Chương Ba - BÀI GIẢNG CỦA VŨ TRỤ

Kính Sợ Chúa

Đăng vào: 5 tháng trước

.

BA

vintage-symbol

BÀI GIẢNG CỦA VŨ TRỤ

Linh hồn tôi khát khao Chúa, thể xác tôi mong ước Ngài . . . Để chiêm ngưỡng quyền năng và vinh quang Ngài.

Thi thiên 63:1-2

Để kính sợ Chúa đúng mức, chúng ta phải đeo đuổi để hiểu sự vĩ đại của vinh hiển Ngài. Đây là lời kêu cầu tận đáy lòng của Môise khi ông dạn dĩ nài xin: “Xin hãy bày tỏ cho con vinh hiển của Ngài” (Xuất 33:18).

Chúng ta càng hiểu về sự vĩ đại của Chúa (dù điều này không thể nào hiểu hết được) chúng ta càng có khả năng kính sợ Ngài. Vì lý do này tác giả Thi Thiên khích lệ chúng ta, “Vì Đức Chúa Trời là vua của cả trái đất. Hãy hát thánh thi mà ca ngợi Ngài.” Chúng ta được mời gọi để ngắm nhìn sự vĩ đại của Ngài.

Nhưng chúng ta cũng được tác giả Thi Thiên cho biết: “CHÚA là vĩ đại và rất đáng ca ngợi; sự vĩ đại của Ngài vượt quá sự hiểu biết của con người.” Điều này khiến tôi nhớ lại câu chuyện về cái chết của thánh Augustine. Augustine là một trong những nhà lãnh đạo vĩ đại vào thời của ông. Các sách vở của ông đã giải thích về sự kỳ diệu oai nghi của Chúa chúng ta. Người ta vẫn còn nói đến các sách vở của ông hàng ngàn năm nay. Một trong những tác phẩm hay của ông có tựa The City of God.

Trên giường bệnh, các bạn bè thân thuộc đang vây quanh, thánh Augustine nhắm mắt để đi về với Chúa, ông ngừng thở, tim ngừng đập và cảm nhận bình an tràn ngập căn phòng. Thình lình mắt ông mở ra lại, và với khuôn mặt chói sáng ông nói với những người có mặt: “Tôi đã thấy Chúa. Tất cả những gì tôi đã viết chỉ là hạt cát mà thôi.” Rồi ông lìa cõi đời này.

Thánh Thay, Thánh Thay, Thánh Thay . . .

Thánh thay, thánh thay, thánh thay là CHÚA Vạn Quân, vinh quang Ngài đầy dẫy khắp đất.

Êsai 6:3

Chúng ta đã hát chính những lời này trong bài thánh ca ở hội thánh. Nhưng thường thì chúng ta hát không có lòng nhiệt thành như các thiên sứ hát. Bạn có thể thấy tín đồ liếc dọc liếc ngang khi họ hát những lời này. Bầu không khí tại ngai Chúa thật khác biệt biết bao!

Các thiên sứ đầy quyền lực này không có vẻ nhàm chán hay mệt mỏi; họ không chỉ hát những bài ca hay. Họ không nói: “Chúa ơi, chúng con đã hát bài này trước ngai Chúa hàng triệu năm rồi; Ngài có nghĩ nên thế bài khác không? Con sẽ đi khám phá chỗ nào khác ở thiên đàng.” Không! Các thiên sứ này không ước ao ở một chỗ nào khác ngoại trừ kêu cầu và ca hát trước ngai Chúa.

