8 - Tôn Trọng Cha Mình

Hôn Cô Gái Rồi Bỏ Họ Khóc

Đăng vào: 11 tháng trước

.

8 Tôn Trọng Cha Mình

Mới đây tôi nhận một cú điện thoại từ một bà mẹ rất thống thiết. Con gái bà thừa nhận đã quan hệ với một thằng con trai nguy hiểm. Người mẹ rất khiếp sợ và rất muốn bảo vệ đứa con gái. Vì trước đây họ vô tình đặt đứa con gái vào một tình huống nguy hiểm nên cô ta mất trinh. Bây giờ chuyện này lại xảy ra. Người mẹ hy vọng tôi gặp họ và cầu nguyện cho đứa con gái để đảo ngược tình thế nguy cập này.

Nhưng tôi hơi nghi ngờ. Tôi học được rằng khi người ta biết phải trái mà cố tình phạm thì dù bạn có nói chuyện hay cầu nguyện với họ cho đến khi đỏ mặt đỏ mày thì không có gì thay đổi trừ khi tấm lòng họ thay đổi. Nên tôi hỏi thêm.

“Đứa con trai đó không phải là cơ đốc nhân và con gái bà biết dang díu như thế là sai. Nó cần tránh xa người như thế. Tôi chắc là bà đã nói với cháu chuyện này. Vậy sao nhờ tôi nói làm gì nữa? Nếu cháu thật sự muốn tôi gặp thì tôi sẽ đến nhưng nếu không thì chuyện này sẽ phí thì giờ của cả hai chúng ta?”

Người mẹ nói với vẻ tuyệt vọng và tan nát cõi lòng. Bà đảm bảo với tôi là con gái bà thành thật và giải thích rằng nó ở nhà không đi học với hy vọng là gặp tôi. Tôi đồng ý gặp ngay hôm đó.

Tôi phải đi gặp người ta mà tôi không dự tính gặp hôm đó. Tôi tắm rửa và ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt. Trên đường đến buổi hẹn, tôi cầu nguyện xin Chúa ban khôn ngoan, sự hướng dẫn và sự xức dầu. Người mẹ và cô con gái đều chờ tôi ở nhà hàng. Tôi ngồi xuống và cô gái chia sẻ thể nào cô gặp cậu con trai trước đó hai tuần trước đây tại trạm xăng và biết cậu này sẽ gây ra rắc rối. Cô gái nghe một tiếng nói cho biết, Hãy tránh xa cậu này, nhưng cô không nghe. Cậu ta khéo léo dụ dỗ cô gái và tiếp cận tài khoản ngân hàng. Cậu này đã bị đuổi ra khỏi trường và cha của cậu ấy cũng cảnh cáo cô gái này hãy tránh xa cậu này. Nhưng cô không nghe. Cô muốn làm ơn và giúp cậu này ít nhiều. Vì cô sợ là cậu này có thể phạm pháp và cô ta có thể liên lụy. Sự căng thẳng gia tăng và cô kể cho mẹ cô biết hết sự tình. Cô gái sợ là cô không thể xa cậu này vì cậu cứ gọi điện thoại cho cô gái.

Tôi cắt ngang, “Cháu biết, cậu này là một tên ma cô. Cháu có biết phần lớn các cô gái điếm tìm cách cứu các ma cô của họ rồi rốt cuộc ra sao không? Cháu mới 17 tuổi và cậu ta đã 20 rồi. Khỏi phải nói cậu ta không muốn sự giúp đỡ của cháu như cách mà cháu muốn đâu. Cháu cần để Chúa chữa lành cháu trước hết và tìm hiểu tại sao cháu lại thích đàn ông như thế.”

Người mẹ và cô con gái đồng ý, tôi nói tiếp.

“Cháu cần khóa tài khoản ngân hàng lại. Hãy đổi số điện thoại và cho câu ta biết cháu không muốn gặp cậu ta nữa.”

Cô gái trông vẻ hồ nghi, “Cháu không biết … khi mà cháu gần ảnh thì cháu thấy khó mà nói không.”

“Cháu không gần cậu ta nữa. Cháu phải chạy trốn tội gian dâm. Nếu cháu không gọi điện để nói thế thì nhờ bố cháu giúp cháu thoát khỏi chuyện này. Cô đoan chắc bố cháu không có vấn đề gì để bảo cậu thanh niên này đừng gặp cháu nữa. Có lẽ bố cháu sẽ gặp cậu ta ngay cửa với khẩu súng trong tay khi thông báo chuyện này. Hãy để bố cháu bảo vệ cháu. Đó là điều các ông bố sẽ chịu trách nhiệm.”

