CHƯƠNG 7: CÁNH CỬA

Đột Phá Tài Chánh

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Chúng ta ôn lại một lát những gì đã học về Vương Quốc của Đức Chúa Trời. Trước tiên, chúng ta biết con người được đặt để trên đất này trong địa vị cai quản trên quả đất. Trong Hê-bơ-rơ 2:7-8 chúng ta thấy không có điều nào trên đất không phục dưới con người. Bởi cớ điều này nên ta thấy con người chính là chìa khóa hay cánh cửa để bước vào lĩnh vực thuộc thế gian. Satan biết điều này, đó là lý do trong kế hoạch giành lấy thẩm quyền trên đất nó đã nhắm A-đam và Ê-va. Khi A-đam và Ê-va phục dưới kế hoạch lừa dối của nó thì họ đã phạm tội và cắt đứt sự quản trị về thẩm quyền hợp pháp của Đức Chúa Trời trên đời sống họ. Thánh Linh của Đức Chúa Trời, vốn che phủ họ trong sự sáng tạo, bây giờ phải lìa khỏi. Họ trở nên lõa lồ không chỉ thuộc thể mà lẫn thuộc linh. Tôi có thể tưởng tượng cú sốc mà họ gặp phải khi Thánh Linh bị cất khỏi họ. Kinh Thánh nói họ lập tức kết lá vả để che đậy bản thân vì họ cảm thấy lõa lồ.

Mặc dù con người vẫn trong địa vị cai trị quả đất vì quyền đó được ban cho con người lúc sáng tạo, nhưng bây giờ con người mất đi thẩm quyền và quyền năng để cai trị quả đất về lĩnh vực thuộc linh. Bởi vì con người đã chọn nổi loạn với Đức Chúa Trời, chọn tin và khế hiệp bản thân với satan thay vì Đức Chúa Trời nên họ phục dưới thẩm quyền của satan và hậu quả chính là sự đoán phạt mà Satan (Lucifer) gánh lấy khi nó bị ném ra khỏi thiên đàng. Sự đoán phạt đó là một nơi được gọi là hỏa ngục, một nơi thống khổ và bị tách biệt đời đời khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Cần để ý
là địa ngục không được tạo dựng dành cho con người hay vì Chúa suy nghĩ đến con người. Đức Chúa Trời không bao giờ có ý định cho một người đi đến đó.

Sau đó Vua phán với những người ở bên trái, ‘Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, hãy lui ra khỏi Ta, và vào lửa đời đời đã dành sẵn cho Ác Quỷ và các quỷ sứ của nó,

Ma-thi-ơ 25:41

Để cứu con người khỏi số phận này, Đức Chúa Trời cần tái thiết lập thẩm quyền cai trị của Ngài trên đất. Ngài phải tìm cách để lấy lại thẩm quyền hiện do satan đang nắm giữ. Chỉ có một cách để điều đó có thể xảy ra. Một người không phạm tội phải tình nguyện bước vào chỗ của A-đam nhằm gánh lấy sự hình phạt của sự chết nhưng có một nan đề nhỏ ngăn trở khả năng kế hoạch đó diễn ra. Mỗi con người hiện tại trên đất, hậu duệ của A-đam, đã bị vấy bẩn bởi tội lỗi và vì thế không thể nhận lấy Thánh Lỉnh và thẩm quyền của Ngài nhưng Đức Chúa Trời đã có một kế hoạch để vượt qua nan đề này. Kế hoạch yêu cầu những đòi hỏi công chính của Ngài, luật pháp của Ngài, phải được thiết lập và viết trong tấm lòng của những người sống trên thế gian này, qua đó những con người sống trên đất có thể được xét xử là vô tội cũng chính bởi luật pháp đó, nếu chuyện này có thể được. Chỉ khi đó người này mới có thể tình nguyện đúng vào chỗ của A-đam một cách hợp pháp, gánh lấy hình phạt bắt buộc của A-đam và mang lấy sự hình phạt trên chính mình.

Nhưng khái niệm này có một nan đề thật sự, người có thể thực hiện kế hoạch hy sinh này không thể là hậu duệ của A-đam, vì dòng dõi đó đã bị vấy bẩn và cắt đứt khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Vậy thì làm sao có thể thực hiện kế hoạch giải cứu? Để có thể thực hiện điều này đòi hỏi Đức Chúa Trời thật sự đặt một con người trên đất, người đó không phải
là dòng dõi của A-đam và sẵn lòng hy sinh bản thân vì cớ con người. Vương quốc thế gian đã được ban cho A-đam và dòng dõi của ông, nên dưới tình trạng hợp pháp đó thì cách giải quyết trên cũng sẽ nghịch lại luật pháp. Chỉ có một cách để thực hiện điều này, chỉ một mà thôi. Người đó phải được sinh ra trên đất, nhưng không phải từ dòng dõi của A-đam.

Thoạt nhìn có thể bạn sẽ đồng ý chuyện này là không thể được nhưng thực tế là có một cách. Một cách hợp pháp, Đức Chúa Trời có thể đặt hạt giống của một người nam trong một người nữ trên đất nếu Ngài có thể tìm thấy một người nam tin Ngài làm điều đó và cho Ngài quyền hạn hợp pháp để làm thế. Hãy nhớ, con người giữ chìa khóa bước vào lãnh địa của thế gian. Satan đã sử dụng chính chìa khóa này để bước vào lãnh địa của thế gian và cướp đi địa vị thẩm quyền thuộc linh của A-đam trên lãnh địa đó. Để kế hoạch của Đức Chúa Trời hoạt động và chứng minh tính hợp pháp của kế hoạch đó trong lãnh địa thế gian đối với satan, là kẻ sẽ nói chuyện này là “bẩn thỉu,” thì Đức Chúa Trời cần tìm một người nam và một người nữ tin cậy Ngài ban cho một đứa con khi họ hoàn toàn và vĩnh viễn không thể có con. Họ sẽ phải tin Đức Chúa Trời làm điều bất năng này.

