13 - Mặc Vào Để Ra Trận

Hôn Cô Gái Rồi Bỏ Họ Khóc

Đăng vào: 5 tháng trước

.

13 Mặc Vào Để Ra Trận

Chúng ta luôn luôn truyền thông, dù chúng ta có dự tính hay không. Thông điệp của chúng ta phát ra qua ba kênh này : những gì chúng ta nói (lời nói và giọng điệu của chúng ta), những gì chúng ta làm (cách thức và hành động của chúng ta) và những gì chúng ta mặc (diện mạo hay dáng vẻ của chúng ta). Chúng ta đã bàn đến lời ăn tiếng nói và hành động của chúng ta ở chương trước, nhưng tác động của dáng vẻ của chúng ta cũng quan trọng không kém, không thể bỏ qua. Nó là vấn đề quan trọng vì người ta thường chịu ảnh hưởng bởi những gì họ thấy hơn là những gì họ nghe. Điều này thật đối với đàn ông hơn là đàn bà vì đàn ông thiên về mắt thấy và thị giác.

Khi chúng ta hiểu điều này, chúng ta có thể dùng sức mạnh này để lợi cho chúng ta và truyền thông ý định của chúng ta cách hiệu quả. Chúng ta không muốn gởi tín hiệu nhiễu sóng và làm tắc ngẽn những gì chúng ta thật sự muốn nói. Tôi chắc chắn rằng bạn đã từng nghe câu nói này, Bạn không bao giờ có cơ hội lần thứ hai để gây ấn tượng tốt đầu tiên. Vâng, câu này có vẻ xưa nhưng rất đúng. Trong nền văn hóa của chúng ta hình ảnh là tất cả, những hình ảnh hiển thị trở thành quá nhan nhãn và quá nhiều, và việc tự biểu lộ quá phổ biến. Chẳng hạn, màu tóc bây giờ đủ sắc thái từ xanh cho đến tím. Môi thì không còn chỉ một màu đỏ, hồng hay tím … bây giờ màu đen là mốt nhất. Trong tủ quần áo của chúng ta đủ loại thời trang. Chưa bao giờ mà có nhiều sắc thái ăn mặc như ngày nay, vậy chúng ta muốn nói gì đây? Có phải chúng ta quá đầy đủ với lối sống tự do thể hiện không?

Chẳng hạn, nếu bạn muốn một anh chàng nào đó cảm kích bạn về đầu óc của bạn, đừng có gây ấn tượng cho anh ta bằng việc ăn mặc hở rốn. Bạn đã trật mục tiêu rồi. Nếu bạn gởi tín hiệu hay gởi thông điệp lộn xộn thì người ta sẽ diễn giải sai. Các chàng trai khó mà nhìn xuyên qua cá tính của bạn mà để ý bạn có chỉ số thông minh IQ lạ thường.

Cách bạn ăn mặc và giới thiệu mình không chỉ gởi tín hiệu rõ ràng và tức thì cho người khác mà nó còn hàm ý điều gì đó hơn là bạn biết. Nó bày tỏ những gì bạn thật sự nghĩ về bản thân mình. Hay những gì bạn tin tưởng. Hay bạn nghĩ sức mạnh bạn đến từ đâu. Dĩ nhiên, bạn thuộc về ai nữa.

Hãy suy nghĩ về điều đó một lát. Các con trai tôi nói về bạn học ở trường chúng, chơi tách biệt qua cách ăn mặc. Ăn mặc theo mốt thì chơi theo mốt. Khi chúng tôi đi mua sắm, tôi hỏi các con tôi, “Còn áo sơ mi này thì sao?” và tôi nghe, “Không, hiệu đó không hợp.” Làm sao tôi biết đây? Các con tôi thích mặc theo tông, theo mốt. Một ví dụ khác mà chúng ta có thể liên hệ là áo sơ mi văn phòng và áo sơ mi thời trang. Điều này ám chỉ đến kiểu cách ăn mặc, cho thấy bạn thuộc tầng lớp nào và có định kiến như thế nào.

