7 - Làm Gì Khi Ham Muốn Tình Dục Được Đánh Thức

Hôn Cô Gái Rồi Bỏ Họ Khóc

Đăng vào: 5 tháng trước

.

7 Làm Gì Khi Ham Muốn Tình Dục Được Đánh Thức

Chúng ta đã nói về những phẩm hạnh khi để cho những đáp ứng về tình dục nghỉ yên và giữ nó trong tình trạng giấc mơ cho đến khi nó được đánh thức bởi nụ hôn của vị Hoàng tử, nhưng chuyện gì xảy ra nếu ham muốn tình dục không chịu ngủ yên mà không có sự tranh chiến? Nếu đây là trường hợp của bạn, bạn đã ý thức rằng thật khó biết bao khi khiến cho cái ham muốn đó quay trở lại tình trạng ngủ yên sau khi nó bị đánh thức, đặt biệt nếu sự đánh thức nó xảy ra bất thình lình, rất tàn nhẫn hay xảy ra trước tuổi. Chuyện này khiến chúng ta vật lộn với những chất kích thích bên trong cơ thể chúng ta.

Ngoài ra có một sự thật rất khó để cho ham muốn đó ngủ yên khi mà nơi nơi bạn nhìn thấy những hình ảnh kích thích và hồi chuông báo động bảo rằng bạn nên đánh thức ái tình còn không bạn sẽ không có cơ hội. Để phục hồi lại tình trạng như giấc mơ, bầu không khí quanh chúng ta phải duy trì sự bình an và thinh lặng. Những ham muốn được đánh thức phải được xử lý cẩn trọng để tạo ra những giấc mơ bình an, vì một khi sợ hãi hay ham muốn bị kích động, nó khó mà im lặng. Và có lý do cho điều này. Ham muốn của chúng ta không hề được định để đánh thức và rồi bỏ mặc kệ. Điều này là thật cho bất kỳ ham muốn nào của loài người.

Tôi nhớ khi các con trai tôi còn nhỏ; tôi nuôi chúng suốt sáu tháng trước khi bổ sung vài thứ vào thức ăn của chúng … lần đầu tiên chúng nếm, mọi thứ thay đổi. Trước khi chúng nếm thử chúng cứ ngồi trên đùi tôi ở nhà hàng và không hề để ý đến thức ăn dọn trên bàn. Chúng mỉm cười với những người bồi bàn. Chúng nhận ra mùi thơm của thức ăn nhưng chúng không thích vì chúng không biết có cái gì đó thiếu. Dĩ nhiên, lúc đó các con tôi đều tự nếm thức ăn được và đến đây câu chuyện lại khác.

Mùi thức ăn khiến chúng khó chịu. Khi việc nếm thức ăn của chúng bị kích thích thì chúng không còn vui vẻ với những người đi qua. Chúng chỉ nhìn vào thức ăn. Nếu tôi bồng chúng khi tôi ăn thì chúng nhìn theo cái thìa hay cái muỗng tôi cầm, hoặc là chúng kéo miếng khăn trải để cố đẩy thức ăn đến tôi. Chúng cố trèo ra khỏi ghế để đẩy thức ăn sang chỗ khác. Chúng chỉ nhắm vào thức ăn mà thôi. Chúng nếm và thấy thức ăn ngon thật. Chúng phát triển cái cảm giác nếm thức ăn và không vui khi chúng thấy thức ăn có mùi lạ.

Vì thế, tôi rất cẩn trọng không cho ăn thức ăn mới và kích thích sự thèm ăn của chúng cho đến khi chúng quen trước, và rồi tôi chuẩn bị cho chúng ăn từ từ. Chuyện này không liên hệ đến việc muốn ăn loại thức ăn nào … tôi chắc chắn là trước khi đến sáu tháng tuổi chúng rất thích nếm thức ăn lạ, nhưng hệ tiêu hóa của chúng không tiêu hóa nổi. Dĩ nhiên, thức ăn thật cần thiết và ích lợi cho sự nuôi dưỡng, sự phát triển và sự tăng trưởng của chúng, nhưng nếu cho ăn quá sớm, chúng sẽ bị dị ứng hay không tiêu hóa hết. Nếu thức ăn không ăn đúng thời điểm trong đời sống chúng ta, thì sự thèm ăn có thể kiểm soát chúng ta và khiến chúng ta lạm dụng dù nó thơm ngon. Chúng ta có thể phát triển sự thèm ăn không lành mạnh về một loại thức ăn nào đó mà không có giá trị dinh dưỡng nhiều.

Việc lạm dụng sự thèm ăn này rốt cuộc sẽ dẫn tới việc ăn uống vô độ. Lạm dụng tức là dùng cái gì đó sai mục đích. Vì thế thức ăn tự thân nó không xấu, nhưng lạm dụng nó thì xấu. Khi chúng ta lạm dụng hay dùng sai mục đích điều gì tốt đẹp, nó trở thành điều hủy diệt và tác dụng xấu trong đời sống chúng ta. Trong trường hợp này, ước muốn về sự thèm ăn không còn là đầy tớ của chúng ta mà nó trở thành ông chủ đòi hỏi phải thỏa mãn.