Các thiên sứ này không chỉ hát bài hát. Họ đáp ứng lại những gì họ thấy. Mỗi giây phút, qua đôi mắt được che phủ, họ nhìn thoáng được một chiều kích khác về vinh hiển của Chúa đang được bày tỏ. Bị choáng ngợp nên họ kêu lên: “Thánh thay, thánh thay, thánh thay!” Thật ra, tiếng kêu của họ quá lớn đến độ ngạch cửa bị rúng động bởi tiếng kêu của họ và cả ngai Chúa đầy khói nghi ngút. Thật lạ lùng, phát ra những âm thanh làm rung chuyển toà nhà vật lý trên đất này là một chuyện, nhưng làm rúng động ngạch cửa của ngai ở thiên đàng thì lại là một chuyện khác. Các thiên sứ này đã vây quanh ngai Chúa suốt nhiều thời kỳ không thể kể hết được. Tuy nhiên, họ kinh nghiệm khải thị đời đời về quyền năng và khôn ngoan của Chúa. Sự vĩ đại của Ngài thật không sao thấu hiểu hết.

Lời Ngài Nói Về Vinh Hiển Ngài

Ở chương trước, chúng ta học về sự ngu dại của con người – hạ thấp vinh hiển Chúa xuống hình tượng của con người hư hoại. Chúng ta cũng thấy điều này là một tiếng chuông báo động trong hội thánh. Phần còn lại của chương này sẽ dành riêng để phản ánh một chút vinh quang của Chúa như đã bày tỏ trong cõi tạo vật. Chúng ta hãy nhìn xuyên qua những thuật ngữ mà suy gẫm sự kỳ diệu của vinh hiển Ngài như Kinh Thánh mô tả, vì tạo vật của Ngài cũng rao truyền sứ điệp và mang lại cho chúng ta những bài học cần ngẫm nghĩ.

Thi Thiên 145:10-11 nói: “Lạy CHÚA, mọi tạo vật của Chúa đều sẽ cảm tạ Ngài . . . Họ sẽ nói về vinh quang nước Chúa và kể lại quyền năng của Ngài.”

Tôi có bốn người con trai. Có một dạo các con tôi rất “thần tượng” một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp. Anh này là một vận động viên rất nổi tiếng tại Mỹ và được nhiều người trong nước thần tượng. Trận đấu quyết định của NBA được người ta xem chật kín sân. Tôi nghe tên anh ta được báo chí nói đến liên tục, kể cả các con tôi và bạn bè của chúng cũng bàn tán đến.

Lúc đó tôi cùng gia đình đi hầu việc Chúa ở vùng biển Đại Tây Dương. Chúng tôi vừa mới đi biển về, nơi mà các con trai tôi thích chơi đùa với cơn sóng biển. Khi chúng tôi tắm biển xong, tôi ngồi xuống với ba đứa con trai lớn để cha con nói chuyện với nhau.

Chỉ về hướng cửa sổ, tôi hỏi chúng: “Các con, ngoài kia là đại dương phải không?”

Chúng đồng thanh trả lời: “Dạ vâng, bố.”

Tôi hỏi tiếp: “Các con chỉ thấy biển xa khoảng một vài dặm, chứ đại dương thì mênh mông bát ngát.”

Các con tôi đang khi vẫn còn trùm khăn trên mình, lắng nghe với cặp mắt trố ra. “Vậy sao!”

“Đây không phải là đại dương lớn nhất; có các đại dương lớn hơn gọi là Thái Bình Dương. Ngoài ra còn có thêm hai đại dương nữa.”

Các con tôi im lặng gật đầu cách ngạc nhiên khi chúng nghe về sức mạnh của cơn sóng dâng cao lên bên ngoài cửa sổ phòng của chúng tôi.

Biết được như vậy, các con tôi đã nắm bắt một phần nào đại dương mà tôi vừa mới mô tả. Tôi hỏi: “Các con à, các con có biết rằng Chúa cân tất cả nước biển mà các con thấy, và tất cả những gì bố vừa mô tả thì Chúa cầm trong tay không?” (Xem Êsai 40:12).

Miệng chúng trầm trồ và mắt chúng tỏ ra kinh ngạc. Chúng rất ấn tượng vì cầu thủ thể thao nổi tiếng này có thể nắm chặt quả banh trong bàn tay! Nắm quả banh bằng một bàn tay dường như không nghĩa lý gì nữa.