Vậy bạn muốn truyền thông điều gì? Thông điệp nào bạn muốn gởi đến? Nó có phản ánh chính xác con người của bạn không hay bạn chỉ mặc cho có mặc? Đây là những câu hỏi quan trọng và bạn cần để ít thời gian để trả lời thành thật. Dáng vẻ và cách ăn mặc bề ngoài có thể phản ánh chính xác bạn là ai. Bạn có nói, “Tôi là người chuyên môn nên tôi ăn mặc thích hợp với nghề nghiệp của tôi.” Hay bạn là một sinh viên và cảm thấy bạn là một phần trong nhóm đó thì tác phong ăn mặc của bạn sẽ phản ánh như vậy. Nhưng ta hãy đào sâu hơn.

Làm sao bạn ảnh hưởng người khác qua cách bạn ăn mặc? Bạn khuyến khích những chàng trai có suy nghĩ hoặc ước ao thánh thiện về bạn không? Người ta có thấy bạn hay chỉ thấy những gì bạn mặc? Khi người khác nhìn bạn, họ thấy gì? Bạn có thể lấy mấy câu Kinh Thánh mà bạn nhớ để lý luận rằng vẻ bề ngoài không quan trọng vì Chúa nhìn thấy tấm lòng, và chúng ta không nên phán xét bởi vẻ bề ngoài. Vâng, cảm tạ Chúa Ngài nhìn thấy tấm lòng, nhưng chúng ta vẫn còn sống trên đất và mọi người trên đất này chỉ nhìn vẻ bề ngoài, vì chỉ có Chúa mới nhìn thấy bên trong.

Con người nhìn bề ngoài nhưng Chúa nhìn tấm lòng (1Sa 16:7)

 

Câu này có nêu lên một sự thật: Chúng ta không chuyển động bởi những gì chúng ta thấy. Chúng ta được khuyên hãy cẩn thận đừng làm cho những người khác bối rối qua cách chúng ta ăn mặc. Chúng ta được cảnh cáo sự phù phiếm chỉ là hy vọng chóng qua và vì thế thật là ngu xuẩn khi tin tưởng vào dáng vẻ bên ngoài.

Ta hãy quay trở lại câu hỏi được nêu ra trong Chương 1: Ăn mặc gợi cảm có được không? Bạn nên để lộ làn da khi nào thì được? Tôi muốn nói sâu hơn về vấn đề này với bạn. Cách mà chúng ta hấp dẫn đàn ông là cách anh ta mong bạn sẽ cứ làm như thế. Chẳng hạn, ăn mặc gợi cảm mời gọi chuyện tình dục. Cách chúng ta ăn mặc không chỉ giới hạn trong hình thức biểu lộ bản thân mà là cách truyền thông giá trị bản thân hay giá trị nghề nghiệp. Nó còn hơn thế nữa.

Ta hãy đi xa hơn một tí nữa … là con cái Chúa, chúng ta phải hiểu rằng mọi thứ trong đời sống chúng ta là nhằm tôn trọng Cha Thiên Thượng của chúng ta.

Xin đừng giận tôi hay có thái độ tôn giáo và nghĩ rằng tôi bênh vực cho cách ăn mặc nhà quê … tôi không phải vậy. Tôi tin chúng ta có thể ăn mặc thời trang và hấp dẫn mà không bắt chướt theo hình ảnh thế gian. Nhưng để làm được chuyện này đòi hỏi một số kỷ luật cá nhân vì không dễ để xử lý những cực đoan, dù đó là ăn mặc kiểu luật pháp hay kiểu phóng túng. Tôi thách thức bạn hãy suy nghĩ có trách nhiệm về những gì bạn chọn để mặc. Vì ranh giới rất mỏng manh, đôi khi dường như cơ đốc nhân không còn là người sống “ngược đời” (phản văn hóa) mà là một người bắt chước cách mù quáng theo văn hóa đời.

Tình cờ là khi viết sách này tôi liếc nhìn một kênh truyền hình nói về nỗi thất vọng của bà mẹ có con gái nỗi loạn hoàn toàn. Dường như cô con gái này không ăn mặc lịch thiệp khi chúng đi học. Chúng thích thu hút người khác. Đứa thì mặc đồ tắm và đồ ngắn. Đứa khác thì mặc quần sọc rất hở hang. Những cô gái này mới có 14, 15 tuổi và chúng nó đều khoe là đã thử quan hệ, hút sách và nhậu nhẹt.