Ham muốn tình dục cũng không khác gì sự thèm ăn … nó nằm im đó cho đến khi nó được đánh thức bởi yếu tố kích thích bên ngoài. Giống như chúng ta không thể sống nếu không có thức ăn, chúng ta không thể nối dõi hay ban sự sống nếu không có quan hệ tình dục. Điều này khiến cho cả hai sự thèm thuồng đều cần thiết và quan trọng cho việc duy trì giống nòi. Nhưng cũng như sự thèm ăn thôi thúc chúng ta thì ham muốn tình dục của chúng ta cũng vậy, nếu chúng ta không kiểm soát và kiềm chế nó. Trong chương này,chúng ta sẽ nói đến cả những phương cách thuộc linh lẫn thực tế để kiềm chế những thôi thúc của ham muốn tình dục.

Ta hãy quay lại ví dụ về sự thèm ăn để chúng ta hướng về những vấn đề nhạy cảm hơn trong cuộc sống mỗi ngày. Chúng ta bắt đầu với sự phát triển sự thèm ăn hay sự muốn ăn cái gì đó. Tôi sẽ dùng tôi làm ví dụ ở đây. Tôi thắc mắc không biết tôi thỉnh thoảng có thèm ăn sô cô la đen hay không nếu tôi không hề thử nếm nó. Còn cà phê thì sao? Nếu tôi chưa hề lấy cái thìa múc ít kem cho vào ly cà phê đen, nhấm nháp vài ngụm để tỉnh táo vào mỗi buổi sáng thì tôi sẽ không bao giờ thèm cà phê 12 năm sau đó?

Dĩ nhiên thì tôi không làm vậy! Ngay cả tôi không biết tôi quên chưa nhưng tôi đã nếm thử nó nhiều năm rồi. Bao lâu tôi biết đó là cà phê đen hay cà phê sữa, tôi sẽ không chê đâu. Bao lâu sô cô la mà có sữa trong đó thì tôi muốn ăn ngay.

Thật ra không có sự tranh chiến nào! Tôi không tranh chiến với thôi thúc muốn ăn sô cô la hay với việc uống cà phê vào mỗi sáng .

. . tôi rất thích nó! Nhưng nó không phải là chủ của tôi, nó chỉ là thú ăn uống mà tôi kinh nghiệm thôi. Tôi có thể sống cả tuần không ăn sô cô la đen mà không bị hề hấn gì. Tôi sẽ không cộc cằn nhưng rất thích thú khi tôi thưởng thức nó. Về cà phê thì nếu tôi muốn thức giấc thình lình thay vì chần chờ thì tôi sẽ uống ngay.

Có lẽ tôi sẽ không công bằng khi dùng những thứ này làm ví dụ. Dù xét về dinh dưỡng thì không cần thiết lắm nhưng đối với tôi những món này rất ngon. Điều gì xảy ra nếu tôi cho phép việc thưởng thức nó lấn át những sự thèm ăn những thức ăn lành mạnh khác? Chuyện gì xảy ra nếu tôi quyết định để sự thèm ăn (ăn sô cô la) và sự thèm uống để tỉnh ngủ (cà phê) quan trọng hơn bất kỳ cảm nhận nào khác trong cuộc sống? Có lẽ món salad rau quả không hấp dẫn vì nó không làm cho tôi như cách sô cô la đã làm. Tóm lại, món salad nhạt nhẽo, trong khi đó sô cô la đen thì rất ngon và dễ chịu. Có lẽ nước suối không hấp dẫn đối với tôi vì nó không giống như cà phê mang lại vị đắng và nóng như tôi mong đợi.

Tôi phát hiện dần dần rằng không phải tất cả món ăn đều có cùng một vị hay tạo ra cùng một sự thèm ăn. Nhưng chuyện gì xảy ra nếu trốn khỏi thực tế và sống suốt hai tuần chỉ ăn sô cô la và uống cà phê mà thôi? ? Tôi sẽ rất sung sướng, giảm cân và tỉnh táo hơn … ít ra là một thời gian ngắn. Sau đó mọi thứ đều mất cân bằng và tôi cần kiểm tra lại sự thèm ăn uống của tôi.

Vấn đề tôi muốn nói là, chúng ta chính là người phát triển sự thèm khát hay ham muốn của chúng ta. Chúng ta có thể làm tăng thêm hay kiềm chế lại những ảnh hưởng của nó qua việc chúng ta cho cái nào là quan trọng. Chúng ta có thể kiểm soát những ảnh hưởng của nó bằng cách giới hạn sự thu nạp của chúng ta. Đây là trường hợp cần để ý.

