại.

Xin chúc mừng bạn! Bạn vẫn còn đang đọc sách này và điều này có nghĩa là bạn đang hình thành những thói quen tốt và bỏ đi những thói quen xấu. Hãy chọn một điều gì đó và hãy bắt đầu hôm nay. Hãy cứ bám lấy mục tiêu cho đến khi bạn chiến thắng được, rồi hãy chọn mục tiêu khác và lặp lại tiến trình này. Đừng ngưng lại cho đến khi bạn phát triển những thói quen tốt mà bạn muốn có.