Tôi hỏi: “Các con có tin Kinh Thánh còn nói Chúa vĩ đại như thế nào không?”

“Nói gì vậy bố?”

“Kinh Thánh công bố Chúa đo vũ trụ này bằng gang tay của Ngài” (Êsai 40:12). Tôi nắm tay tôi lại ngay trước mắt chúng, tôi bày tỏ cho chúng thấy một gang tay là khoảng cách từ ngón út đến ngón trỏ. “Chúa có thể dùng khoảng cách từ ngón út đến ngón trỏ của Ngài để đo vũ trụ này!”

Bài Giảng Không Hề Dừng

Chính vũ trụ này công bố vinh hiển của Chúa. Hãy đọc những lời được thần cảm của Đa-vít:

Các từng trời loan truyền vinh quang của Đức Chúa Trời, cõi không gian tuyên bố công việc của tay Ngài. Ngày này qua ngày khác, truyền rao sứ điệp, đêm nọ đến đêm kia bày tỏ sự hiểu biết. Không diễn văn, không ngôn ngữ, không ai nghe tiếng nói của chúng. Tiếng của chúng vang ra khắp đất, lời nói chúng nó đến tận cùng thế giới.

Thi Thiên 19:1-4

Hãy ngưng lại một lát và suy gẫm vũ trụ bao la bát ngát này. Làm thế bạn sẽ có một cái nhìn thoáng qua về vinh hiển vô hạn của Chúa! Đa-vít nói: “Vũ trụ công bố vinh hiển Chúa.” Tạo vật của Chúa không chỉ giới hạn dưới quả đất mà còn bao trùm cả cõi vũ trụ. Ngài sắp các ngôi sao trên bầu trời bằng ngón tay Ngài (Xem Thi 8:3). Đối với phần lớn chúng ta, thật khó để hiểu vũ trụ bao la này.

Ngoài mặt trời ra, ngôi sao gần nhất cách chúng ta 4.3 năm ánh sáng. Nên đây không chỉ là con số thuần tuý, chúng ta hãy mổ xẻ xem sao. Ánh sáng di chuyển với tốc độ 186.282 dặm trên một giây – không phải một giờ mà là một giây. Ước tính khoảng 670.000.000 dặm mỗi giờ. Máy bay thì bay khoảng 500 dặm mỗi giờ.

Mặt trăng quay khoảng 239.000 dặm so với quả đất. Nếu chúng ta bay đến mặt trăng, chúng ta sẽ mất 19

ngày. Nhưng ánh sáng chiếu lên tới đó 1.3 giây!

Chúng ta hãy xem tiếp. Mặt trời cách quả đất
93.00.00 dặm. Nếu bạn lên máy bay trực thăng hôm nay và bay tới mặt trời thì hành trình của bạn mất 21 năm! Bay liên tục! Cách đây 21 năm bạn ở đâu? Đó là một khoảng thời gian dài. Bạn hãy tưởng tượng bay không ngừng nghỉ để đến được mặt trời? Còn đối với những ai thích chạy xe hơi . . . mất cả đời cũng chưa đến được. Có lẽ mất gần 200 năm, chưa nói phải dừng lại đổ xăng hay nghỉ ngơi! Tuy nhiên ánh sáng di chuyển đến đó mất 8 phút và hai mươi giây!

Chúng ta hãy rời mặt trời và nói đến ngôi sao gần nhất. Chúng ta biết nó cách quả đất 4.3 năm ánh sáng. Nếu chúng ta tính toán về quả đất, mặt trời và ngôi sao gần nhất, thì nó sẽ như sau. Tính tỉ lệ quả đất sẽ giảm cỡ kích thành một hột tiêu, và mặt trời sẽ có cỡ kích như quả banh. Theo ước tính này, khoảng cách từ quả đất đến mặt trời sẽ là 26 yard, bằng một phần tư sân bóng đá. Nhưng hãy nhớ rằng để một chiếc máy bay bay được khoảng cách 26 yard thì nó sẽ mất 21 năm.