Khi tôi đang viết cuốn sách đầu tiên của tôi, Out of Control and Loving it, tôi vừa mới sanh đứa con thứ tư Arden và cà phê trở thành người bạn thân của tôi. Có hai con nhỏ vẫn chưa đi học, tôi phát hiện thời gian tốt nhất để viết là giữa khoảng 10 tối đến 2 giờ sáng. Tôi thức nhờ một cốc cà phê lớn và rồi tôi thấy người bơ phờ vào buổi chiều thì lúc đó tôi lại cần thứ khác, đó là trà. Điều này giúp tôi đủ năng lượng để tiếp tục làm việc cho đến hai ba giờ sáng. Tôi lăn ra giường ngủ rồi thức dậy lúc 6:30 sáng và bắt đầu một ngày như vậy. Tôi nhớ phần khó nhất là pha cà phê nhưng khi uống vài ngụm, mọi thứ đều dễ chịu. Việc này kéo dài suốt nhiều tuần, rồi sau đó đến nhiều tháng. Khuôn mặt tôi không bình thường nữa nếu cà phê không có trong bụng tôi.

Rồi thì một đêm nọ mọi thứ đã thay đổi. Tôi thức theo thời gian biểu đã tính và lo cho con tôi là Arden tới 10 giờ tối và dỗ cho nó ngủ xong (Ngoài ra còn có thời gian tôi đánh máy khi nó còn thức nữa) Với lời thở phào và lời cầu nguyện, tôi ngồi xuống đánh máy. Từ ngữ tuôn ra dạt dào rồi thình lình lúc 2 giờ sáng, tôi nhận ra thân thể tôi loạng quạng. Tôi đứng lên và rồi quay lại đánh máy tiếp thì tôi phát hiện thân thể tôi đuối sức. Tôi nghĩ, chuyện gì xảy ra đây? Tôi đứng dậy đi lại trong phòng, dù đầu óc tôi rất choáng váng. Tôi lý luận có lẽ tôi mệt quá mà tôi không biết nên tôi sẽ ngưng và lên giường ngủ. Tôi thấy mình không đi lên nỗi cầu thang và tôi phải cố gắng lắm mới đến phòng ngủ của tôi. Tôi ngã lăn lên giường và cảm thấy như thân thể và đầu óc tôi quờ quạng vô cùng. Tôi nghĩ, có điều gì đó không ổn rồi. Rõ ràng là thân thể tôi quá mệt mỏi, nhưng đầu óc tôi thì vẫn còn làm việc. Tôi nằm đó nhiều giờ, không thể ngủ được hay không thể làm đầu óc lắng dịu. Tôi quá mệt, nhưng ngay khi tôi rơi vào giấc ngủ, đầu óc tôi quây quần làm tôi thức dậy. Khi ánh bình minh hiện lên qua cửa sổ, tôi đoan chắc chuyện này là do cà phê.

Không ai bảo tôi là phải bỏ, nhưng tôi quyết định bỏ cà phê. Tôi thấy bơ phờ suốt ngày và hơi bực mình. Các con tôi nài nỉ tôi uống một ly nhưng tôi từ chối. Đôi khi lúc chiều tối, tôi bị đau đầu. Tôi không bị đau đầu kinh niên nhưng dường như tôi không thấy bình thường nữa. Và sau biến cố này tôi không muốn mình rơi vào tình trạng choáng váng và quờ quạng như chất kích thích của cà phê nên tôi tránh cà phê suốt ba năm. Rồi thì vào một sáng nọ ở bang Colorado, tôi nhấm nháp vài ngụm cà phê và bắt đầu uống nó trở lại, chỉ có điều không phải uống mỗi ngày để thức khuya nữa.

Bây giờ tôi sẽ gọp hết các khái niệm về cà phê, sô cô la và tình dục lại với nhau nhằm mục đích minh họa. Giống cà phê, tình dục khiến chúng ta cảm thấy tràn trề sức sống và tỉnh táo hơn bất kỳ thứ nào khác trong đời. Và tình dục rất ngon như kẹo sô cô la. Tình dục tạo cảm giác hưng phấn mà không có gì thay thế. Nó tiết ra chất kích thích endorphin bên trong cơ thể. Nó tạo cảm giác lâng lâng như thấy thiên đàng vậy. Điều này làm cho chúng ta thấy khó khi không có nó một khi chúng ta đã nếm rồi.

Xét theo ánh sáng đó, chúng ta hiểu được rằng lúc đầu chúng ta muốn làm thỏa mãn sự thèm muốn của chúng ta hơn là để nó nghỉ yên, đặt biệt là nó đem chúng ta đến khoái lạc và khiến chúng ta cảm thấy tràn trề sức sống, rất thèm muốn và cảm thấy nhẹ người tạm thời. Nhưng có một yếu tố khác chúng ta cần xem xét : khi chưa đúng thời điểm cho tình yêu và ham muốn tình dục thì lúc nào cũng không đúng, dù nó mang lại cảm giác khoái lạc thể nào. Khi nó được đánh thức sai thời điểm, ước muốn trở thành dục vọng và dục vọng thì không bao giờ yên nghỉ và che giấu trong xấu hổ.

