CHƯƠNG 2: VƯƠNG QUỐC AFFBEL: CUỘC SỐNG TẠI ENDEL

Hướng Về Cõi Đời Đời

Đăng vào: 5 tháng trước

.

CHƯƠNG 2: VƯƠNG QUỐC AFFBEL: CUỘC SỐNG TẠI ENDEL

Ngài dùng ngụ ngôn dạy họ nhiều điều…

Mác 4:2

Từng có một thế giới tương tự như thế giới của chúng ta, nhưng lại khác biệt theo nhiều cách khác nhau. Trong thế giới đó không có những quốc gia độc lập, chỉ có một vương quốc rộng lớn có tên Affabel mà thôi. Dù vương quốc này trải rộng khắp thế giới loài người, nhưng nó cũng có một thành phố thủ đô, tất cả sự lãnh đạo được đều hành từ thành phố đó. Nó được gọi là Thành Lớn Affabel, thành phố mà từ thời điểm này trở đi ta sẽ gọi đơn giản là Affabel.

Thành phố kiều diễm này do một vị vua phi thường có tên là Jalyn chủ trì. Vua Jalyn được các thần dân của mình yêu mến và rất ngưỡng mộ. Vua lan tỏa một tình yêu thương vô bờ bến. Vua rất hùng mạnh và đầy khôn ngoan, nhưng cùng lúc vua cũng rất nhân từ và có khiếu hài hước vô cùng. Dù tác phong của vua mang dáng dấp hoàng gia nhưng vua Jalyn cũng là người dễ chịu. Được ở với ông là nhìn thấy mình được vây quanh trong một bầu không khí tốt lành. Sự hiện diện của ông nâng mỗi khía cạnh đời sống lên mức độ cao hơn. Khải tượng và tầm nhìn xa của ông thật đáng kinh ngạc, và ông có một khả năng siêu nhiên để nhìn xuyên qua các hành động của con người mà thấy các động cơ tấm lòng của họ.

Cha của Jalyn, người sáng lập Affabel, được biết đến là Vua Cha Sáng Lập. Một khi trật tự đã được thiết lập, ông đã chuyển tất cả sự lãnh đạo vương quốc cho con trai của ông. Những cư dân của thành lớn đã giúp Jalyn thi hành sự cai trị của mình tại các lãnh thổ xa xôi của vương quốc. Điều này được thực hiện qua một hệ thống thẩm quyền theo cấp bậc và thành phố được cai trị dưới quyền lãnh đạo của họ.

Thành phố rất lớn, đất liền rộng xấp xỉ 200 dặm vuông. Thành được trù hoạch quá tốt nên dù dân cư đông đúc, nhưng thành không bao giờ thấy quá tải. Thành là một sự pha trộn những khu ngoại ô, nhà ở thị trấn và khu biệt thự.

Được tọa lạc trên các vùng đồng bằng, nằm về cuối hướng tây của Affabel là những căn nhà khiêm tốn của những dân lao động. (Dù là những căn nhà của họ khiêm tốn nhưng nó được xem là một sự xỉ ở thế giới của chúng ta.) Dẫu công việc của họ là nặng nhọc, nhưng những dân cư đó rất biết ơn vì được cư ngụ tại thành của vua.

Các địa hình đồi núi ở các biên giới phía bắc và phía nam là nhà của các thợ thủ công. Đây là những người có tài khéo trong các lĩnh vực nghệ thuật sáng tạo trong âm nhạc, viết lách, thủ công và thiết kế. Những căn nhà này trông rất đẹp và rộng lớn hơn nhà của những người lao động.

Khu lôi cuốn nhất của thành phố là quận phía Tây, tại đó tọa lạc vô số những căn biệt thự xinh đẹp. Khu vực này được biết đến là Trung Tâm Hoàng Gia. Quận rộng lớn này là nơi vua cư trú và dành phần lớn thời gian của mình. Đó cũng là nhà của những người làm việc gần gũi với vua nhất, tại đây công việc hành chánh và các nhà lãnh đạo cộng sự tương tác và làm việc cùng nhau.

Trung Tâm Hoàng Gia được giữ cân bằng giống như một viên ngọc trên vách đá nhìn ra các bờ của Biển Lớn. Một làn gió nhẹ liên tục thổi lên từ đại dương xanh ngắt và làm cho thành rất mát mẻ. Những con nước được đưa đẩy giao thoa bởi các bãi biển trắng xóa nhất, và vẻ đẹp của nó chỉ thật sự trỗi vượt nhờ các khu vườn của hoàng gia. Những khu vườn đó đan xen khắp cả Trung Tâm Hoàng Gia, thêm lên sắc màu cùng sự lung linh của nó khắp tứ bề. Không nghi ngờ gì, đây là nơi ở đáng ước ao nhất tại Affabel. Mỗi căn nhà đều nổi bật với vẻ thanh tao của nó, vì nằm cạnh cung điện hoàng gia của vua.

Ở giữa Affabel là cây sự sống. Chỉ những thần dân của vua mới được đặc ân ăn trái cây tuyệt vời của nó. Trái không chỉ ngon và bắt mắt, mà bên trong nó có mùi thơm ngát của sức quyến rũ phi thường.

Cộng Đồng Endel

Về phía Tây của các miền đồng bằng của Affabel tọa lạc một Sa Mạc Bên Ngoài, trải rộng gần sáu mươi dặm tới Sông Cái Adonga. Khi bạn đã vượt qua Adonga, bạn sẽ thấy mình trong một khu vực khác của vương quốc, được gọi là Endel. Lúc sinh ra, con cái của các công dân Affabel lập tức được đem tới tỉnh Endel. Trước khi tuần đầu tiên của chúng trôi qua, chúng được giao cho các y tá của vua chăm sóc. Khi các công dân trẻ tuổi này – hay người Endel – được năm tuổi, chúng được đem tới trường Endel, tại đó chúng nhận sự huấn luyện trong thời gian mười năm. Ở đó chúng học các đường lối của Affabel và của vua Lớn Jalyn.

Chỉ có các y tá của Jalyn và các thầy giáo mới vui hưởng cơ hội gặp mặt Jalyn. Cứ mỗi khoảng năm năm, vua sẽ xuất hành tới thăm Endel để chia sẻ tấm lòng của ông cho trường và các em. Ông không bao giờ để cho ai biết sự có mặt của mình, nhưng dẫu vậy thì lòng tốt lành của vua quá rõ ràng mà ai tại Endel cũng biết.