Chúng trông giống những tay anh chị. Đánh mất sự hồn nhiên của tuổi trẻ. Mẹ chúng khóc như thể mấy đứa con gái đã chết rồi vì chúng đã không còn trẻ nhỏ nữa mà thành những “con quỷ cái.” Với nước mắt bà mẹ nói về vẻ đẹp hồn nhiên của các con gái mình và nỗi đau tủi nhục mà các cô gái này đã gây ra cho gia đình chúng. Họ chia sẻ họ rất sợ một ngày nọ khi thức dậy phát hiện các con họ sẽ bị vất xác ở xó xỉnh nào đó. Trong lúc đó các cô gái cười cợt và nguyền rủa mẹ chúng và mọi người trong thính giả. Chúng dùng ngôn từ rất thô tục. Tôi bắt đầu khóc cho sự lừa dối của các cô gái này và nỗi tuyệt vọng của các bà mẹ bất lực.

Những người mẹ này không còn hy vọng gì nên mới nhờ làm chương trình truyền hình này để thức tỉnh người khác. Tại sao những bà mẹ này bất lực? Sự việc này đã đi quá xa chăng? Cha của những cô gái này ở đâu?

Vấn đề tôi muốn nói là phái tính nữ của các cô gái này. Chúng ăn mặc không thể tưởng tượng nổi. Dáng vẻ của các cô gái này trông rất là xấu hổ. Tôi biết các cô gái này sống trong ảo tưởng, nghĩ mình giống các ca sỹ nhạc pop, nhưng không phải vậy. Làm phụ nữ tôi cảm thấy bị xúc phạm khi nhìn chúng. Chúng không thấy xấu hổ hay không đẹp đẽ gì vì chúng ta không còn phép lịch sự hay khôn ngoan gì nữa. Chúng sống bất chất sự khóc lóc và van xin của mẹ mình.

Rõ ràng là họ cảm thấy tủ quần áo sẽ mang lại sức mạnh cho họ. Họ lầm tưởng rằng họ dùng dục vọng để tăng cường sức mạnh cá nhân. Họ đi xuống phố và nghĩ rằng cánh đàn ông sẽ thèm khát họ. Nếu họ khôn ngoan hơn thì họ sẽ nhận biết rằng không một thằng đàn ông nào thật sự muốn họ; đàn ông chỉ muốn lợi dụng tình dục với các cô gái này mà thôi. Nhưng các cô gái này lẫn lộn chuyện này. Không phải các gả đàn ông này muốn chia sẻ cuộc sống với các cô gái này đâu. Họ chỉ muốn xâm phạm mấy cô và rồi bỏ mặc mấy cô, nhưng các cô gái này thật ngu xuẩn biết bao.

Cách ăn mặc của họ tiêu biểu cho một sự tranh chiến sâu sa trong đời sống họ. Thời xưa khi một nước đánh nhau với nước khác, những kẻ chiến thắng sẽ hoan hỉ thu nhặt chiến lợi phẩm. Mục đích cuối cùng là làm nhục kẻ bại trận hơn là giết chết liền. Họ xông vào đốt nhà cửa và hãm hiếp phụ nữ. Điều này được xem là một hành động nhục mạ kinh khiếp dành cho kẻ thù đã bị bại trận. Lịch sử không ghi lại các chị em phụ nữ vui vẻ khi bị làm nhục như thế. Họ sẽ chạy trốn trong khiếp sợ và giấu mình khỏi những người đàn ông.

Nhưng những cô gái tôi xem trên truyền hình talk show ngày nay không hề nhận biết chuyện này giống như chuyện bị hãm hiếp và xâm phạm, thậm chí các cô không biết vấn đề thật sự không phải thỏa mãn dục tính mà là vấn đề danh dự. Họ lang thang ngoài đường phố, đón chào cánh đàn ông và nghĩ rằng họ được mồi ngon, dùng vẻ đẹp để dụ dổ mấy gả si tình. Họ không nhận biết mỗi lần quan hệ như vậy họ càng bị hạ thấp nhân phẩm càng hơn. Dáng vẻ đẹp đẽ và nữ tính của họ bị hạ thấp xuống còn mấy xu, chỉ để làm thỏa mãn dục vọng của cánh đàn ông.