Tình yêu cần nghỉ yên để nó có thể được đánh thức sau này, không phải trong hình thức dục vọng mà là trong tình trạng chân thật và đẹp đẽ. Sự yên nghỉ này cho phép nó được đánh thức vào thời điểm thích hợp, lúc đó nó trở thành sức mạnh và niềm say mê hơn. Lúc đó chúng ta sẽ không thất vọng, không bị ruồng bỏ hay chịu khốn khổ. Chúng ta muốn để cho ham muốn ngủ mê và khi đúng lúc đúng chỗ, chúng ta làm sống lại tình yêu mà không cảm thấy tội lỗi hay xấu hổ. Làm sao làm được chuyện này?

Quá trình này không giống chuyện dỗ cho một đứa nhỏ khó chịu hay khó ngủ phải đi ngủ. Khi các con tôi sợ, hay đau, hoặc bệnh hoặc quá phấn khích, tôi bắt nó phải im lặng. Để làm được việc này, tôi bắt nó nằm cạnh tôi trên giường hay nếu quá khuya thì tôi đem nó vào giường tôi. Dù dùng cách thức nào đi nữa, tôi muốn các con tôi biết tôi luôn ở gần chúng. Một khi chúng cảm thấy thoải mái trong vòng tay tôi, tôi lắng nghe nỗi sợ của chúng. Tôi kể cho chúng nghe câu chuyện về sự kinh khiếp của cơn ác mộng đang khi tôi vuốt ve đầu của chúng. Khi chúng bớt lo sợ hay tôi cảm nhận chúng ổn rồi thì tôi bắt đầu thì thầm để làm chúng im lặng.

Trong những lời thì thầm này, tôi tái khẳng định tình yêu của Chúa và của tôi, nhắc chúng về sự bảo vệ thành tín của Chúa. Rồi tôi nói những lẽ thật về quyền năng vĩ đại và về những hình ảnh đẹp đẽ thay vì nói về những bóng ma sợ hãi và dối trá. Tôi hát cho chúng nghe cho đến khi tôi nghe tiếng chúng ngáy ngủ.

Những khía cạnh về sự đáp ứng của bà mẹ đối với các đứa con sợ hãi là đến từ tấm lòng của Chúa. Nó là sự phản ánh nho nhỏ về ước ao của Ngài để an ủi chúng ta trong cơn giông bão và xua tan những nỗi sợ của chúng ta. Khi chúng ta bị tổn thương, khi chúng ta thất bại, khi chúng ta sợ hãi, Chúa muốn chúng ta đến gần Ngài, chứ đừng bao giờ tránh xa Ngài. Là con cái Chúa, chúng ta được mời để đến gần vòng tay an toàn và yêu thương của Ngài. Tại đó Ngài ban cho chúng ta tầm nhìn về vẻ đẹp mà Ngài khiến cho chúng ta yên nghỉ và dễ chịu.

Tôi thích sự an toàn của hình ảnh của một người Cha nhẹ nhàng dỗ con gái mình ngủ để cô ta có thể được nghỉ ngơi và chữa lành. Tôi biết bạn có thể đâm ra sợ hãi nếu bạn cho phép ước muốn được ngủ yên thì có lẽ nó không bao giờ được đánh thức hay thỏa mãn trở lại. Đây là những câu hỏi hóc búa: Nếu tôi cho qua lĩnh vực này của đời sống tôi, liệu tôi nhìn thấy nó quay lại không? Liệu Chúa thật sự đáp ứng những nhu cầu này trong đời sống tôi không? Nếu tôi dâng cho Chúa bây giờ, liệu Ngài thành tín làm thỏa mãn tôi qua lời hứa về hy vọng tương lai của Ngài không?

Tôi tin với cả tấm lòng rằng Cha Thiên Thượng muốn làm những điều sau đây cho bạn qua Thánh Linh và qua cuốn sách này:

  • Đến gần bạn
  • Tẩy sạch mọi vết tích tội lỗi và xấu hổ khỏi bạn
  • Loại bỏ những nỗi sợ bằng cách xử lý nó theo ánh sáng lẽ thật.
  • Ban cho bạn một hy vọng và tương lai
  • Vỗ về bạn cho đến khi giông tố qua đi.
  • Khiến bạn yên nghỉ.
  • Phục hồi giấc mơ trong lòng bạn

Sau khi tôi nói về một số vấn đề này, một cô gái trẻ đẹp lên nhờ tôi cầu nguyện. Cô ta xưng ra rằng cô có những lĩnh vực thỏa hiệp với đời sống thánh khiết để có được tình cảm và sự để ý của các cậu con trai và cô không biết cách để kiềm chế bản thân và mơ ước trở lại. Tôi nắm tay cô và cầu nguyện với cô, và đang khi tôi cầu nguyện, tôi nghe Chúa thì thầm lời hứa cho cô ta. Ngài hứa rằng khi cô ta đến với Ngài bằng những bài ca thờ phượng và ngợi khen, Ngài quay sang hát ru cô ta yên nghỉ những gì đã bị đánh thức sâu trong cô ta.