Nên nếu đây là tỉ lệ giữa quả đất và mặt trời, bạn hãy thử đoán ngôi sao gần nhất so với quả đất nhỏ như hạt tiêu là bao xa. Bạn nghĩ là 1000 hay 2000 yard hay chỉ một dặm? Không gần như thế đâu! Ngôi sao gần nhất cách quả đất là 4000 dặm! Điều này có nghĩa là nếu bạn đặt quả đất tại San Diego, California, ngôi sao gần nhất theo ước tính của chúng ta sẽ nằm giữa thành phố New City và biển Đại Tây Dương khoảng 1000 dặm so với mặt biển.

Để bay đến ngôi sao gần nhất bằng máy bay phải mất khoảng 51 tỉ năm, bay liên tục! Nghĩa là khoảng 51.000.000.000 năm! Tuy nhiên ánh sáng từ ngôi sao này đến quả đất chỉ mất 4.3 năm.

Chúng ta hãy nói thêm. Các ngôi sao bạn thấy bằng mắt trần vào ban đêm cách quả đất 4000 năm ánh sáng. Tôi không cố tính xem một chiếc máy bay phải mất thời gian bao lâu để tới các ngôi sao này. Nhưng hãy nghĩ xem; ánh sáng di chuyển ở mức 186.282 dặm mỗi giây, và mất 4000 năm để xuống tới quả đất. Nghĩa là ánh sáng của các ngôi sao này lần đầu đã phát ra trước khi Môise rẽ biển Đỏ và di chuyển một khoảng cách 670.000.000 dặm mỗi giờ, không giảm tốc độ hay ngừng lại thì mới tới được quả đất.

Nhưng đây mới chỉ là những ngôi sao trong ngân hà của chúng ta. Một ngân hà chứa hàng triệu ngôi sao khác. Ngân hà chúng ta đang sống gọi là Thiên Hà. Nên chúng ta hãy giải thích thêm.

Ngân hà gần nhất hành tinh chúng ta là chòm sao Tiên Nữ. Nó cách chúng ta khoảng 2.31 triệu năm ánh sáng! Hãy tưởng tượng, trên 2 triệu năm ánh sáng! Chúng ta có thấy hiểu biết của chúng ta giới hạn chưa?

Các nhà khoa học ước tính có hàng tỉ ngân hà, mỗi hành tinh chứa hàng tỉ ngôi sao. Các ngân hà thường dính với nhau. Chòm sao Tiên Nữ và Thiên Hà của chúng ta là một chùm của ít nhất 30 ngân hà khác. Các chùm này có hàng ngàn ngân hà khác nữa.

Sách kỷ lục thế giới cho biết vào tháng Sáu 1994 một chùm ngân hà hình như cái kén đã được khám phá. Khoảng cách giữa chùm ngân hà ước tính là 650.000.000 năm ánh sáng! Bạn tưởng tượng là máy bay sẽ bay mất bao lâu mới xuyên qua các ngân hà?

Sách kỷ lục thế giới cũng nói rằng phần lớn những vật thể xa nhất mà con người thấy được có khoảng cách là 13.2 năm ánh sáng. Tâm trí hữu hạn của con người không thể hiểu được khoảng cách bao la như thế này. Chúng ta chưa thấy được tận cùng của các chùm ngân hà,chứ đừng nói gì tới tận cùng vũ trụ. Nhưng Chúa có thể đo cả cõi vũ trụ này bằng gang tay của Ngài! Ngài đặt tên từng ngân hà. Chúa chúng ta thật vĩ đại thay, và quyền năng Ngài thật vô song; hiểu biết của Ngài thật vô hạn” (Thi 147:4-5). Ngài không chỉ đếm hàng tỉ ngôi sao, mà Ngài còn biết tên của từng ngôi sao! Không lạ gì tác giả Thi Thiên thốt lên: “Hiểu biết của Ngài thật vô hạn.”