Ta hãy xem xét lại hình ảnh dụ dỗ mà rất nhiều người bắt chước, vì nó hứa hẹn trao cho phái nữ quyền lực. Hình ảnh này cho chúng ta biết điều gì? Có rất nhiều thành phần đại diện mà chúng ta có thể lắng nghe. Từ người thiếu niên cho đến những người lớn, những hình ảnh này nhan nhãn trước mắt chúng ta trên các trang bìa tạp chí ở sân bay, ở cửa hàng tiện lợi hay cửa hàng siêu thị. Với những hình ảnh của các chàng trai thân hình nóng bỏng có trên các tạp chí phụ nữ nhằm muốn truyền thông điệp rằng, “Ta quyền lực, quyến rũ, hãy nghe theo lời khuyên của ta.” Cánh đàn ông này muốn biến các cô gái thành những gái quán bar thứ thiệt.

Lần nọ tình cờ đi ngang qua một quầy trưng bày tạp chí ở khu sân bay, đứa con trai 9 tuổi của tôi đến gần tôi hỏi, “Mẹ ơi, con nghĩ người đàn bà kia dường như muốn ăn tươi nuốt sống con!” Tôi đoán nó thấy hình ảnh dâm ô của cô này. Tôi nghĩ một vài tên đàn ông cũng như vậy, dù họ không ý thức có cùng cảm nhận như đưa con trai nhỏ ngây thơ của tôi có.

Những hình ảnh của các chàng trai để lộ cơ thể đầy đặn và vạn vỡ nhằm kích thích và khiêu gợi các cô gái. Anh chàng này có vẻ như một nhà vô địch, thể lực tràn trề. Và anh ta có được sức mạnh khi chinh phục được cô gái nào đó. Như thể là đàn ông liên tục bị quấy nhiễu bởi các cô gái khiêu gợi, trên các trang tạp chí đến các bảng quảng cáo, chưa nói gì đến các cô nàng trong các video âm nhạc, đang mời mọc, Anh muốn có được tôi hả? Anh hãy nhìn tôi, nhưng tôi luôn xa cách tầm với của anh. Những hình ảnh luôn đập vào đầu óc chúng ta và từ từ ảnh hưởng đến chúng ta.

Nếu đàn ông tin vào hình bìa của các tạp chí phụ nữ và ấn phẩm khiêu dâm thì họ sẽ nghĩ rằng tất cả phụ nữ đều muốn tình dục, ngay cả họ nói không. Họ nghĩ rằng chúng ta thật sự không có ý vậy khi chúng ta nói; nó là một phần trong trò chơi tình dục. Ngay cả trong phim ảnh, sợi dây ràng buộc giữa tình dục và quyền lực còn bi đát hơn là lối sống của thời đại trước đây giữa tình dục và tình yêu. Có sự đan dệt giữa tình dục và cái chết. Bạn không bao giờ biết chắc. Hai người muốn quan hệ tình dục với nhau hay họ muốn sát hại nhau?

Hỡi những người con gái, hãy tỉnh thức! Đừng lắng nghe những lời dối trá này! Quyền lực ở đâu mà cánh đàn ông hứa hẹn? Nó chỉ là phù du mà thôi. Bạn không thắng được; bạn sẽ bị khuất phục. Bạn sẽ bị lột trần và bị hãm hiếp. Danh dự của bạn ở đâu? Sức mạnh của bạn ở đâu? Nhân phẩm của bạn ở đâu? Tất cả đều trốn chạy khỏi bạn.