Tôi rất ngạc nhiên bởi giọng điệu yêu thương trìu mến của Ngài. Không có sự xấu hổ hay sự kết án trong những lời nói của Ngài, chỉ duy một lời hứa cũng đủ xua tan những nỗ sợ, những mặc cảm hay xấu hổ của cô ta. Khi cô ta đến gần Chúa, Ngài hứa kéo cô ta đến gần chính Ngài và che giấu cô ta cách an toàn dưới bóng cánh Ngài. Câu Kinh Thánh này cung cấp cho chúng ta hình ảnh đẹp đẽ về sự quan tâm chăm sóc của Ngài:

Vì CHÚA, Ðức Chúa Trời của ngươi, ngự giữa ngươi; Ngài là Ðấng quyền năng, Ngài sẽ giải cứu. Ngài sẽ vui vẻ vì ngươi; Ngài sẽ làm tâm hồn ngươi yên tĩnh vì tình yêu của Ngài. Ngài sẽ vui vẻ cất tiếng hát vì ngươi. (Sô phô ni 3:17)

Hình ảnh này nói lên nhiều điều. Ngài không xa cách và khó gần gũi, nhưng Ngài rất nhanh đến tiếp cứu chúng ta và dùng cánh tay quyền năng của Ngài cứu rỗi chúng ta. Ngài không khướt từ hay lên án chúng ta khi chúng ta kêu khóc trong sợ hãi hay tuyệt vọng. Ngài rất thích vỗ về con cái Ngài như một người mẹ thấy vui khi an ủi chính con mình. Nhưng sự an ủi của người mẹ thì có giới hạn . . . sự an ủi của tôi cũng tới mức nào đó, nhưng sự ủi an của Ngài thì vô hạn, giống như tình yêu của Ngài. Chiều sâu của tình yêu Ngài làm chúng ta yên tịnh và rồi Ngài hát cho chúng ta nghe. Thật là một hình ảnh xúc động vì nó mời gọi chúng ta đến gần và để Ngài làm lắng dịu những giông bão mà chúng ta không thể đối diện. Ở chỗ này chúng ta được phép yên nghỉ, và chẳng mấy chốc chúng ta thấy mình cùng hòa với Ngài hát ca.

Hễ con còn sống bao lâu, con sẽ ca ngợi Ngài bấy lâu; Con sẽ đưa tay lên và cầu khẩn danh Ngài. Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các thức ăn béo bổ, môi miệng con sẽ vui vẻ dâng lời ca ngợi Ngài. Khi nằm trên giường con nhớ đến Ngài, con nghĩ về Ngài trọn các canh đêm, vì Ngài là nguồn cứu giúp của con, nên dưới cánh Ngài con hát mừng vui vẻ. Linh hồn con bám chặt vào Ngài; Tay phải Ngài giữ con được vững vàng. (Thi 63:4-8)

Tôi không thể quá nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ngợi khen Chúa. Có một sức mạnh lạ lùng trong âm nhạc và chưa hề có một thời kỳ nào như bây giờ mà có sẵn rất nhiều bài thánh ca và bài hát thờ phượng. Như chúng ta đã bàn trước đó, âm nhạc là ngôn ngữ của tấm lòng, vì nó có sức mạnh để xuyên qua lý trí. Khi chúng ta ngợi khen Ngài, chúng ta nuôi mình bằng sự thành tín Ngài. Ngài chuẩn bị bàn tiệc đầy thức ăn cao lương mỹ vị để ban sức cho chúng ta. Nếu ngay trên giường ngủ chúng ta nhớ đến Ngài, Ngài sẽ vẫn ở với chúng ta trọn những canh của đêm.

Rất thường khi tôi nằm xuống với một trong các con tôi, cháu cứ cựa qua cựa lại cho đến khi cháu biết chắc là tôi còn ở đó. Bây giờ tôi phải thừa nhận, tôi phải chờ cho đến khi nó ngủ sâu thì lúc đó tôi mới nhẹ nhàng đi sang phòng ngủ của tôi. Nhưng Chúa thì không phải vậy; Ngài vẫn ở đó. Ngài giấu chúng ta dưới bóng cánh Ngài đang khi chúng ta ca hát. Ngợi khen Chúa khiến linh hồn chúng ta gắn chặt với Ngài và rồi tay phải Ngài nắm giữ chúng ta. Niềm vui của Chúa trở thành sức mạnh của chúng ta, và sức mạnh của Ngài là điều gì đó bạn cần khi bạn đang tranh chiến với sự ham muốn.