Vua Sa-lô-môn nói: “Nhưng Đức Chúa Trời thật có ngự trên đất chăng? Ngay cả trời của các từng trời còn chưa thể chứa Ngài được thay” (1Vua 8:27). Bạn có được mở mắt thêm về vinh hiển của Ngài không?

Khôn Ngoan Kỳ Diệu Của Ngài Được Bày Tỏ Trong Cõi Tạo Vật

Chính Ngài tạo dựng địa cầu bởi quyền năng Ngài, sáng lập thế giới bởi sự khôn ngoan Ngài.

Giêrêmi 10:12

Không chỉ sự vĩ đại và quyền năng vinh hiển của Chúa được thấy trong cõi tạo vật, mà khôn ngoan và hiểu biết của Ngài cũng được tìm thấy trong đó. Khoa học đã để nhiều năm và tốn rất nhiều tiền để nghiên cứu sự vận hành của thế giới tự nhiên. Nhưng những thiết kế và kiến trúc của Ngài vẫn còn là một điều kỳ diệu.

Tất cả hình thức sự sống đều dựa trên tế bào. Các tế bào là những toà nhà trong cơ thể con người, cây cối, thú vật và các vật sống khác. Cơ thể con người tự thân là một kỳ quan khéo léo, chứa khoảng 100.000.000.000.000 tế bào – (Bạn hiểu con số đó không?) trong đó các tế bào rất đa dạng. Bởi khôn ngoan của Ngài, Ngài phân công các tế bào này thực hiện những nhiệm vụ cụ thể. Chúng tăng trưởng, nhân cấp và cuối cùng chết đi – đúng kỳ.

Dù mắt trần không thấy được, tế bào không phải là những phân tử như con người đã biết. Tế bào gồm vô số những cấu trúc li ti gọi là phân tử li ti, và các phân tử li ti gồm những cấu trúc gọi là nguyên tố – bên trong các nguyên tố người ta thấy có các cấu trúc li ti gọi là nguyên tử.

Nguyên tử nhỏ hơn dấu chấm câu. Nó chứa hàng triệu chấm nhỏ như vậy. Nguyên tử bao trùm cả một khoảng không. Trong nguyên tử có các hạt cơ bản, nơ-tron và điện từ. Các hạt cơ bản và nơ-tron được tìm thấy là chúng dính chùm nhau thành những chuỗi rất nhỏ và kết dính nhau tại trung tâm của một nguyên tử. Các chùm năng lượng nhỏ này gọi là điện từ bay quanh hạt nhân với tốc độ ánh sáng. Đây là những khối dính chặt lại với nhau.

Vậy nguyên tử lấy năng lực ở đâu? Sức mạnh nào giữ cho các phân tử năng lượng này dính với nhau? Các nhà khoa học gọi là năng lượng nguyên tử. Đây chỉ là một thuật ngữ khoa học dùng để mô tả điều mà họ không thể giải thích được. Vì Chúa đã phán rằng Ngài “giữ mọi vật bởi lời quyền năng của Ngài” (Hê 1:3). Côlôse 1:7 nói, “Trong Ngài mọi vật được giữ vững.”

Hãy ngừng lại suy gẫm một lát. Vũ trụ không thể chứa nổi Đấng Tạo Hoá diệu kỳ. Vũ trụ được đo bởi gang tay của Ngài, tuy nhiên Ngài rất chi tiết trong sự tạo dựng quả đất nhỏ bé này và các tạo vật đã làm cho các nhà khoa học phải điên đầu sau nhiều năm nghiên cứu.