Thời gian mười năm tại trường Endel là để chuẩn bị các em học sinh cho cuộc sống tương lai. Năm mười lăm tuổi, chúng sẽ có một khoảng thời gian ngắn để áp dụng tất cả những điều chúng được dạy dỗ. Trong khoảng thời gian này chúng sẽ được giao của cải và trách nhiệm. Cách chúng cai quản đời sống non trẻ và các tài sản của mình sẽ quyết định cách và nơi chúng sẽ sống phần đời lại, mà trong thế giới của chúng tổng thời gian đó là một trăm năm mươi năm. Dù thời kì thử thách chính xác là năm năm, nhưng không có học sinh nào biết được khoảng thời gian thử thách đó kéo dài bao nhiêu. Tất cả những gì chúng được cho biết là thời gian đó sẽ không quá mười năm. Cuối thời gian này, mỗi người sẽ xuất hiện trước vua để giải trình về những chọn lựa trong đời sống của chúng.

Khoảng thời gian thử thách này quyết định sự trung thành của các em học sinh. Những ai đi theo các pháp lệnh của Jalyn bằng cả lời nói lẫn hành động sẽ nhìn nhận quyền lãnh đạo của vua. Chúng được kể là các dân cư của Affabel. Những chọn lựa của chúng đảm bảo các phần thưởng tương ứng dành cho chúng.

Tuy nhiên, nếu các em học sinh nổi loạn và chỉ sống cho bản thân trong thời kì thử thách, chúng bị lưu đày sang xứ Cô Đơn. Cô Đơn là một vùng đất sa mạc vô cùng tối tăm, nơi sự cô đơn và vô vọng ngự trị. Tại đó những kẻ nổi loạn chịu sự thống khổ và bị giam tù trong cả cuộc đời.

Người đầu tiên bị đày sang cảnh đau khổ này là Dagon, kẻ đã trở thành chúa tể tối tăm, sáng lập ra xứ Cô Đơn. Dù hắn đã nổi loạn chống lại Jalyn nhiều năm trước, nhưng ảnh hưởng của hắn còn đọng lại tại xứ Endel. Cư dân Endel nào nhìn nhận quyền làm chúa của Jalyn sẽ được tự do khỏi quyền lực tối tăm của Dagon. Tuy nhiên, người nào khước từ phục vụ Jalyn sẽ cứ ở dưới sự cai trị của chúa tể sa ngã này.

Để cô lập bất cứ sự xâm nhập nào khác của sự tối tăm trong vương quốc của mình, vua Lớn Jalyn buộc phải thiết lập một sắc lệnh nhằm bảo vệ cả sự liêm chính lẫn cấu trúc xã hội của Affabel. Tất cả những ai đi theo đường lối của Dagon và khước từ nhìn nhận Jalyn là vua qua lời nói và hành động sẽ bị trục xuất sang xứ Cô Đơn trong cả phần đời còn lại của họ.

Thế là bắt đầu câu chuyện của chúng ta. Chúng ta sẽ dõi theo đời sống của năm học sinh của Endel. Tên của chúng như sau: Độc Lập, Bị Lừa Dối, Ngã Lòng, Ích Kỷ và Yêu Thương. Hãy để tôi giới thiệu mỗi người.

Độc Lập

Độc lập liên tục thắc mắc sự tồn tại của Affabel. Cậu ta thật sự không thể tin có một người được gọi là Jalyn, là người cậu chưa bao giờ gặp mặt hay nhìn thấy, mà lại yêu cầu không chỉ sự trung thành của cậu mà còn cả sự tuân thủ cực kỳ nghiêm ngặt của cả một “danh sách các luật lệ.” Cậu ta nghi ngờ đây là một mưu mô cốt để giữ cậu và những người khác ở dưới sự kiểm soát của các thầy giáo. Với vẻ chế nhạo, cậu không chịu tham gia các lớp học và học biết về vương quốc tưởng tượng này.

Độc Lập nhạo báng những người khác vì đã tin đều vô lý như thế. Cậu ta dự tính sẽ sống theo như những gì cậu thấy là phù hợp và giữ mình thoát khỏi các luật pháp của Jalyn. Có một ngoại lệ duy nhất là nếu các pháp lệnh của vua phục vụ mục đích của cậu thì cậu sẽ tuân thủ. Đó là ý tưởng của cậu. Cậu ta không ngại cho người khác biết cậu sẽ không đầu phục đời sống của mình cho ý muốn của ai khác.

Bị Lừa Dối

Bị Lừa Dối không thắc mắc sự tồn tại của Affabel. Cậu tin Vua Jalyn và thậm chí thích thú các lời hứa của vua. Tâm trí và lời nói của cậu hợp với các sự dạy dỗ và chính sách của nhà trường, nhưng phần lớn lối sống của cậu trái ngược với những sự dạy dỗ đó. Cậu phấn khởi về lòng trung thành của mình với vua và những sự dạy dỗ của ngài, cậu tham gia vào các hoạt động của nhà trường khi cậu thấy thỏa mái, nhưng nếu cậu không thấy bất cứ lợi ích cá nhân nào thì sắc mặt của cậu nhanh chóng thay đổi. Lối sống của cậu trái ngược với lối sống của một người đi theo Jalyn thật sự. Bởi cá tính mạnh mẽ của mình, cậu lôi kéo những người khác vào đường lối của mình một cách tinh vi. Cậu chưa bao giờ thật sự dừng lại để cân nhắc thời kì thử thách và phán xét mà mình trải qua.

Bị Lừa Dối rất hợp với Độc Lập, dù chúng bất đồng về sự tồn tại của Jalyn. Bị Lừa Dối là người vui nhộn và cả hai có những sở thích tương tự, nên Độc Lập thích người bạn của mình.

Ngã Lòng

Ngã Lòng là người nhiệt tình nhất trong số tất cả các học sinh này. Trong lớp cô thường phát biểu và liên tục có những điểm số cao nhất. Cô rất năng động và thường khởi sự các hoạt động ngoại khóa để giúp thúc đẩy sự tham gia của các học sinh vào cộng đồng. Bất cứ ai từng đánh giá các em học sinh đều nói cô là người nhiệt huyết nhất vì sự nghiệp của Jalyn.

Ích Kỷ

Ích Kỷ cũng tin vào Jalyn và các dạy dỗ của ngài. Cậu ta không nghi ngờ sự tồn tại của Affabel và cũng khá là thẳng thắn. Cậu tin Jalyn là một người cai trị rất tuyệt vời và vị quan tòa rất nhân hậu đối với tất cả những ai xưng mình trung thành với ngài. Tuy nhiên, cậu ta lại tập trung vào nhận thức giới hạn của mình về các sự dạy dỗ và phẩm cách của Jalyn. Cậu quên rằng Jalyn là một lãnh đạo công bình và thánh khiết, và cũng là một người đầy yêu thương và có lòng thương xót. Thế là Ích Kỷ đã phát triển một cái nhìn méo mó về bản tính thật của Jalyn. Cậu tin rằng Bị Lừa Dối, Ngã Lòng, và Yêu Thương chắc chắn là một phần của vương quốc vinh hiển của Jalyn, dù cậu bận tâm đôi chút về sự đề kháng của Độc Lập.