Giống Ê-xê-tê, chúng ta cần để một thời gian để kiêng cử khỏi những ham muốn của chúng ta khi chúng ta chuẩn bị tiệc để làm thỏa thuê Ngài. Chúng ta trình dâng trước mặt Ngài bữa tiệc của ý chí và hoán đổi sự thỏa thích và ước ao của chúng ta thành của Ngài. Sự ngợi khen và thờ phượng của chúng ta là một bàn tiệc tôn trọng Ngài, và tại đó Ngài chuẩn bị một bàn tiệc cho chúng ta trước mặt kẻ thù nghịch. Giống Ê-xê-tê, tôi kêu gọi những người con gái thuộc thế hệ này để họ thoát khỏi sự hủy diệt của kẻ thù của linh hồn họ, là kẻ tìm cách bán đứng họ đến chỗ chết. Bạn có thể làm tương tự. Này là lúc để các phụ nữ phó sự sống mình để bảo vệ nhiều cuộc đời của các cô gái mà chúng ta chưa quen biết.

Chỉ duy có một cách chắc chắn để loại bỏ một ước muốm, một sự ham muốn hay sự thèm thuồng … bạn phải bỏ đói nó cho chết. Bạn phải triệt tiêu nó và vô hiệu hóa nó bằng cách cắt đứt nguồn tiếp tế. Bạn có biết câu nói: “Có thực mới vực được đạo?” Bạn phải cắt đứt nguồn tiếp tế cho trại quân kẻ thù. Bạn sẽ phải đối diện với linh hồn bạn và nói cho nó biết ai là chủ.

Trong Thi Thiên 35:13, vua Đa-vít chia sẻ thể nào ông hạ mình bằng sự kiêng ăn. Khi thể xác và linh hồn chúng ta mất kiểm soát, chúng ta cần kiểm tra bằng cách nhắc nhở rằng Chúa đang kiểm soát. Nó chỉ là xác thịt, và chúng ta sẽ không để sự thèm thuồng kiểm soát.

Mỗi khi tôi cần một sự bức phá nào đó, đặt biệt trong cuộc vật lộn với xác thịt của tôi, tôi luôn quay sang việc kiêng ăn. Thật ra, tôi nghĩ không thể tham gia cuộc chiến thuộc linh mà không kiêng ăn ít nhiều vì nó là vũ khí đầy quyền năng và hiệu quả. Ngay cả Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời, đã kiêng ăn. Tôi e rằng ngày nay phần lớn cơ đốc nhân muốn ăn kiêng hơn là kiêng ăn. Họ mong ước thay đổi dáng vẻ bên ngoài cùng lúc lại muốn duy trì thói quen xấu bên trong, nhưng chuyện này lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Ở đây tôi muốn chia sẻ với bạn những chân lý có sức mạnh phóng thích bạn:

Ðây không phải là cách kiêng ăn Ta chấp nhận sao: Tháo bỏ các xiềng xích của bất công áp bức, gỡ bỏ những dây trói buộc người ta vào ách nặng nề, trả tự do cho những người bị oan khiên ức hiếp, và đập tan mọi xiềng xích gông cùm? (Ê-sai 58:6)

Sự kiêng ăn Chúa chọn sẽ mang lại những điều sau: nó bẻ gãy xiềng bất chính, tháo gỡ cái ách, giải phóng kẻ áp chế và rồi bẻ gãy mọi xiềng – không chỉ những xiềng dễ dàng mà bẻ gãy mọi xiềng. Không một ách nào tồn tại dưới sức mạnh của kiêng ăn. Có phải tội tình dục là một cái ách không? Chắc chắn rồi! Những cái ách điều khiển và giới hạn sự di chuyển và hành động của người mang nó. Nó khiến cho họ nô lệ ở những chỗ mà họ không muốn đến. Nó làm chúng ta cạn kiệt sức lực dưới gánh nặng của nó. Nhưng khi chúng ta mặc chiếc áo ngợi khen thay cho tinh thần nặng nề, chúng ta sẽ bắt đầu cảm thấy nhẹ nhõm vì Chúa ban sức mạnh cho chúng ta để chúng ta có thể xử lý nó và được tự do!

Trong ví dụ về việc lạm dụng cà phê của tôi, tôi đoán là bạn nhớ tôi đã quyết định dứt khoát không uống cà phê. Nếu bạn rơi vào sự ham muốn tình dục, tôi đề nghị bạn cũng phải quyết định dứt khoát từ bỏ nó.

Nếu con đói quá, hãy để con dao nơi cổ họng con. (Châm 23:2)

Lời này nghe thật nghiêm khắc đối với tôi. Đây là một vài câu Kinh Thánh khác nữa:

Hãy tránh sự gian dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân thể, nhưng kẻ gian dâm thì phạm đến chính thân thể mình. (1 Cô 6:18)

Con cũng hãy chạy trốn những dục vọng của tuổi trẻ, nhưng hãy đeo đuổi công chính, đức tin, tình yêu, hòa bình, cùng với những người kêu cầu Chúa với tấm lòng trong sạch. (2 Ti 2:22)

Từ chạy trốn rất mạnh và cấp bách. Lần đầu chúng ta tìm thấy nó được dùng khi thiên sứ bảo Lót hãy ra khỏi thành (Sáng 19:10). Nó có nghĩa là chạy trốn khỏi điều gì đó một cách kinh khiếp. Nó không phải là lời khuyên qua loa. Để chạy trốn, bạn phải thật nhanh chóng!