Bây giờ bạn hiểu rõ hơn tác giả Thi Thiên khi ông nói: “Tôi cảm tạ Chúa vì tôi đã được tạo nên một cách đáng sợ và diệu kỳ” (Thi 139:14). Bạn cũng thấy, đặc biệt trong thời đại mà chúng ta có quá nhiều kiến thức khoa học kỳ diệu, tại sao Lời Chúa nói: “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng không có Chúa” (Thi 14:1).

Dĩ nhiên, có nhiều sách vở đã viết về những điều kỳ diệu và khôn ngoan của công trình sáng tạo của Chúa.

Tôi không có ý định viết chủ đề này. Mục đích của tôi là kích thích sự ngạc nhiên và thắc mắc về các công việc của tay Ngài, vì nó giãi bày vinh hiển lớn lao của Ngài.

“Bố ơi, chúng con thấy rồi”

Trở lại câu chuyện với các con tôi. Sau khi kể cho chúng nghe tất cả mọi thông tin khoa học bằng từ ngữ mà chúng có thể hiểu được, tôi kết luận: “Vậy các con có còn ấn tượng một vận động viên nhảy cao 15 feet để đánh banh và tưng bóng vào rổ không?

Chúng nói: “Bố ơi, chúng con hiểu rồi.”

Tôi kết luận: “Có điều gì mà vận động viên bóng chày này có mà Chúa không ban cho anh ta không?”

Chúng trả lời: “Không!”

Kể từ đó các con tôi thay đổi quan điểm từ chỗ tôn thờ một thần tượng đến chỗ kính trọng lành mạnh. Thật ra, những cái thẻ in hình cầu thủ mà các con tôi thu thập bây giờ gọi là “thẻ cầu nguyện.” Chúng cầu nguyện cho những vận động viên mà chúng cho là anh hùng.

Bây giờ bạn hiểu đôi chút những gì Chúa muốn nói khi Ngài hỏi ông Gióp: “Ai cho Ta trước điều chi mà Ta phải trả lại? Vạn vật dưới cả bầu trời đều thuộc về Ta.” (Gióp 41:11).

Con Người Là Gì?

Khi tôi nhìn các tầng trời, là công việc của ngón tay Ngài; mặt trăng và các ngôi sao mà Ngài đã lập. Loài người là gì mà Ngài nhớ đến? Con loài người là chi mà Ngài chăm sóc nó?

Thi Thiên 8:3-4

Dù không thể chứng minh điều này, tôi tin rằng Thi Thiên 8 ghi lại phản ứng của một trong các thiên sứ vây quanh ngai Chúa đối với công trình sáng tạo. Hãy dừng lại suy nghĩ về điều này và hãy cố gắng nhìn qua ánh mắt của thiên sứ. Đức Chúa Trời quyền năng oai nghi này đã tạo dựng vũ trụ và gắn các ngôi sao vào vị trí bởi ngón tay Ngài, bây giờ lại đến hạt bụi nhỏ gọi là quả đất và lấy một chút hạt bụi đó nắn tạo cơ thể con người.

Nhưng điều làm cho các thiên sứ này ngạc nhiên chính là sự quan tâm chu đáo của Chúa. Ngài để ý hoàn toàn vào tạo vật gọi là con người. Tác giả Thi Thiên cho chúng ta biết những ý tưởng của Ngài đối với chúng ta thật quý báu và số lượng chúng lớn biết bao, và nếu đếm chúng thì chúng nhiều hơn cát (Thi 139:17-18). Thấy được điều này, tôi tin các thiên sứ kêu lên: “Tạo vật này là gì mà Ngài quá quan tâm và thương yêu trìu mến đến thế? Tạo vật nhỏ bé này là gì mà Ngài nhớ đến liên tục – là trung tâm điểm của kế hoạch Ngài?”

Hãy để thì giờ yên lặng và ngẫm nghĩ các công việc của tay Ngài. Kinh Thánh bảo chúng ta hãy làm điều này. Khi bạn làm, tạo vật sẽ giảng cho bạn nghe. Nó sẽ giãi bày vinh hiển của Ngài!