Ích Kỷ tin rằng tất cả những ai nhìn nhận Jalyn bằng lời nói và sống cuộc đời không vi phạm bất cứ luật pháp trọng yếu nào sẽ được vào Affabel. Tuy nhiên, theo như tên của cậu, thì cậu chủ yếu tìm tư lợi, và thường việc lành cậu làm được thúc đẩy bởi lợi ích cá nhân. Có những lúc cậu được thúc đẩy bởi lòng trắc ẩn, nhưng khi đến thời điểm quan trọng Ích Kỷ lại tìm lợi ích tốt nhất cho bản thân.

Yêu Thương

Thiếu nữ cuối cùng của chúng ta, Yêu Thương, là người khắc ghi trong lòng và vâng theo các luật pháp của Vua Jalyn. Cô không chỉ học các nguyên tắc của ông, mà còn tìm tòi để biết được tấm lòng đằng sau mỗi pháp lệnh. Cô để nhiều thời gian tìm kiếm để biết và hiểu ý muốn của Jalyn. Điều này có nghĩa là cô bỏ nhiều giờ nghiên cứu và hoàn toàn dâng mình vì lợi ích của trường cộng đồng Endel. Cô biết một khi đạt đến tuổi mười lăm, cô sẽ có một khoảng thời gian ngắn để thực hiện các điều ước của vua lớn. Mục tiêu của cô là sống hoàn toàn vì vinh hiển của Jalyn, và cô sẽ không cho phép lợi lộc nào cản trở mục đích chính đó.

Yêu Thương yêu mến Jalyn và mong chờ đến ngày họ sẽ gặp mặt. Cô sốt sắng vâng lời ngài và thường nói với người khác về sự tốt lành của Ngài. Vì điều này mà cô thường bị nhạo báng và cô lập. Dù cô đã chịu khổ vì lập trường trung thành, không dao động với các luật pháp của Jalyn, nhưng chẳng có điều nào có thể ngăn cản cô trung tín với vua.

Những Người Tốt Nghiệp

Cả năm công dân Endel này đã đến tuổi mười lăm. Ngày chỉ định đã đến, những người đã tốt nghiệp này cùng với hai nghìn học sinh khác. Mỗi người được giao cho một sứ mạng cụ thể và một quỹ khởi nghiệp tương ứng cho mỗi người. Số tiền này được Jalyn định trước và được phân phát bởi hiệu trưởng lúc tốt nghiệp.

Giữa vòng năm học sinh của chúng ta thì sự phân phát như thế này: Độc Lập nhận năm mươi lăm nghìn đồng bạc, Bị Lừa Dối và Ngã Lòng mỗi người nhận bốn mươi nghìn đồng bạc, Ích Kỷ nhận nhiều nhất, bảy mươi lăm nghìn đồng bạc, và Yêu Thương nhận hai mươi lăm nghìn. Với số tiền trong tay, các công dân trẻ được tự do tung hoành kèm theo những lời dạy dỗ cuối cùng.

Người Bán Hàng

Dù Độc Lập hiếm khi dự lớp, nhưng cậu vẫn cảm thấy như thể một số sự dạy dỗ vẫn vang vọng trong đầu cậu. Có những lúc cậu thắc mắc không biết liệu có một số tên khùng điên trong trường hay không. Nếu thật, cậu hy vọng hành vi của mình sẽ không ảnh hưởng tới lượng tiền cậu được giao một khi việc học tập kết thúc.

Hai tay của Độc Lập rung bần bật khi cậu nhận bì thư đầy tiền. Khi mở ra, cậu đã phải đè nén sự ngạc nhiên của mình và cảm thấy nhẹ người với số tiền cậu được giao. Cậu thậm chí còn phấn khởi hơn khi nhận ra mình nhận được nhiều hơn Ngã Lòng mười lăm nghìn và nhiều hơn Yêu Thương gấp hai lần. Cậu ta nghĩ, Lãng phí quá! Yêu Thương và Ngã Lòng để hết thời gian của mình trong các lớp học vô dụng đó và đầu tư thêm nhiều giờ phụ, và giờ họ có quá ít để chứng tỏ cho thiên hạ.

Kinh nghiệm này thật ra đã xác chứng niềm tin của Độc Lập rằng Jalyn không tồn tại. Cậu ta lý luận rằng phụ huynh học sinh, những người đã biến mất nhiều năm về trước, đã để lại số tiền đó. Điều này củng cố thêm quan điểm của cậu cho rằng câu chuyện về Vua Jalyn là một sự lừa đảo do nhà trường tạo ra nhằm kiểm soát đời sống của giới trẻ và ngăn chúng trở thành các nhà tự do tư tưởng.

Sau vài tuần ăn mừng lễ tốt nghiệp của mình, Độc Lập nhận ra mình phải thiết lập một công việc kinh doanh. Cậu ta buộc phải sử dụng vội tất cả số tiền của mình và cậu bắt đầu hoảng sợ về tốc độ tiêu tiền phi mã.

Độc Lập bắt đầu buôn bán ô-tô và nhận ra mình là một người bán hàng tuyệt vời. Công việc kinh doanh rất phát đạt. Nhiều trong số các học sinh mới tốt nghiệp đã sử dụng một phần trong quỹ khởi nghiệp của họ để mua ô-tô đã qua sử dụng hoặc thậm chí là ô-tô mới từ lô hàng của Độc Lập. Khi tài chính của cậu nhân cấp, cậu đã mở rộng sang các dự án kinh doanh khác và cũng thấy thành công. Khi tài sản của cậu gia tăng, cậu mở rộng và nâng mức lối sống cá nhân lên. Cậu nhanh chóng nhận ra rằng tiền bạc là một nguồn ảnh hưởng tuyệt vời, và dường như có sức mạnh để mua hạnh phúc. Sự giàu có, tài sản và lối sống phát tài nhanh chóng của cậu cũng có sức mạnh để lối cuốn các phụ nữ, làm cho cuộc đời cậu thêm sức sống.

Độc Lập đã không dự các buổi nhóm hàng tuần của cộng đồng, nhưng cậu vẫn được xem là một công dân rất tốt bởi đa số vì họ trân trọng sự đóng góp của cậu cho các dự án cộng đồng. Có vẻ cuộc sống không thể nào tốt hơn đối với công dân Endel siêng năng này.

Thợ Xây Và Người Phát Triển

Bị Lừa Dối vô cùng hạnh phúc khi ăn mừng với Độc Lập trong vài tuần. Dù cậu không nhận nhiều như người khác, cậu vui vì có nhiều hơn Yêu Thương. Điều đó xác nhận cái nhìn méo mó của cậu về Jalyn, là một vị vua vô cùng thương xót nên có một số vấn đề thật sự không quan trọng đối với vua.