Bạn không muốn kết thúc như Lót, trốn khỏi một thành vô luân đạo đức đang chịu sự phán xét của Chúa, chỉ để rồi bị phát hiện say sưa trong cái hang và quan hệ với các con gái của ông. Khi bạn chạy trốn, bạn phải chạy mà không nhìn lại. Hãy chạy đến nơi ẩn nấu của Chúa, không phải nơi ẩn nấu say sưa hay một số hình thức nô lệ nào khác. Khi bạn chạy trốn, hãy bỏ lại tất cả tư trang.

Chúng ta hãy vất bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi dễ vướng mắc, và hãy kiên trì chạy xong cuộc đua đã đặt ra cho chúng ta. (Hê 12:1)

Sự kiêng ăn có mục đích cuối cùng là giảm đi gánh nặng của cuộc sống. Nó làm cho cơ thể nhẹ đi và làm cho linh hồn không còn vương vấn những điều đang cầm buộc chúng ta và đè nặng chúng ta xuống dưới đất này. Khi chúng ta kiêng ăn, gánh nặng của chúng ta vơi đi, và tâm linh chúng ta được bay bổng. Sự kiêng ăn là tấm gương và là sự hiểu lộ của việc đầu phục Chúa, và khi chúng ta đầu phục Chúa, chúng ta không còn chạy trong kinh khiếp; chúng ta chạy có mục đích và kẻ thù sẽ chạy trốn!

Hãy thuận phục Đức Chúa Trời và chống trả ma quỷ thì nó sẽ chạy trốn anh chị em. (Gia 4:7)

Khi chúng ta hạ mình và núp dưới bóng cánh của Ngài, kẻ thù tìm chúng ta và chỉ thấy Chúa mà thôi, vì chúng ta được giấu kín. Trong nơi ẩn nấu của cánh Ngài, không có thiếu thẩm quyền hay quyền năng. Khi chúng ta bỏ đói các lĩnh vực khác trong đời sống chúng ta, chúng ta đâm ra đói khát Ngài nhiều hơn. Ngài biến đổi sự thèm thuồng của chúng ta và nuôi chúng ta bằng sự tốt lành và nhân từ của Ngài, điều này tốt cho chúng ta hơn là những khoái lạc trần gian (Kể cả cà phê và sô cô la)

Đây là những đề gợi ý của tôi để bạn kiêng ăn. Trước hết, hãy nhớ đây không phải là thời điểm để chối bỏ bản thân mà chỉ là chối bỏ xác thịt. Hãy nhớ tâm linh bạn thì muốn … chính xác thịt mà chúng ta mới làm cho nó khó chịu. Vì thế, về mặt thuộc linh, đây là lúc ăn mừng, lúc tiệc tùng và vui vẻ! Hãy nhớ đang khi Ê-xê-tê kiêng ăn, bà dọn tiệc linh đình cho vua. Bạn sẽ tham gia cùng với Vua Cao Cả, không phải với xác thịt. Khi bạn tôn trọng Vua, Ngài sẽ tôn trọng bạn bằng sự hiện diện của Ngài. Hãy xem kiêng ăn là một đặc quyền, không phải là một hình phạt.

Kế đến, hãy nhận biết đây là vấn đề sinh tử, vì nó quả thật vậy. Bạn làm cho chết xác thịt mà.

Vì nếu anh chị em cứ sống theo xác thịt, anh chị em chắc chắn sẽ chết, nhưng nếu anh chị em nhờ Ðức Thánh Linh làm chết những hành vi của bản ngã xác thịt, anh chị em sẽ sống. (Rô 8:13)

Nếu điều gì đó phải chết trong quá trình này thì đó là bản chất tội lỗi và công việc của xác thịt. Lần nữa, giống Ê-xê-tê, hãy thực hiện cách nghiêm túc. Nếu có thể được, hãy bắt đầu kiêng ăn ba ngày. Nếu bạn thấy hợp, bạn có thể bắt đầu vào tối thứ Năm và kết thúc vào sáng Chủ nhật. Tôi đề nghị uống nước suối hay nước trái cây những ngày này. Bạn có tìm thấy các sách vở khác viết về đề tài này tại các cửa hàng dinh dưỡng. Cuốn sách này không có ý định cung cấp lời khuyên về y học hay thay thế lời khuyên của bác sỹ hay sự điều trị của bác sỹ, tôi khuyên bạn hãy hỏi bác sỹ của bạn hay bất cứ chuyên gia sức khỏe nào về việc kiêng ăn nếu bạn có bất cứ bận tâm nào. Nếu bạn dưới mười tám tuổi, đừng kiêng ăn nếu không hỏi cha mẹ bạn trước. Cá nhân tôi uống nước trái cây và nước lọc trong suốt kỳ kiêng ăn.