Khi tôi nhìn các phụ nữ khiêu gợi này, tôi thấy một sự ngu xuẩn. Họ trông đẹp bên ngoài nhưng tôi nghi là họ không có vẻ đẹp bên trong. Vẻ đẹp đích thực truyền cảm hứng cho ước ao muốn bảo vệ hay nâng niu. Những hình ảnh xấu này đang phơi bày trước mắt chúng ta không dụ được nhiều người ngoại trừ những bạn trẻ nào dám nhào đầu vô. Không có sự nhẹ nhàng, không có sự an toàn và không có lời hứa hẹn được che chắn khỏi những giông tố của cuộc đời từ các tên sát gái đó. Có lẽ bạn nghị tôi ganh tị với bạn vì tôi lớn tuổi rồi, nhưng tôi không có ganh tị gì đâu. Tôi thật sự hiểu những cái hấp dẫn ban đầu và sức mạnh của việc hứa hẹn. Tôi đã rơi vào đó và đã làm chuyện đó và nó đã làm cho tôi cảm thất trống rỗng và thèm khát ai đó thật sự yêu tôi và bảo vệ tôi. Tôi chán ngán làm người chinh chiến hay thách thức, trái lại tôi muốn được nâng niu.

Như đã nói trước đây, nếu một người phụ nữ không có mối liên hệ đúng đắn với cha mình lúc còn nhỏ hay lúc tuổi niên thiếu thì nó sẽ ảnh hưởng cách mà cô ta phản ứng với đàn ông (Trừ khi cô ta được chàng hoàng tử giải cứu như tôi). Người cha nên nâng niu con gái mình và đối xử chúng như của báu. Tôi mất một con mắt lúc 5 tuổi và do vậy tôi không mong là đẹp đẽ hay còn nữ tính nữa. Tôi bị bạn học ở trường gọi là con một mắt và gán cho tôi nhiều cái tên xấu. Sau khi mất một mắt, cha tôi cũng tránh xa tôi nên tôi học tỏ ra cứng rắn để tồn tại. Khi cha tôi nói chuyện với tôi thì như thể tôi nỗi da gà lên. Ông đặt cho tôi cái tên là “cọp cái.” Nên cách ăn mặc và nữ tính không hợp với hình ảnh này của tôi. Nên để an toàn, tôi quyết định không bao giờ ăn mặc như cô gái thùy mị.

Rồi một thứ Bảy nọ ở trường trung học, đang khi xem phim, tôi thấy hình ảnh một phụ nữ tôi thấy giống mình. Cô ta không ăn mặc màu mè mà chỉ đơn điệu một màu. Cuộc sống cô ta là một cuộc mạo hiểm. Cô ta là một cô gái chịu chơi. Tôi thấy mình giống với các cô gái ăn mặc giống con trai, và chơi chung với đám con trai. Họ chơi giỡn và không thằng con trai nào dám phá rối. Họ không chờ con trai bảo vệ họ . . họ tự bảo vệ mình.

Tôi đã thấy hình ảnh của người phụ nữ này trong một tạp chí trước đó. Tôi và bạn tôi đã giấu trong ngăn kéo của nhà nó. Tạp chí đó gọi là Playboy. Tôi lý luận những hạng phụ nữ này sẽ làm cho tất cả cánh đàn ông đều thèm muốn. Để tôi cảnh cáo bạn ở đây, bố mẹ đừng bao giờ nghĩ rằng bạn cất giấu điều gì trong nhà bạn – bạn không thể giấu được. Dường như mấy thứ này lên tiếng cho các con bạn tìm ra.

Trở lại câu chuyện của tôi : lúc xem phim đó tôi mới 13 tuổi và đã quyết định không tin tưởng cánh đàn ông. Nói cho cùng, cha tôi đã tách biệt khỏi mẹ con chúng tôi và tôi cho rằng tất cả đàn ông cuối cùng rồi cũng bỏ mình. Định kiến này khiến tôi phạm lỗi lầm trầm trọng và ảnh hưởng đến đời sống tôi lúc trẻ. Nhưng môi trường văn hóa quanh tôi lại tái khẳng định sự chọn lựa của tôi là hấp dẫn, thời buổi đó sống như vậy là nổi tiếng như các kênh truyền hình đã nói đến.

Tôi nhớ có một biến cố thời trung học. Lúc đó có phong trào ai cũng thích bài hát “California Girls” trong đó có hình ảnh của những cô gái ăn mặc kiểu ăn chơi và tôi cũng bắt chước ăn mặc như các ca sỹ này và rốt cuộc tôi bị nhiễm cách ăn mặc hở hang như các cô gái trong phim ảnh. Tôi trở thành một cô gái cứng cựa nhưng dùng quyền lực tình dục để thu hút các chàng trai và tôi cứ đi theo hướng đó cho đến khi tôi phát hiện ra tôi mất nhiều hơn là được.