Hai mẹ con trao đổi nhau và chính lúc đó tôi nhận ra là người cha hoàn toàn không biết chuyện xảy ra.

Tôi hỏi người mẹ, “Chồng chị chưa biết sao?”

Bà giải thích chính bà cũng mới biết chuyện này và dù cha có biết về cậu thanh niên quen trước đây nhưng ông không biết về cậu sau này. Người cha không thích cậu thanh niên này ngay từ đầu và hai mẹ con biết người cha sẽ thất vọng và đau lòng nếu ông biết chuyện xảy ra.

Tôi hỏi cô gái hãy hứa làm ba điều cho tôi. Trước hết, hãy nói cho bố cô biết toàn bộ sự thật, kế đến xin ông ra tay bảo vệ cô khỏi tên xấu này và sau đó hãy mua sách vở và Kinh Thánh để đọc mỗi ngày đang khi Chúa giúp cô vượt qua giai đoạn này. Tôi tặng cô viên đá quý. Tôi kể cho cô gái nghe thể nào kinh nghiệm xấu xí, sợ hãi này có thể trở thành viên ngọc quý trong cuộc đời cô nếu cô rút ra bài học. Sau đó chúng tôi ra xe và cầu nguyện.

Nhưng tôi không cảm thấy an tâm. Như thể là tôi cảm nhận có điều gì đó sâu xa trong lòng mà cô gái này còn giữ lại và còn sợ rằng một ngày nào đó cô không thể xử lý được. Tôi đi mà hơi thất vọng, dù cô gái đảm bảo với tôi là cô sẽ làm mọi điều mà chúng tôi đã nói.

Tôi không hề nghe tin tức gì họ nhưng họ có gặp một người bạn của tôi tuần sau đó. Dường như là người mẹ cũng thất vọng nữa; cô con gái đã đi theo cậu thanh niên đó hôm thứ Bảy sau khi chúng tôi gặp nhau và không trở về nhà luôn.

Bạn có bối rối như tôi không? Tôi chỉ có con trai thôi. Nếu mấy đứa con tôi về nhà mà kể câu chuyện đại loại như thế với mấy cô gái, bạn nghĩ tôi cho phép nó đi chơi với bạn gái ngày thứ Bảy? Tôi tin bao lâu chúng còn sống trong nhà bạn, bạn bắt buộc phải bảo vệ chúng, đặt biệt nếu chúng còn dưới tuổi vị thành niên. Tôi không chắc cô gái này rơi vào hoàn cảnh nào. Tôi không biết cô gái không chịu nghe lời khuyên của cha cô hay là cha cô không nói. Hay dù tội lỗi có kiểm soát tình huống này và họ cảm thấy bất lực vì họ không dạy con trước đây, nên họ không còn bảo vệ con gái họ nữa.

Nhưng điều này không trễ. Chúng ta phải lên tiếng. Hỡi bậc cha mẹ, hãy bảo vệ con bạn. Hỡi các phụ nữ, hãy lấy lại uy quyền và bước đi tin kính. Điều này bắt đầu bằng cách áp dụng khôn ngoan và lời khuyên dạy của Chúa. Chúng ta phải hạ mình xuống và nhìn nhận đường lối của Ngài cao hơn đường lối của chúng ta. Tóm lại, ý tưởng và khôn ngoan của chúng ta thật rồ dại trong ánh sáng của mưu luận Ngài.

Cả một thế hệ của những người cha cần phải tan vỡ tấm lòng và phẫn nộ vì sự lạm dụng, sự bóc lột và sự hãm hiếp con gái họ. Họ cần ăn năn vì bạc nhược, sau đó hãy đứng lên, bảo vệ con cái và đem sự chữa lành đến những nơi nào dễ bị tổn thương. Những phụ nữ nên được bảo vệ thay vì bị đàn ông xâm phạm đời sống họ.

Những người cha phải là những người bảo vệ nhân phẩm cho con gái họ. Những cô gái mà hưởng mối quan hệ lành mạnh, sống động với cha họ sẽ không bị tổn thương do những đàn ông lợi dụng. Vì các cô gái này hưởng được những tấm gương lành mạnh trong gia đình họ nên họ nhận ra mối quan hệ không lành mạnh khi chúng nhìn thấy nó.