Thật không có nghĩa gì khi ép mình không ăn nếu bạn không liên hệ đến Chúa. Hãy thu thập mọi thông tin bạn cần trước để bạn có thể yên nghỉ trong lúc kiêng ăn. Hãy tắt điện thoại, tắt ti vi và tránh xa các tạp chí. Hãy nghe nhạc ngợi khen và thờ phượng Chúa. Hãy tránh xa những bản nhạc đời và chỉ để thời gian một mình, thân mật với Chúa. Đây là thời gian sa-bát, nên đừng làm việc nào khác. Hãy nghỉ ngơi, ngủ nghỉ và đến gần Chúa. Hãy đọc Lời Chúa, kể cả sách Ê-xê-tê và những lời hứa về sự kiêng ăn hay các sách bồi linh khác thách thức bạn.

Suốt kỳ kiêng ăn, bạn không chỉ bỏ đói xác thịt; bạn đang thêm sức cho tâm linh. Hãy ghi nhật ký các nhu cầu cầu nguyện trong lúc này. Hãy trình dâng những nhu cầu khi bạn trải qua kỳ kiêng ăn. Hãy trải lòng ra như nước trước mặt Ngài. Hãy nói với Ngài mọi nỗi sợ và hy vọng, hãy cởi mở và chân thật với Ngài. Hãy ghi lại những gì Ngài tỏ cho bạn qua Kinh Thánh và qua sự cầu nguyện.

Hãy dạn dĩ đến với Ngài. Giống Ê-xê-tê, hãy mặt áo hoàng gia (áo công chính trong Chúa Giê-su) và đứng trong hành lang cung điện, ngay trước hoàng cung của vua (Exê 5:1). Biết rằng Ngài sẽ hài lòng nhìn thấy bạn và Ngài sẽ đưa cây phủ việt ban ơn của Ngài về hướng bạn. Khi Ngài hỏi bạn muốn gì, hãy nói với Ngài bạn đến để mời Ngài dự tiệc thờ phượng và tôn thờ và khi bạn cùng với Ngài tiệc tùng, hãy bày tỏ nhu cầu của bạn.

Suốt thời gian này, hãy lục lọi khắp nhà và loại bỏ mọi thứ nào ô uế hay không đẹp lòng Chúa. Đức Thánh Linh sẽ chỉ cho bạn những thứ này, nên hãy nhạy nén và vâng theo sự dẫn dắt của Ngài. Điều này có nghĩa là những băng video, sách vở, thư từ, âm nhạc hay bức hình nào của bạn trai cũ mà không đứng đắn. Nói chung là bất cứ thứ gì khuyến khích sự bất khiết thì nên loại bỏ hết. Khi bạn dâng đời sống tình dục như của lễ thờ phượng đầy thức hương thơm lên trước mặt Chúa, hãy hỏi Ngài có lĩnh vực nào khác mà Ngài muốn thì hãy dâng nó cho Ngài luôn. Hãy biến thời gian này là thời gian yêu mến Ngài với cả con người bạn và Ngài sẽ ban cho bạn nước sống và sự dinh dưỡng mà bạn không hề tưởng tượng ra trước đây.

Tôi muốn cầu nguyện với bạn khi bạn quyết tâm làm việc này.

Lạy Cha trên trời,

Con hướng lòng con hiệp ý với người chị em con khi họ đến trước mặt Ngài. Hãy kéo cô ta đến gần và tẩy sạch mọi vết nhơ tội lỗi và xấu hổ như Ngài xua tan mọi nỗi sợ, khiến nó chạy trốn trong ánh sáng của lẽ thật Ngài. Hãy làm mới hy vọng của người chị em con và ban cho họ một tương lai. Hãy nắm chặt họ trong tay Ngài và vỗ về cho đến khi mọi giông tố dịu xuống. Hãy ban cho họ sự yên nghỉ và phục hồi giấc mơ của Ngài cho đời sống họ. Hãy hát cho họ nghe và làm họ nín lặng trong tình yêu của Ngài. Hãy thay thế chiếc áo xấu hổ bằng chiếc áo đẹp công chính. Hãy trồng cho họ một khu vườn khoái lạc và hãy để điều này là một khởi đầu của thời gian thân mật của sự thông công. Khi họ yên nghỉ trong Ngài, hãy chiến trận thay cho họ. Cha ơi, chúng con yêu Ngài và cảm ơn Ngài đã buôn tha chúng con! Hãy hủy diệt mọi ách và phóng thích mọi xiềng xích nào khác. Hãy dấy lên và tỏa sáng cho thế hệ này.

Yêu thương

Con gái của Chúa

Hãy thoải mái thêm vào những lời cầu nguyện của bạn, nhưng hãy biết rằng lời cầu nguyện này đã cầu nguyện cùng với bạn … tấm lòng của chúng ta đã hòa quyện nhau trong bài ca này.