Bị Lừa Dối đã buông thả với một số cô gái cậu đã hẹn hò trong trường, dù điều này trái ngược với những sự dạy dỗ cậu đã nhận được. Cậu không thấy sự mâu thuẩn nào trong các sự dạy dỗ đó vì cậu tin xác quyết vào Jalyn và vương quốc của ngài. Cậu có lối nhìn đời riêng: Chừng nào mình tiếp tục xác nhận sự trung thành với Jalyn và không làm tổn thương ai nghiêm trọng thì mình sẽ cứ ở trong địa vị ngay thẳng với vua. Cậu lý luận rằng Jalyn hiểu rằng mọi người có nhu cầu và không ai toàn hảo. Cậu quả quyết tất cả lỗi lầm của cậu sẽ được che đậy bởi lòng thương xót và ân sủng của Jalyn lúc phán xét vì cậu tin vào vua với cả tấm lòng của mình.

Vài tuần sau khi tốt nghiệp, Bị Lừa Dối mở công việc kinh doanh riêng của mình. Cậu trở thành thợ xây nhà. Ban đầu, cậu khó khăn trong việc tìm khách hàng. Nhà mẫu của cậu tối ưu về mọi phương diện, nhưng cậu không thể tìm những khách hàng cam kết mua. Một số người nghĩ giá của cậu quá cao; có người thì đơn giản không đủ khả năng mua những căn nhà đẹp như thế. Thất vọng, nên Bị Lừa Dối đã hạ giá.

Bị Lừa Dối vẫn sử dụng căn nhà mẫu đẹp của mình để lôi kéo khách hàng. Cậu tiếp tục đưa ra tất cả những lời hứa cậu đã hứa trước đó, nhưng cậu bắt đầu đưa vào các vật liệu chất lượng kém hơn nhiều so với vật liệu cậu đã miêu tả và hứa trước đó. Thật ra, một số vật liệu của cậu vi phạm các quy tắc và tiêu chuẩn của Endel. Bị Lừa Dối biện minh rằng những nhà làm luật thiết lập các điểm này chẳng qua là quá cẩn thận. Cậu chắc chắn các vật liệu cậu đã chọn sẽ chống đỡ dưới mọi áp lực và các điều kiện thời tiết. Vì nhà của Bị Lừa Dối dường như có thể trả giá tốt, nên các công dân Endel có sự quan tâm bắt đầu ký kết các hợp đồng nhanh hơn tiến độ xây dựng của cậu. Công việc kinh doanh cuối cùng cũng cất cánh.

Sau vài năm, Bị Lừa Dối quyết định chuyển sang việc phát triển đất đai. Cậu ta đã quá mệt mỏi với các khách hàng hay than phiền. Cậu cảm thấy một khi đất được bán, thì coi như xong việc. Cậu sẽ không còn phải xử lý, sữa chữa các hạng mục bảo hành nữa.

Bị Lừa Dối ngây ngất khi cậu thấy một khu đất trị giá khoảng một nghìn đồng bạc cho mỗi mẫu Anh. Cuộc mua bán quá tốt, cứ như không phải là thật. Nhưng cuộc khảo sát xa hơn cho thấy miếng đất là một vùng đồng bằng hay bị lũ lụt. Thông tin này chỉ có ít người biết, tất ca họ đều là bạn bè của Bị Lừa Dối. Cậu đã thuyết phục một người trong hội đồng thành phố, bạn của Độc Lập, ủng hộ sự phát triển đất đai của cậu mà không có sự trắc nghiệm địa chất phù hợp. Rốt cuộc, suốt đời cậu chưa từng có một trận lụt nào cả, vậy thật sự có nan đề không? Vụ mua bán diễn suôn sẻ. Sau vụ làm ăn này, đối với nhà doanh nghiệp trẻ này thì cuộc đời dường như không thể nào tốt hơn thế.

Trợ Lý Giáo Viên

Ngay sau khi tốt nghiệp, Ngã Lòng tụ tập với một số ít bạn gái để mua sắm dịp cuối tuần. Cô nghĩ điều này là tốt vì hai lý do: trước tiên, cô có thể để thời gian ăn mừng với những người bạn thân nhất của mình, và thứ hai, cô có thể mua sắm quần áo và đồ phụ kiện mình cần cho nghề nghiệp mới của mình. Ước ao sâu xa nhất của Ngã Lòng là trở thành trợ lý giáo viên tại trường Endel. Cô không thể nhớ là mình đã từng muốn điều gì khác hơn hay không. Cuộc phỏng vấn của cô rơi vào thứ Sáu tuần sau.

Trong ngày đi mua sắm, Đàm Tiếu, một trong những người bạn của Ngã Lòng, đã chia sẻ với cô thể nào Vu Khống, một người bạn thân, đã kể cho hiệu trưởng là Ngã Lòng đã ăn nằm với một trong các học sinh nam trẻ tuổi. Ngã Lòng nổi giận phừng phừng khi cô nghe tin đó. Điều này có thể ngăn trở nghiêm trọng các cơ hội được trở thành một trợ lý giáo viên. Đó là một lời nói dối vô lý, không có chút sự thật trong đó. Cô đã giữ mình thánh sạch trong toàn bộ thời gian đi học. Cô cảm thấy Vu Khống đã làm điều này xuất phát từ sự ganh tị, thậm chí là thù ghét.

Ngã Lòng giận hăng máu. Cô bị vấp phạm vô cùng, thời gian còn lại vào dịp cuối tuần cô chỉ nghĩ về sự phản bội của một người tưởng chừng là bạn kia. Cô thề sẽ bắt Vu Khống trả giá cho những gì cô này đã làm.

Ngày phỏng vấn đã đến, trong sự ngạc nhiên của mình thì Ngã Lòng chính là người được chọn vào vị trí trợ lý. Hiệu trưởng thông báo với cô rằng ông đã nghe tin đồn, nhưng sau vài cuộc điều tra ông được thuyết phục là tin đồn đó không đúng.

Ngã Lòng không chỉ có được vị trí đó, cô được chỉ định làm trợ lý cho một trong những thầy giáo ưu thích của mình. Tên ông ta là Sống Hai Mặt, là một trong những giáo viên đầy ơn nhất tại trường. Ông ta hai mươi lăm tuổi và từng hướng dẫn các công dân Endel trẻ tuổi trong nhiều năm. (Sự phán xét các thầy giáo không phải lúc họ 20 tuổi, như những người khác, mà khi họ được ba mươi tuổi.) Ngã Lòng ngạc nhiên vì cô được chọn để làm việc với một lãnh đạo năng động như thế.