Các cô gái được đối xử như con gái của Vua ít có khuynh hướng cho phép ai khác đối xử thấp hèn với chúng. Những người cha nào hỗ trợ và khẳng định con gái mình sẽ bảo vệ con gái họ không tìm kiếm người đàn ông khác để làm việc này cho họ. Những người cha nhớ những gì họ hay bạn họ trước đây như thế nào lúc họ còn thiếu niên sẽ có khuynh hướng không cho phép con gái họ rơi vào tình huống thỏa hiệp. Những người cha mà dạy dỗ và chỉ bảo cởi mở con gái họ về các vấn đề thuộc mối quan hệ giữa nam và nữ sẽ trang bị cho con gái mình kiến thức chúng cần khi đưa ra những quyết định khôn ngoan trong những tình huống cám dỗ. Trái lại, các cô gái có những người cha hay giận dữ, là người không bao giờ hài lòng với con gái họ, sẽ tìm kiếm sự khẳng định từ một người nam khác bên ngoài gia đình.

Tôi nhớ khi tôi đi học xa, mọi chuyện thay đổi. Tôi sống xa nhà từ bang Indiana lạnh giá tới vùng Arizona nắng nóng. Tôi vô cùng phấn khởi vì được hoàn toàn tự do khỏi sự kiểm soát của gia đình và những mong đợi của bạn bè. Tôi bỏ lại sau sự ngượng ngùng và có một khởi đầu mới. Tôi trải qua nhiều thứ và cam kết có căn nhà trước khi học xong học kỳ một. Điều này khiến tôi gia nhập nhóm bạn ngay từ năm đầu. Tôi thích các cậu con trai để ý và điều này hoàn toàn trái ngược với sự nhút nhát khi tôi còn học trung học. Khi tôi vào lớp hay ngoài ký túc xá, tôi lẵng lơ, huýt gió hay mời mọc. Tôi muốn lôi kéo mọi chú ý về mình vì tôi nổi tiếng giữa các bạn bè trong bốn năm đầu.

Tôi giả vờ mọi thứ đều ổn, nhưng bên trong tôi trống rỗng và không an tâm về mình. Tôi bắt đầu tìm thấy sức mạnh khi lôi kéo sự chú ý của các chàng trai, dù đôi khi nó làm tôi hoảng sợ. Tôi sợ là nếu họ quá gần gũi thì họ sẽ phát hiện tôi không là thứ gì cả. Do vậy, tôi đùa giỡn với tất cả chàng trai nào tôi hẹn. Nếu họ bắt đầu thích tôi, tôi tấn công ngay. Tôi hay đùa là tôi tin tôi đổi bạn trai như đổi áo lót … mỗi bộ mỗi ngày. Vào một học kỳ nọ, tôi hẹn 45 chàng trai! Điều này cho thấy tôi khủng khiếp thế nào khi nói đến chuyện trai gái.

Nhưng vào cuối năm, tôi gặp người mình yêu. Lúc đó tôi 18 và anh ta 27. Anh cao, đẹp trai và rất sành đời và tôi phát hiện sau này anh ta là tay gạ tình. Anh ta hay dụ mấy cô gái mới nhập học và anh ta để mắt đến tôi. Anh ta không phải là sinh viên, chỉ là một gã cứ quanh quẩn ở ký túc xá vào buổi tối để quan sát. Không biết sao anh ta chắc hẳn biết tôi rất dễ bị dụ. Không may thay, tôi không tìm hiểu sự thật về anh ta cho đến khi quá trễ. Tôi được vài chị em cùng trường cảnh báo khi họ để ý thấy anh ta thích tôi. Nhưng tôi không nghe vì tôi hay bị dụ dỗ khi ai đó để ý và ngon ngọt với mình. Anh ta đi chu du khắp Âu châu và là tay vận động viên giỏi. Nơi nào anh ta đi mọi cô gái đều để ý.