Nhưng tôi phát hiện ra tất cả những cô gái mà tôi thấy trong phim ảnh là những người nô lệ tình dục cho các chàng trai tán tỉnh và họ không bao giờ có được tình yêu trọn vẹn như họ mong muốn và cuối cùng họ quyết định không tin tưởng đàn ông. Còn những người khác thấy mình được yêu mến và nâng niu nhưng họ lắng nghe một nền văn hóa khuyến khích họ tin vào vẻ đẹp của họ thay vì tin tưởng vào Chúa, nên họ tìm kiếm sự xác nhận từ vô số người đàn ông. Nhưng cuối cùng tất cả những cánh đàn ông ăn chơi này đều tránh xa họ hết. Chỉ vì những phụ nữ này rất khiêu gợi về tình dục nhưng không có nghĩa là họ sống cuộc đời tự do.

Nhưng Kinh Thánh nói gì? “Hãy đuổi người nữ nô lệ và đứa con của nàng đi, vì đứa con của người nữ nô lệ sẽ không được thừa hưởng gia tài với đứa con của người nữ tự do.” Thế thì, thưa anh chị em, chúng ta không phải là con cái của người nữ nô lệ, nhưng là con cái của người nữ tự do. (Ga 4:30-31)

Nền văn hóa của chúng ta tạo cho chúng ta nhiều cơ hội để liên hệ đến cô gái bị nô lệ, sống ích kỷ hơn là cô gái tự do như các câu Kinh Thánh này nói đến. Giống như nhiều cô gái trẻ, trước đây tôi để cả buổi chiều thứ Bảy để xem bộ phim Cuốn Theo Chiều Gió. Tôi biết bạn sẽ ngạc nhiên nếu tôi nói bạn tôi muốn trở thành cô gái trong phim này . .. cuối cùng cô mất tất cả! Tôi không hề mơ trở thành nàng Melanie. Nếu tôi chỉ có hai chọn lựa, tôi không muốn bị phát hiện là than phiền và đuối sức. Nhưng dĩ nhiên, phim ảnh chỉ muốn chúng ta tin chúng ta không có chọn lựa nào khác; bạn hoặc là cô gái đẹp đẽ, mềm yếu, mỏng manh và chết trẻ hoặc bạn là cô gái mạnh mẽ, giận dữ, chém giết khi cô ta rượt đuổi những gì cô ta muốn, chỉ để sau đó phát hiện ra cô ta mất những gì cô ta yêu quý.

Còn có những lựa chọn khác, này là lúc chúng ta nên học biết chúng là gì. Có một cách thuyết phục hơn và quyền năng hơn để phụ nữ trang sức cho mình. Nó không đòi hỏi áo quần lòe lẹt (như tôi ăn mặc trước đây) cũng không đòi hỏi có vũ khí để tự vệ. Người phụ nữ này can đảm hơn bất cứ con người ảo tưởng nào mà kẻ gạ tình mô tả. Đàn ông không muốn tấn công cô ta; họ mong trở thành người xứng đáng với cô ta. Người nữ này là người trao ban sự sống, chứ không phải là người chiếm đoạt. Nàng mặc lấy khôn ngoan và dáng vẻ nàng luôn đứng đắn. Nàng không mời đàn ông để làm nhục nàng và hãm áp nàng nhưng lại khuyến khích họ hãy mềm mại, cẩn trọng và khôn khéo.

Tôi e rằng người ta không để hình ảnh về một người phụ nữ như thế trên trang bìa của tạp chí phụ nữ. Nàng rất quý phái và hiếm thấy, không giống như hình ảnh thông thường được thấy ở cửa hàng bán lẻ. Nếu tôi phải chọn một tủ đồ thích hợp cho cô ta, tôi sẽ phải tìm rất ít đồ. Vẻ đẹp của chiếc váy của nàng long lanh mà không người thợ dệt nào nghĩ ra. Tôi có thể chọn chiếc váy như tôi thấy trong các phim ảnh. Và chiếc váy nàng mặc giống chiếc váy cưới của tôi.