Học kỳ đã bắt đầu và mọi sự diễn ra rất tốt, nhưng Ngã Lòng vẫn mang trong lòng sự vấp phạm đau đớn với người bạn cũ của cô. Dù mọi sự diễn ra tốt đẹp đến đâu đi nữa, nhưng dường như cô không thể tha thứ cho sự phản bội của Vu Khống.

Dẫu mọi sự trông rất tuyệt vời, nhưng nan đề đang âm ỉ bên trong. Tên của Sống Hai Mặt thể hiện con người của ông ta. Một mặt ông sống như là một thầy giáo nhưng mặt khác trong đời tư của mình thì ông sống khác. Sự phán xét ông ta chắc chắn là nghiêm khắc nhất vì là một thầy giáo ông đã có đặc ân nhìn thấy Jalyn cách cá nhân.

Một buổi chiều khi Ngã Lòng và Sống Hai Mặt ở riêng với nhau, ông ta đã đề nghị gần gũi cô. Bị sốc và bị xúc phạm, cô đã bỏ ông ta đi ngay lập tức. Ông ta không bỏ cuộc nhưng đã cố chấp đeo đuổi cô ta trong vài tuần tiếp theo. Cô ta bắt đầu thắc mắc phản ứng của mình và lắng nghe lời thuyết phục của ông ta vì ông là một người vĩ đại và có tri thức tuyệt vời. Cô vui thích vì được ông ta để ý. Ông ta dịu dàng, tốt bụng và được xem là một trong những người đẹp trai nhất trong cộng đồng. Sau một hồi lâu nội tâm tranh chiến, cuối cùng Ngã Lòng đã dâng sự trinh tiết của mình cho Sống Hai Mặt, và hai người bước vào mối tình say đắm.

Ngã Lòng chưa hề biết được những cảm giác đam mê và yêu thương hân hoan như thế. Mỗi lần cô nhìn thấy Sống Hai Mặt, thì ông ta lại hớp hồn cô. Những suy nghĩ hẹn hò với ông ta vào những buổi chiều mà họ đã sắp xếp cứ xâm chiếm cô và tạm thời giúp cô không còn để ý đến sự vấp phạm mà đã được chôn giấu trong lòng đối với Vu Khống.

Tuy nhiên, sau bốn tháng, Sống Hai Mặt bất ngờ bỏ cô. Ngã Lòng quẩn trí và suy sụp; cô phải biết tại sao. Cô tua lại trong đầu của mình mỗi cuộc gặp và cô ép ông ta phải trả lời. Cuối cùng Sống Hai Mặt nói với cô là ông ta đã nghe về báo cáo của Vu Khống về chuyện tình của cô trước đây với một học sinh. Đây không phải là lý do thật của việc ông ta thay đổi tình yêu; mà chỉ vì ông không còn hứng thú với Ngã Lòng nữa. Ông ta đã cưa cẩm một thiếu nữ khác trong cộng đồng. Các thiếu nữ thực sự phải tranh chiến để cự lại sức quyến rũ và thuyết phục của thầy giáo nổi tiếng này.

Ngã Lòng vô cùng tức giận. Cô ta không thể chịu được cảnh nhìn thấy Sống Hai Mặt mỗi ngày. Không thể tiếp tục được nữa, thế là cô ta lập tức từ chức, bỏ vị trí ở trường.

Sau vài ngày phiền muộn, Ngã Lòng đã mở một tiệm làm đẹp với số tiền còn lại trong số bốn mươi nghìn đồng bạc. Cô không đi đến các buổi nhóm hàng tuần tại trường dù Jalyn đã dạy bảo các thần dân của mình không được bỏ các buổi nhóm như thế. Ngã Lòng không muốn giao du với những kẻ giả hình, và hầu hết những ai tại các buổi nhóm đều thế cả.

Mỗi ngày Ngã Lòng càng trở nên cứng cỏi. Cô hiếm khi đề cập đến trường hay Jalyn. Sự thờ ơ và hoài nghi thay thế niềm đam mê mà trước đó cô tự do thể hiện. Khi được hỏi thì Ngã Lòng sẽ vẫn cho mình còn trung thành với Jalyn, nhưng sâu thẳm bên trong cô đổ lỗi cho vua vì cho phép một người đàn ông hủ bại như thế làm thầy trong trường của vua.

Đến lúc những ngày thử thách của cô kết thúc, Ngã Lòng là một người phụ nữ bị vấp phạm nặng nề và cay đắng, dù nếu được hỏi thì cô ta sẽ mạnh miệng phủ nhận điều đó. Cô để thời gian trong những ngày còn lại để cố trả thù những người đã làm tổn thương cô sâu sắc.

Thị Trưởng Endel

Và bây giờ chúng ta chuyển qua Ích Kỷ. Cậu ta ngạc nhiên về số tiền nhận được. Cậu ăn mừng, nhưng cậu ta biết đủ về các lời dạy dỗ của Jalyn nên tránh các cuộc ăn chơi trác táng. Sau vài ngày nghỉ xả hơi, cậu bắt đầu đầu tư. Việc buôn bán của cậu chứng tỏ lợi nhuận, và cậu nhanh chóng nhân cấp quỹ khởi nghiệp của mình. Khi tai chính gia tăng, tiếng tăm của cậu nổi như cồn trong vòng những người bạn cùng lứa với mình.

Ích Kỷ mua một căn nhà tại một trong những quận đẹp nhất của Endel và mời các nhân vật ảnh hưởng, có thế lực tới nhà của mình. Các nhân viên chính phủ, các vận động viên chuyên nghiệp, các giám đốc điều hành kinh doanh, và những doanh nhân khác đến tận hưởng sự hiếu khách của cậu. Cậu nhanh chóng trở thành một trong những người có mối quan hệ nhiều nhất trong cộng đồng.

Sau ba năm, Ích Kỷ quyết định chạy đua vào chức thị trưởng Endel và dễ dàng thắng lợi nhờ quyền lực tài chính và các kết nối trong xã hội. Khi đã ở trên cương vị đó, cậu thấy mình đối diện với nhiều quyết định. Một trong số đó là với ngôi trường. Do dân số tăng nhanh, nên có một nhu cầu cấp bách về không gian nhiều hơn. Điều này có nghĩa việc mua đất đai và đảm bảo các nhà thầu, các chi phí xây dựng và mọi thứ cần thiết phải phù hợp với trường.

Điều đầu tiên là cộng đồng phải gây quỹ. Trong các buổi họp hàng tuần của thành phố, Ích Kỷ nghe về nhu cầu của họ là cần nhiều quỹ hơn. Khi hoạt động gây quỹ xong, cậu đã dâng gần một nghìn đồng bạc.