Anh ta rủ tôi đi chơi vài lần, nhưng tôi từ chối, điều này khiến anh ta càng bám theo hơn. Tôi thích giữ anh ta để ý tôi từ xa. Một đêm nọ tôi gọi cho mẹ tôi và chia sẻ sự phấn khởi của tôi về có người để ý. Nói cho cùng, anh ta thông minh hơn, lớn tuổi hơn và hấp dẫn hơn tôi cảm nhận. Tôi kể cho mẹ tôi rằng anh ta đã rủ tôi đi chơi nhưng tôi không chắc có nên đi hay không. Trong thâm tâm tôi mong mẹ tôi nói không. Tôi chưa hề hỏi bà cho phép để đi chơi với những thằng bạn trai khác mà tôi hẹn trước đây. Mẹ tôi chần chừ một lúc rồi trấn an tôi rằng bà nghĩ tự tôi quyết định quen anh ta hay không. Tôi ngạc nhiên với sự trả lời của bà. Tôi tắt máy, nghĩ rằng mẹ mình nói được … thì ổn thôi. Tôi chấp nhận lời mời của anh ta và sau này tôi phải sống hối tiếc. Nếu tôi đủ can đảm hỏi cha tôi, tôi biết ông sẽ trả lời không. Ông chắc đã không bao giờ đồng ý vì ông biết ngay có điều gì đó không ổn. Nếu tôi khôn ngoan đủ lúc đó để quan sát những gì tôi biết tôi sẽ nghe lời khuyên của cha tôi, tôi chắc có lẽ đã được an toàn rồi. Nhưng tôi đã không nghe.

Người đàn ông này dụ tôi rất tinh vi suốt mấy tháng và ngay sau khi ngày sinh nhật 19 của tôi, tôi đã mất trinh. Tôi dự định ở lại Arizona vào mùa hè nhưng cuối cùng tôi chạy trốn về nhà cha mẹ tôi để thoát khỏi sự đeo bám của anh chàng này. Tôi không kể cho cha mẹ tôi chuyện gì xảy ra. Cha tôi không đồng ý chuyện này, khi ông phát hiện tôi hẹn với người lớn hơn tôi chín tuổi nhưng lúc đó đã quá trễ. Lúc đó sự đeo bám của anh chàng này rất mạnh. Tôi cảm tạ Chúa tôi còn có mái ấm gia đình để chạy về, chứ còn nhiều cô gái rơi vào tình huống như tôi không biết lối thoát.

Lúc đó tôi chưa tin Chúa, cha tôi cũng chưa tin, nhưng ở một mức độ nào đó, ông biết việc quen biết vậy là nguy hiểm. Tôi tin những người cha được trang bị để hành động như người bảo vệ hay canh giữ phẩm giá của con gái họ và chuyện này cũng có thể ngay cả những người cha chưa tin Chúa.

Nhưng chuyện gì xảy ra nếu bạn rơi vào tình cảnh khó khăn? Cha bạn không phải là người bảo vệ. Có lẽ ông hay vắng nhà hay rất lạm dụng. Có lẽ ông gạ gẫm bạn và chính là người cuối cùng mà bạn cảm thấy an toàn. Nếu đây là câu chuyện của bạn, thì này là lúc hãy suy nghĩ lại. Nếu bạn không có người cha thuộc thể trong gia đình thì bạn vẫn có một người Cha trên trời.

Cha thiên thượng của bạn không bao giờ muốn thấy bạn bị xâm phạm; Ngài muốn thấy bạn được bảo vệ và nuôi nấng. Điều này có nghĩa là trong bất kỳ tình huống nào bạn có thể hỏi câu hỏi, Cha thiên thương muốn mình được đối xử như thế nào? Liệu Ngài cho phép điều này xảy ra nếu Ngài biết? Hãy chắc chắn rằng Ngài không muốn bạn bị đối xử như một cô gái điếm. Do đó, hãy chắc chắn rằng Ngài sẽ có mặt ở đó để giúp bạn khi bạn kiên định. Đừng tưởng tượng Ngài sẽ nói đại loại như vầy, “Con cầu xin để được ở đây” … Ngài không bao giờ nói như thế! Ngài sẽ nói, “Hãy ra khỏi đây, hãy về nhà và an toàn!”

Nếu bạn dan díu với ai đó đang kiểm soát và bạn thấy bạn không thể đối mặt với hắn ta thì hãy từ chối gặp mặt hắn. Khi tôi còn là sinh viên đại học, tôi có thân một anh chàng lớn tuổi khác. Anh ta tốt nghiệp và hay ôm ấp tôi. Đây là mối quan hệ không lành mạnh, nhưng cá nhân tôi nghĩ anh ta cũng tốt bụng. Cha mẹ tôi rất quan tâm, nhưng tôi ở Arizona và cha mẹ tôi thì ở Indiana. Do họ không thích anh ta nên tôi càng kiên định về mối quan hệ này.

Mẹ tôi bắt đầu cầu nguyện tha thiết để mắt tôi mở ra và bằng cách nào đó tôi thoát ra khỏi mối quan hệ này. Sau vài tuần cầu xin tha thiết, nhiều điều xảy ra. Thay vì chia tay, chúng tôi càng dính chặc hơn. Ngay cả tôi thấy không ổn nhưng tôi nghĩ vẫn không sao.