Nhiều lần đang khi tôi xem phim, tôi thở dài và tự hỏi, Sao người ta không ăn mặc như ngày nay ha? Tôi biết bạn sẽ hiểu điều này và có lẽ bạn cũng thích kiểu ăn mặc như trong phim ảnh. Các bộ váy này rất đẹp, nhưng thực tế thì không mặc được. Vấn đề không phải là dáng vẻ bên ngoài … mà là chính con người mặc những chiếc áo này. Khi tôi đọc lời mô tả về các chiếc áo của các thánh đồ ở thiên đàng, tôi phát hiện nó tỏa sáng và đầy vinh hiển. Không có một thợ may hay thợ dệt nào dưới đất làm được; nó rất là dễ thương.

Nào ta hãy trở lại Lời Chúa để tìm lời khuyên trong việc thánh sạch trong cách ăn mặc. Vì chúng ta thuộc về Ngài, chúng ta nên ăn mặc để làm đẹp lòng Ngài, bất kể chúng ta là độc thân, góa bụa, bị lị dị hay đã lập gia đình. Chúa đã gọi chúng ta sống bởi Thánh Linh, vì đó là động cơ phía sau những mạng lệnh trong Lời Chúa. Nào ta hãy gom một số câu Kinh Thánh nói đến vấn đề quần áo. Câu đầu tiên được tìm thấy trong lời dạy của Phao lô cho Ti-mô-thê:

Quý bà cũng vậy, hãy ăn mặc lịch sự, trang sức thanh nhã và giản dị, không bới những kiểu tóc cầu kỳ, không đeo vàng ngọc đắt giá, hoặc mặc những y phục đắt tiền, nhưng làm những việc từ thiện, đó là những điều thích hợp với các phụ nữ xưng mình là người tin kính Ðức Chúa Trời. (1 Ti 2:9-10)

Theo quan điểm của tôi, có một số ý tưởng hay ở đây. Trước hết, các ăn mặc của phụ nữ phải thanh nhã; điều này nghĩa là không khoe khoang và không có ý định lôi kéo sự chú ý về mình. Thứ hai, nó phải lịch sự, nghĩa là thánh sạch, có đạo đức và phẩm hạnh. Chúng ta rất giỏi làm ngược lại . .. không đứng đắn. Tôi phải nói thật với bạn – đôi khi tôi thắc mắc quần áo mà các cô gái trẻ và các phụ nữ độc thân đang mặc mà tôi thấy trong nhà thờ. Tôi nhớ chứng kiến khi tôi mới tin Chúa vì lúc đó tôi chỉ có quần áo kiểu ngoài đời thôi, nhưng đó không phải là điều tôi nói đến. Có một cảnh báo về việc thiếu đi sự đứng đắn trong các cô gái đã được nuôi dưỡng trong nhà thờ. Tôi thường gặp những bà mẹ nài nỉ tôi, “Xin bảo các cô gái trẻ rằng cách họ ăn mặc ảnh hưởng rất nhiều đến các nam thanh niên!” Lời mô tả thứ ba về cách ăn mặc trong đoạn Kinh Thánh này là từ sự đoan trang. Ý này được định nghĩa hay nhất là đứng đắn và lịch thiệp. Cũng như một vị khách mặc đồ tập thể dục vào dự tiệc cưới sẽ không tôn trọng cô dâu và chú rể, chúng ta cần nhạy bén để tôn trọng những người khác qua việc chọn quần áo nào chúng ta mặc.

Phao lô từ đó đưa ra sự tương phản giữa những phụ kiện bề ngoài và sự trang sức về các việc lành. Ông quá chú tâm về cõi đời đời vì ông đã lên thiên đàng và biết được những gì chúng ta có không sánh với ở đó. Ông đang khuyên phụ nữ đừng phí thời gian và tiền của vào những của cải trần gian. Hãy cất trữ cho mình của báu trên trời bằng cách trang điểm cho mình bằng những hành động từ thiện.