Rồi sau đó đến một quyết định khó khăn. Cuối cùng nhà trường đã có đủ tiền để mua một miếng đất. Đó là một vụ mua bán tuyệt vời, và giá trả nằm trong khoản ngân sách của họ. Tuy nhiên, có một cửa hàng bách hóa lớn cũng muốn mua miếng đất đó. Thế là hội đồng thành phố chia làm hai. Trường là một tổ chức phi lợi nhuận, nên không phải chịu bất cứ khoản thuế thu nhập nào. Mặt khác, cửa hàng sẽ đem lại khoản thuế thu nhập khổng lồ và tạo ra thêm việc làm cho cư dân Endel.

Vì hội đồng chia làm hai phe nên phiếu bầu quyết định phải do thị trưởng đưa ra. Ích Kỷ không thể đưa ra quyết định giữa hai quan điểm. Các chủ sở hữu của cửa hàng tạp hóa đã ủng hộ nhiệt tình chiến dịch của cậu bằng cách đóng góp khoản tiền lớn cũng như tận dụng ảnh hưởng của họ vì cớ cậu. Họ từng làm khách trong nhà cậu trong nhiều dịp khác nhau.

Ích Kỷ đã bỏ phiếu ủng hộ cửa hàng tạp hóa. Cậu biện minh chọn lựa của mình với công chúng bằng cách nói rằng việc làm đó là vì lợi ích chung của các cư dân Endel. Cậu đã mở đường cho nhiều cơ hội việc làm hơn cũng như tăng thu nhập của thành phố. Cậu khuyến nghị nhà trường khảo sát các chọn lựa của họ trong việc mở rộng cơ sở vật chất hiện tại, dù cậu biết rằng điều này là không khả thi. Chọn lựa của cậu đã làm cho các môn đồ thật của Jalyn thất vọng, nhưng phần lớn cộng đồng lại tán thưởng quyết định của cậu.

Nhiệm kỳ hai năm của Ích Kỷ sắp kết thúc, và đó là thời điểm lên chiến dịch tái bầu cử. Cậu cảm thấy khá hối hận, nên đã lấy năm ngàn đồng bạc của cá nhan đóng góp cho trường Endel. Cùng với đó là một lời hứa tìm một miếng đất khác phù hợp để nhà trường xây dựng.

Điều này giúp cậu ta tái xác nhận được lòng tin của nhiều môn đồ của Jalyn. Có vẻ như người lãnh đạo trẻ sẽ dễ dàng thắng lợi lần thứ hai.

Chủ Nhà Hàng

Lúc tốt nghiệp, Yêu Thương đã dâng ba trong số hai mươi lăm nghìn đồng bạc để đóng góp cho việc lập quỹ đất của trường Endel. Cô biết ơn về những gì mình đã học từ các thầy giáo và cô muốn bày tỏ lòng biết ơn đó. Với hai mươi chín nghìn còn lại thì cuối cùng cô cũng mở được một nhà hàng.

Yêu Thương yêu thích mọi công việc liên quan đến nghệ thuật nấu ăn. Ngoài ra, vì là một nữ doanh nhân có sự am hiểu nên việc điều hành một nhà hàng có vẻ như là cách tốt nhất để sử dụng các ân tứ của cô và phục vụ cộng đồng của mình. Cô có thể thuê một số đầu bếp giỏi nhất trong xứ. Bằng cách kết hợp kiến thức của họ, cô đã xây dựng một menu nổi bật. Nhà hàng của cô lập tức thành công.

Dù Yêu Thương đã giành giải thưởng cho nhà hàng của mình, nhưng cô luôn luôn quy sự thành công của mình cho sự khôn ngoan của Jalyn. Trong các cuộc phỏng vấn cô liên tục cảm ơn các thầy giáo cũ và khen các nhân viên giỏi của mình. Cô khước từ khoe khoang về các nỗ lực của mình hay tuyên bố sự thành công là của riêng cô. Cô biết thành công của mình là duy nhờ Jalyn mà thôi.

Yêu Thương đã sử dụng sự thịnh vượng của mình để giúp đỡ cộng đồng lẫn trường Endel. Cô dâng hiến thức ăn cho bếp ăn của trường. Cô thường biệt riêng một buổi chiều để triển khai hàng loạt bữa ăn từ thiện cho người nghèo. Cô thích phục vụ thức ăn mới nấu cho người nghèo. Cô kết ước dâng 25 phần trăm tất cả lợi nhuận của nhà hàng cho nhà trường. Cuối năm năm, cô đã dâng được trên hai trăm nghìn đồng bạc.

Yêu Thương luôn luôn giúp đỡ những người nào làm việc siêng năng nhưng gặp khó khăn trong việc trang trải cuộc sống của họ. Ngoài việc giúp đỡ tài chính, cô chia sẻ các nguyên tắc về sự khôn ngoan và thành công của Jalyn. Cô liên tục nói với những người cô giúp đỡ rằng cô sẽ không bao giờ được thành công như thế nếu không nhờ Jalyn.

Dù nhà hàng của Yêu Thương thành công, nhưng cô không bao giờ tham gia vào trong các sự kiện xã hội tại nhà của Ích Kỷ. Cô cũng không được mời tham gia vào vai trò lãnh đạo trong cộng đồng. Cô được xem là một người tuân thủ Jalyn rất triệt để. Dù Bị loại trừ bởi những công dân Endel có ảnh hưởng nhưng nó cũng không ngăn cản và làm nản chí Yêu Thương. Cô tập trung nhắm tới những người kém may mắn hơn. Cô yêu thích các buổi nhóm hàng tuần tại trường và luôn đề nghị giúp đỡ bằng cách dâng hiến hay phục vụ trong các vai trò khác nhau. Yêu Thương là một thiếu nữ thỏa lòng.

Ngày Phán Xét Đã Định

Ngày cuối cùng của sự thử thách đã đến. Những người sắp bị phán xét biết sự phán xét sẽ diễn ra vào thời điểm nào đó trong năm năm tiếp theo vì năm năm đầu tiên đã trôi qua. Và không ai tưởng tượng sự phán xét lại sớm như thế.

Ngày phán xét cũng bắt đầu như bao ngày khác, nhưng kết thúc thì rất khác. Về đêm các Vệ Binh Hoàng Gia của Affabel cuốn hai ngàn người tốt nghiệp đi. Cuộc xuất hành bí mật của họ diễn ra khi những người Endel khác ngủ.

Hai ngàn công dân trẻ này được dẫn đi qua một lối đi bí mật. Đó là một đường hầm sâu đem họ tới bên dưới sông Adonga. Khi qua được dòng sông, họ đã đi thêm hai ngày qua một sa mạc khô cằn. Trong suốt hành trình, Vệ Binh Trưởng đã cung cấp mọi nhu cầu của họ lấy từ kho thức ăn, nước và đồ tiếp tế.