Chúng tôi cùng nhau đi nhảy vài đêm sau đó và tôi thấy không vui chút nào. Nơi nào chúng tôi đi, ai nấy đều chúc mừng về việc chúng tôi dính chặc nhau và tôi cười ngượng. Tôi nhớ lúc đó tôi uống rất say nhưng tôi biết hết. Nhưng bạn trai tôi thì không hề say gì cả, dù anh ta uống rất nhiều. Anh ta rất kiểm soát nên anh không bao giờ đánh mất cơ hội để mà bị say (Dĩ nhiên anh ta không màn tới chuyện tôi say hay không) Đêm đó, một cô gái ca ve đến hôn chúc mừng anh ta và cô ta đánh ngục anh và thế là anh ta nằm bẹp trên sàn với một người đàn bà to cao đè lên anh ta và tôi có một kinh nghiệm “aha!”

Tôi nghĩ , Mình làm gì với tên này!

Tôi tiếp tục quan sát họ nằm với nhau trên sàn, cố đứng dậy và tôi nghĩ, Mình có bao giờ thấy tên này như thế này chưa?

Tôi muốn bỏ hắn ta đi ngay. Tôi muốn lánh xa hắn ta càng sớm càng tốt. Không may thay, mọi người trong bữa tiệc đều say bí tỉ ngoại trừ tôi, nên tôi đưa mọi người về nhà. Khi chúng tôi đến nơi ở của hắn ta, tôi nhìn hắn ta và nói, “Hãy ra khỏi ngay.”

Hắn ta khựng người và đáp lại, “Em có quay lại ngủ đêm với anh không?

Tôi nói với hắn là không và rồi bỏ đi.

Trong nửa giờ, hắn gõ cửa phòng nữ của tôi, xin gặp tôi. Vì hắn ta là một kẻ hấp dẫn, hắn thuyết phục một bạn học của tôi lên lầu để đem tôi xuống để nói chuyện. Hắn nói với cô ấy rằng hắn yêu tôi rất nhiều và hắn không muốn tôi có quyết định nào vội vả để rồi sau này hối tiếc. Cô bạn đi lên và cố gắng thuyết phục tôi để xuống gặp hắn nhưng tôi không thích và nói cô bạn hãy bảo hắn về nhà đi. Một người bạn học khác cũng ở ký túc xá đến phòng tôi sau khi người bạn kia bỏ đi.

Cô ta nói, “Lisa, tên này thua rồi. Tao thấy mày không vui vẻ chút nào từ khi mày dang díu với hắn ta …hãy chia tay hắn đi!”

Tôi nhìn cô bạn và bị sốc vì cô ta đọc được suy nghĩ của tôi.

Tôi đồng ý với cô ta. “Cậu biết đấy, tớ không vui vẻ chút nào! Tớ nên làm gì với tên này? Tớ sẽ chia tay hắn! Cậu đi cùng tớ không?”

Cô bạn ôm tôi và đồng ý.

Chúng tôi chờ cho đến khi chúng tôi biết chắc là hắn đi rồi và rồi chúng tôi đi ngang qua chỗ hắn. Tôi ném tờ giấy ghi, “Hết rồi nhé!” vào chỗ hắn ở. Rồi chúng tôi về lại phòng ký túc xá của chúng tôi.

Sáng hôm sau khi tôi thức dậy, tôi thành một con người khác hẳn . . tôi cảm thấy được tự do! Lúc đầu, tôi thắc mắc sao tôi lại cảm thấy như thế và rồi tôi nhớ những gì tôi đã làm trước đó. Không có hối tiếc gì. Tôi chạy trốn và tìm người bạn thân tín của tôi và ôm cô ta, nói, “Tôi tự do rồi!”

Tôi đi xuống ăn sáng. Đang khi tôi ăn, có điện thoại gọi tôi. Tôi biết chính hắn ta nên tôi nói, “Đọc tờ giấy nhắn tin đi.” Tôi cảm thấy vô cùng mạnh mẽ lúc đó. Tôi đi tắm và sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn với một nhà tư vấn rồi sau đó tôi về phòng, thì một cô bạn học chặn tôi lại.

“Tớ thấy hắn tại thư viện trường, Lisa. Hắn rất buồn . . hắn nhờ tớ đưa cho cậu tờ giấy này.”