Chúng ta tìm thấy những lời dạy khác cho tủ đồ của phụ nữ cơ đốc trong 1 Phi-e-rơ:

Chị em đừng quá chú trọng đến sự trang sức bề ngoài, như bện kiểu tóc cầu kỳ, đeo nhiều vàng ngọc, và ăn diện xa hoa loè loẹt; nhưng thà hãy trang sức con người bề trong, tức vẻ đẹp không phai tàn của tâm hồn dịu dàng và bình lặng, đó là điều rất quý báu trước mặt Ðức Chúa Trời. Vì đó là cách các thánh nữ ngày xưa, những người để lòng trông cậy vào Ðức Chúa Trời, đã trang sức cho họ; họ thuận phục chồng của họ. (1 Phi 3:3-5)

Phi-e-rơ nói đừng chỉ lo trang sức bề ngoài mà bỏ lơ vẻ đẹp nội tâm. Sau đó ông dẫn chúng ta vào bí quyết làm đẹp của người phụ nữ thánh, đó là hãy phát huy tinh thần dịu dàng và yên lặng. Yếu tố quan trọng nhất trong sự trang điểm này là học tin cậy Chúa. Phao lô khuyến khích phụ nữ trang điểm mình bằng những việc lành còn Phi-e-rơ dạy họ hãy tập trung vào của báu vô hình. Nếu chúng ta phát triển tâm linh chúng ta như các phụ nữ thánh thời xưa, chúng ta sẽ mặc chiếc áo ân sủng và ngợi khen. Những chiếc áo này không bao giờ cũ mòn trái lại luôn tỏa sáng theo thời gian.

Hãy tránh xa mọi điều tựa như điều ác (1 Tê 5:22)

Quần áo của chúng ta không lộ vẻ khiêu gợi. Điều này sẽ loại bỏ những loại quần áo hở hang nào. Tôi chắc là không cần giải thích rõ điều này cho bạn, nhưng để làm sáng tỏ tôi sẽ giải thích thêm. Ăn mặc hở đùi, hở mông, hở ngực không thích hợp cho các buổi nhóm hội thánh, các buổi nhóm thanh niên hay buổi bồi linh. Cũng không nên mặc quần sọc, quần ngắn hay ăn mặc mà để cho cánh đàn ông tưởng tượng phong phú. Ăn mặc như thế không đứng đắn trong những không gian đó. Quần áo như thế không lịch thiệp vì ý định của nó là khiêu gợi người ta nhìn vào ngực, mông hay chân cẳng của mình. Nó không lịch sự vì nó làm cho người khác cảm thấy khó chịu … đặt biệt là mấy chàng trai đang ở tuổi dậy thì. Nó cũng không thích hợp cho những ai xưng mình là con cái Chúa. Tôi thách thức bạn hãy có một cái nhìn khác về tủ quần áo của bạn và xin Đức Thánh Linh làm nhà tư vấn thời trang cho bạn. Nó sẽ giúp bạn nếu bạn tự hỏi mình khi ăn mặc: Mặc cái này có lịch thiệp không? Có thích hợp nơi mà mình tới không? Nó có tôn trọng người mà mình thuộc về không? Mình tác động đến những người nam gần mình như thế nào? Mình có tôn trọng họ và khích lệ họ đeo đuổi sự thánh sạch không?

Kẻ thù muốn lột trần bạn, muốn chế giễu bạn và biến thể xác bạn thành con búp bê, nhưng Cha trên trời muốn mặc cho bạn bằng vẻ đẹp, sức mạnh, phẩm hạnh và danh dự bền lâu.

Lạy Cha trên trời,

Xin hãy mặc cho con trong Con của Ngài. Con muốn bước đi trong những chiếc áo phẩm hạnh, sức mạnh và tôn trọng. Xin ban cho con khôn ngoan và hiểu biết để sống không theo sự lôi kéo của thế gian mà theo mục đích của thiên đàng. Hãy che phủ mọi lĩnh vực mà con đã bị phơi bày trong sự xấu hổ và trần truồng trước đây. Con muốn thành người nữ tự do của lời hứa. Con từ bỏ mọi ảnh hưởng và sự kiềm chế của những hình ảnh dâm dục và khiêu gợi. Hãy phục hồi con sự hồn nhiên và vẻ đẹp của phái tính nữ. Con không muốn bị trần truồng và xấu hổ, nhưng con muốn thành người nhảy múa tự do trong ánh sáng.

Yêu thương,

Con gái của Ngài