Các vệ binh rất tử tế nhưng rất kín đáo. Tất cả năng lượng của họ được tập trung vào nhiệm vụ phía trước. Dù họ sẽ trả lời một số câu hỏi, những người Endel này đã đưa ra những câu hỏi mà không được phép trả lời. Cau trả lời tiêu chuẩn của vệ binh cho những câu hỏi đó là: “Tất cả sẽ được rõ vào đúng thời điểm.” Câu trả lời này chỉ nhằm mục đích làm tăng tính hiếu kỳ của các lữ khách.

Những người Endel gần như không để ý sự khó chịu trong vùng đất hoang khi họ tạm lưu lại khi về hướng thành phố mà họ đã trông đợi trong một thời gian dài. Khi ngày thứ ba ló dạng, họ leo lên đỉnh một quả đồi. Tại đó, mặt trời buổi sáng chiếu phủ bóng lên một thành phố hùng vĩ. Affabel còn hùng vĩ hơn bất cứ thành phố nào mà họ từng tượng tượng ra.

Khi họ tới thành phố, thì sự bày tỏ về điều kỳ diệu của thành được tăng lên và mở rộng ra. Dù các người này từ các miền đồng bằng đến thành phố này nhưng rõ ràng Affabel không gì sánh bằng. Nếu ví sánh thì Endel thật là nhỏ bé so với các vùng ngoại ô của thành phố này.

Khi những người nam và người nữ từ Endel bước vào trung tâm của thành phố, họ phát hiện tại Affabel mọi thứ đều sống động. Đó đúng là một nơi huyền ảo đến nỗi chim chóc không chỉ hót mà còn nói được. Những bài hát tuyệt diệu và du dương của chúng diễn tả vẻ đẹp mà chúng chiêm ngưỡng và phục vụ để tôn cao vinh quang của thành phố.

Với những người Endel, điều này không phải là một sự ngạc nhiên hoàn toàn, họ đã nghe những con ngựa của các Vệ Binh Hoàng Gia nói chuyện. Những con thú cao quý này không chỉ nói chuyện với nhau những cũng trò chuyện với người cưỡi chúng. Rõ ràng là có một mối quan hệ yêu thương giữa những chú ngựa và những người cưỡi chúng. Giờ đã rõ là mọi tạo vật tại Affabel đã được ban cho khả năng nói, khả năng yêu thương và vui mừng.

Mọi hướng mà các cư dân Endel trẻ xoay qua, họ đều chứng kiến các cảnh đẹp hút hồn. Họ say mê với sự huyền diệu của Affabel. Riêng không khí thôi cũng thật tươi mới. Nó đem lại sự minh mẫn cho tâm trí và sức mạnh cho thân thể mệt mỏi vì chuyến đi của họ. Dòng nước chảy qua thành phố đã mê hoặc họ và nó dường như mang đậm dấu ấn của sự sống. Tiếng nhạc phát ra đi vào bầu không khí ở đó và làm dịu tâm hồn của cư dân bằng một cảm giác bình an lạ thường. Mọi thứ từ những cây cối nhỏ nhất cho đến bầu không khí dường như cực kỳ sống động, tất cả đều có khả năng tạo ra sự sống. Mỗi sinh vật ở xứ sở kỳ diệu này đều tràn đầy nhựa sống.

Các công dân trẻ này không làm gì khác hơn, chỉ đưa tay ra chạm vào mọi thứ trong tầm với của mình khi họ đi đến một sảnh lớn của thành vĩ đại. Họ muốn được chạy nhảy thoải mái và khám phá nhiều thứ nhưng họ biết vào thời điểm này điều đó là không được phép.

Họ được dẫn thẳng vào phòng nghỉ lớn là một khán phòng rộng lớn. Ở đây nam và nữ được tách ra. Một sảnh vô cùng lớn mà những người trẻ đã được hộ tống đến thật quá rộng, dường như nó có sức chứa vô tận. Ít nhất một trăm nghìn người có thể ở trong khuôn viên xây bằng đá cẩm thạch cũng không có vấn đề gì.

Trong phòng nghỉ đó, những cư dân Endel được phép nghỉ ngơi và giãn xả trong các phòng tắm thơm ngát và được cấp cho các áo choàng để chuẩn bị diện kiến vua. Tất cả họ đều vui mừng khi bỏ đi quần áo bụi bẩn của mình từ Endel. Quần áo cũ của họ trông xấu xí và không còn phù hợp trong thành phố rực rỡ này. Ước ao sâu thẳm muốn được cư ngụ tại Affabel đã hằn in sâu trong tâm khảm của từng người Endel. Họ có cảm giác là được trở về nhà, một cảm giác lạ lẫm vô cùng.

Sau khi tắm rửa xong và mặc quần áo, nhóm người này tập trung lại để ăn. Tiệc ăn sáng này được sắp đặt trong một cái sân tráng lệ, tại đó họ được phép ăn và thông công trong thời gian ngắn. Sau khi ăn, nhóm lại được tách ra, lần này là đi theo tên. Yêu Thương, Ích Kỷ và xấp xỉ năm trăm người khác được đem tới một cái sảnh liền kề bên tay phải. Ngã Lòng, Bị Lừa Dối và Độc Lập cùng với một nghìn năm trăm người khác được dẫn tới một khán phòng khác bên tay trái. Khi họ bước vào các đại sảnh, họ để ý thấy mỗi sảnh đều có một tên được biên trên ngạch cửa. Các tên đó lạ lẫm, được viết bằng ngôn ngữ mà các cư dân Endel trẻ tuổi không biết. Tên của một khán phòng là Sảnh Sự Sống, còn cái kia là Sảnh Công Lý.

Sảnh Sự Sống Và Sảnh Công Lý

Khi đi qua cửa vào sảnh bên tay trái, Độc Lập thấy mình có cảm giác lẫn lộn, hầu như là kinh hãi. Cậu nhớ lại những ký ức hồi còn ở trường và cố gắng tự an ủi bản thân với những gì cậu đã nghe sơ về vua Jalyn. Mọi thứ bây giờ dường như bấn loạn hết cả. Cậu thấy hối tiếc vì đã bỏ quá nhiều lớp học.

Rõ ràng là cậu đã sai, cả thành phố và vua đều có thật. Cậu cố gắng kiềm chế nỗi sợ đang gia tăng và tập trung vào những gì cậu nhớ được về bản chất yêu thương và thương xót của Jalyn. Lúc đó, cậu không muốn nghĩ tới công lý và sự thánh khiết của Jalyn, dù những bản tính này trước giờ vẫn vậy và cậu đang tranh chiến không biết nên chú ý vào cái nào. Cậu nỗ lực trấn an bản thân bằng cách nhớ lại cách mà cậu đã thể hiện mình là một công dân tốt và hỗ trợ các dịch vụ tình nguyện trong cộng đồng.