Trong tờ giấy, hắn nói với tôi là hắn biết tôi không biết tôi làm gì đêm trước đó và theo hắn biết, hắn chưa sẵn sàng chia tay. Hắn muốn tôi hẹn với hắn để nói chuyện tối đó. Hắn dự tính gọi cho tôi sau đó để hẹn. Nhưng tôi không có cách nào để đi hẹn với hắn. Hắn thường xoay chuyển tình thế rất hay cho đến khi tôi bối rối là tôi nhượng bộ cho hắn muốn làm gì thì làm. Đây là lần đầu tiên sau chín tháng tôi mới có thể kiềm chế bản thân mình và tôi cũng chưa chịu từ bỏ hẳn. Khi hắn gọi, tôi không muốn nghe nữa.

Sau đó hắn bắt đầu canh tôi ở ký túc xá. Hắn đi từ chỗ nài nỉ, quát tháo đến chỗ dọa nạt rồi đến xin lỗi và nài nỉ, trong khi đó tôi cứ đi dọc đường mà không trả lời gì với hắn. Tôi vào phòng học và hắn chờ cho đến khi lớp tan và hắn bắt đầu gây rối nữa. Nhưng trong lớp tôi, có một tay chơi thể thao thông minh và to cao. Tay này quan sát tình cảnh của tôi và cuối cùng quyết định ra tay. Suốt thời gian còn lại của năm học, tay này đi bảo vệ tôi khi đến lớp cũng như khi về phòng. Tên bạn trai trước đây của tôi cứ nhìn tay cừ khôi này và đủ khôn ngoan để nhận biết hắn quá nhỏ con để địch lại tay này! Thế là hắn để tôi yên cho đến khi tôi về nhà tôi vào mùa hè và ra khỏi tầm với của hắn.

Những gã con trai hay lạm dụng, thích kiểm soát chỉ tôn trọng ai đó hay điều gì đó to lớn hơn chúng. Và hãy tin tôi đi, giống như mọi kẻ lợi dụng khác, bọn chúng rất nhát sợ. Bạn không thể giải thích được chuyện này. Nếu bạn quyết định cho qua chuyện thì nó sẽ qua thôi.

Khi tôi về nhà mùa hè đó, mẹ tôi chia sẻ với tôi thể nào bà đã cầu nguyện cho tôi được tự do. Hai tháng sau đó, tôi tin Chúa và gặp chồng tôi là John, nhưng tôi rất sợ chuyện quay trở lại trường vì thằng bạn bảo vệ tôi đã tốt nghiệp và ra trường để tìm việc làm rồi. Ai sẽ bảo vệ tôi bây giờ? Tôi cầu nguyện tha thiết. Vì tôi sợ, tôi sẽ chạm trán thằng bạn trai trước đây ngay tuần đầu tiên tôi trở lại trường. Nhưng tôi không còn ở dưới ảnh hưởng của hắn. Tôi cho hắn biết tôi đã tin Chúa mùa hè đó. Hắn nhìn chằm và nói với tôi hắn đã nằm mơ chuyện gì đã xảy ra. Hắn hỏi tôi tôi muốn học Kinh Thánh với hắn hay không. Tôi cảm ơn hắn nhưng không nhận lời.

Tôi nói với hắn tôi nghĩ tốt nhất cho chúng tôi là chia tay hoàn toàn. Hắn không đồng ý, nhưng hắn đeo đuổi thêm vài tuần rồi hắn buông luôn. Chúa trở thành người bảo vệ tôi và Ngài đã cho tên này thấy chiêm bao. Tôi biết chuyện này đến từ Chúa, vì tôi không biết gì về Chúa trước khi tôi được cứu!

Cha thiên thượng muốn chiến đấu những cuộc chiến này cho bạn. Ngài sẽ che phủ và bảo vệ bạn khỏi mọi nguy hiểm . . nên hãy để Ngài làm.

Lạy Cha trên trời,

Con cảm ơn Ngài vì Ngài là Cha của con và Đấng bảo vệ con và canh giữ phẩm giá của con. Con tin Ngài luôn quan tâm đến lợi ích tốt nhất của con. Con tin con không bao giờ đơn độc trong bất kỳ tình huống nào. Con có thiên sứ bảo vệ con và Lời Ngài gìn giữ con. Ngài tìm hiểu con và biết rõ con. Hãy để cho con biết Ngài như là Vua Đấng canh giữ và quan sát con. Con sẽ đón nhận lời khuyên bảo an toàn của Ngài, chứ không phải của con. Hãy che phủ con dưới bóng cánh Ngài.

Yêu thương,

Con gái của Ngài