Cậu hít một hơi thật sâu, bắt đầu nhìn quanh và đánh giá nhóm người ở cùng cậu. Cậu không thể chịu được khi thấy mình thuộc trong số những người tệ nhất tại Endel. Cậu ta nhận ra những tên cướp, những kẻ lừa đảo và những tên say xỉn. Có cả những người hiếm khi làm việc và những người làm mọi thứ vì lợi ích của họ. Nỗi sợ của cậu chồng chất lên, nhưng ngay khi sự kinh hoàng làm cậu bị choáng ngợp thì cậu nhìn thấy Ngã Lòng. Độc Lập nhắm mắt lại và thở dài cách nhẹ nhõm. Cậu lập tức nhớ cô ta là một trong số những môn đồ thẳng thắn và nhiệt huyết nhất của Jalyn trong lớp học của cậu. Chẳng phải cậu từng nghe là cô ta làm việc tại trường hay sao? Nếu cô ta ở trong cái sảnh này với cậu, thì chắc chắn điều đó sẽ là một điềm lành cho cậu.

Khi Độc Lập đi về hướng của Ngã Lòng, cậu tình cờ gặp Bị Lừa Dối. Thêm một dấu hiệu tốt khác! Dù cậu đã mất liên lạc với Ngã Lòng, nhưng Độc Lập biết Bị Lừa Dối là một tín hữu mạnh mẽ. Thậm chí họ còn tranh cãi về Jalyn. Khi cậu ôm người bạn cũ của mình thì sắc mặt của Độc Lập hoàn toàn thay đổi.

Bị Lừa Dối là vừa to mồm nhưng kiểu cách thì rất tích cực. Hai người đàn ông nói chuyện khi tất cả nỗi sợ của Độc Lập lặng xuống. Lòng thương xót của Jalyn chắc chắn rộng lớn hơn những gì họ biết. Hãy xem vua đã rời rộng tha thứ cho những người mà Độc Lập sẽ không tưởng tượng là họ có thể được tới Affabel. Điều này quả là có thật, không thể khác hơn được. Chẳng phải là người thầy vĩ đại Sống Hai Mặt chỉ cách họ một khoảng ngắn thôi sao? Độc Lập cảm thấy quả quyết hơn là mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tuy nhiên, cậu hơi lo vì sự vắng mặt của Yêu Thương và Ích Kỷ. Cậu cũng thấy khó mà bỏ qua một số người đang khóc tại các góc phòng. Nhưng có thể họ bị choáng ngợp bởi lòng tốt của Jalyn.

Sảnh kia cũng đầy cảm xúc. Những người bạn đã mất liên lạc sau khi tốt nghiệp vui mừng vì lại được sum vầy. Có một sự phấn khởi ngập tràn lấn át mỗi cuộc nói chuyện: họ sẽ sớm ngắm xem Jalyn! Thời điểm để họ bước vào mục đích thật và nhận được định mệnh vua hứa đã đến.

Tất cả đều choáng ngợp bởi sự huyền diệu của thành phố. Họ luôn biết rằng đó sẽ là một nơi tốt hơn Endel, nhưng ấn tượng đầu tiên của họ trỗi vượt hơn những mong đợi của họ. Nó vượt quá những gì họ có thể hiểu được. Phải chăng thật là họ có thể sống phần đời còn lại trong một nơi vinh quang như thế? Bất cứ ai trong họ cũng sẵn lòng lau sàn nhà để có được một vinh dự đó! Tất cả những ai chờ trong sảnh này đều biết họ đã đi theo Jalyn, nhưng khi thời gian trôi qua thì bầu không khí trang nghiêm ập đến thính phòng. Họ có trung tín không? Thời gian sẽ sớm cho biết. Sự phấn khởi hòa lẫn với sợ hãi khi những đầy tớ khiêm nhường này chờ gặp vua của mình.

Những người đầu tiên chịu phán xét là những người chờ đợi trong Sảnh Sự Sống. Tuy nhiên, chúng ta sẽ trở lại với họ sau. Còn bây giờ, câu chuyện sẽ đem chúng ta vào Sảnh Công Lý.

Triệu Tập

Đó là lúc giữa trưa. Những người cư ngụ trong Sảnh Công Lý đã được nhận trở lại sự yên ủi và tự tin đến độ họ tin rằng mọi sự sẽ diễn ra tốt đẹp. Họ quy ra rằng mọi rắc rối và lộn xộn đều nhờ lòng thương xót hay đường lối mầu nhiệm của Jalyn mà được xí xóa hết. Chính lý luận như thế đã an ủi họ rất nhiều.

Người đầu tiên trong số một nghìn năm trăm người Endel trong sảnh được gọi là Độc Lập. Bốn Vệ Binh Hoàng Gia đến để hộ tống cậu ta tới Sảnh Phán Xét Lớn. Trong một nỗ lực giảm bớt khí sắc trang nghiêm, cậu ta nở nụ cười và nháy mắt với một trong các vệ binh, người đưa mắt nhìn cậu khi họ rời khỏi phòng. Cậu ta ngạc nhiên vì điều này không đem lại phản ứng nào hết.

Khi cậu nghe cửa sảnh đóng lại phía sau, Độc Lập thấy các câu hỏi của mình trở lại. Tim cậu đập thình thịch như trống. Tim cậu đập như vỡ ngực và cậu tưởng tượng các vệ binh nghe được, nhưng nếu họ có nghe đi nữa họ cũng chẳng bày tỏ dấu hiệu gì cả. Cậu ta ước ao Bị Lừa Dối sẽ đi cùng với mình. Cậu sẽ sớm đứng trước quan án và cậu ta không thích ở đó một mình. Độc Lập nhanh chóng mất lòng tin.

Trước khi họ bước vào Sảnh Lớn, một trong các vệ binh nói cho Độc Lập ngắn gọn về nghi thức phù hợp. Cậu gật đầu, dù cậu sợ mình sẽ không nhớ điều vệ binh nói. Tai của cậu lùng bùng đến độ cậu nghĩ rằng tai cậu sẽ không nghe được nữa. Vệ Binh gật đầu, nhận biết là Độc Lập hiểu được mọi thủ tục, rồi những cánh cửa sảnh toang ra.

Khi Độc Lập đi những bước đầu tiên vào sảnh lớn, cậu thấy thân mình đang run lên. Mồ hôi hột đổ ra trên trán, dù cậu rất điềm tĩnh. Cậu hoàn toàn mất phương hướng vì những gì cậu nhìn thấy khiến cho cậu bị sốc.