Sự hạ sinh của người con đó cũng phải kèm theo lời hứa về định mệnh của người đó, rằng qua dòng dõi của người đố mọi nước sẽ được phước, và qua dòng dõi người đó, Đức Chúa Trời có tính hợp pháp về quyền hạn để đưa Chúa Giê-su đến thế gian. Nếu có cặp đôi nào tin Chúa làm điều đó, hoài thai một đứa bé trong một tử cung đã chết, tin rằng qua đứa trẻ này mọi nước sẽ được phước và sự hạ sinh của đứa trẻ sẽ ban cho họ nhiều dòng dõi hơn là cát bãi biển, thì Đức Chúa Trời sẽ có tính hợp pháp, Ngài cần để đặt hạt giống của Ngài trong Ma-ri, mẹ Chúa Giê-su nhưng Đức Chúa Trời có tìm thấy một người như thế không? Tên của ông là Áp-ra-ham, ông tổ đức tin của chúng ta.
Mặc dù Áp-ra-ham không còn gì để hy vọng, ông vẫn hy vọng và vẫn tin rằng ông sẽ trở thành “Cha của nhiều dân tộc,” theo như lời đã phán với ông rằng, “Dòng dõi ngươi sẽ đông như thế.” Ðức tin của ông không hề suy giảm, mặc dù thân thể ông đã tàn tạ, vì lúc ấy ông đã gần một trăm tuổi, và dạ bà Sa-ra không còn thể sinh con. Nhưng đối với lời hứa của Ðức Chúa Trời, ông không hề nao núng đức tin mà nghi ngờ thắc mắc, nhưng càng tin tưởng mãnh liệt hơn, và như thế đã đem vinh hiển về cho Ðức Chúa Trời. Ông tin quả quyết rằng Ðức Chúa Trời có khả năng làm thành những gì Ngài đã hứa. Rô-ma 4:18-21

Áp-ra-ham và Sa-ra tin cậy Đức Chúa Trời và hạ sinh Y-sác lúc họ đã già và không có khả năng sinh con. Vì Áp- ra-ham tin cậy Đức Chúa Trời nên lời hứa chỉ có thể đến qua cánh cửa mà Áp-ra-ham đã mở ra. Chúa Giê-su sẽ phải đến qua dòng dõi của Áp-ra-ham. Để tôi nói rõ điều này. Để Đức Chúa Trời đưa Chúa Giê-su đến thế gian, thì Ngài phải đến qua dòng dõi của Áp-ra-ham. Ngài phải làm thế! Đến qua Áp-ra-ham là cách hợp pháp duy nhất. Đây là lý do nếu bạn xem chương đầu tiên của sách Ma-thi-ơ bạn thấy một danh sách chán ngắt nói người này sinh người nọ. Chương này làm chương đầu vì có lý do. Đó là sự thiết lập sự thật rằng ở trên đất này Chúa Giê-su là một dòng dõi của Áp-ra-ham. Điều này phải được ghi lại trên đất này, chỗ satan tuyên bố quyền cai trị và thẩm quyền của nó. Nếu danh sách này không chính xác hay Chúa Giê-su
đã không đến qua dòng dõi Áp-ra-ham thì satan có thể tuyên bố sự hạ sinh cùng cuộc đời Chúa Giê-su là một sự gian lận và Ngài không đủ tiêu chuẩn để trả giá cho tội lỗi chúng ta.

Nếu bạn nhớ thì dân Y-sơ-ra-ên có rất nhiều luật lệ ngăn cấm hôn nhân bên ngoài dân tộc của họ. Cưới một người bên ngoài chính chủng tộc của họ có thể bị hình phạt bằng cái chết. Bây giờ bạn biết tại sao dòng dõi đó phải gìn giữ sự trong sạch và được canh chừng rất sát sao. Vâng, bạn sẽ tìm thấy những ngoại lệ; người nữ bên ngoài dân tộc Y-sơ-ra-ên cưới một người Y-sơ-ra-ên như Ra-háp, cô sống trong thành Giê-ri-cô và đã giấu các thám tử được sai đi do thám xứ. Cô được liệt kê trong chương đầu tiên của sách Ma-thi-ơ vì cô đã cưới một người Y-sơ-ra-ên nhưng bạn cần hiểu là trong văn hóa Do Thái thì người mang dòng dõi là người nam.

Để tôi nói một chút về cái gọi là đường đi của con thỏ. Có nhiều sự thảo luận về việc con người đã có mặt trên quả đất này bao lâu. Có cách nào để thật sự biết câu trả lời? Vâng! Tôi có thể đảm bảo với bạn về sự thật này. Danh sách trong chương đầu tiên của sách Ma-thi-ơ phải chính xác. Không thể thiếu một người nào, còn không thì bạn và tôi sẽ không thể vui hưởng sự cứu rỗi hiện ta đang vui hưởng. Satan sẽ tuyên bố điều đó là bất công. Danh sách đó phải trọn vẹn! Nên dựa vào đó bạn có thể tính ước lượng phỏng chừng về tổng thời gian của con người trên quả đất. Tôi nghĩ mình sẽ nói thêm.

Ta sẽ làm ngươi trở nên một dân lớn. Ta sẽ ban phước cho ngươi và làm nổi danh ngươi. Ngươi sẽ thành một nguồn phước. 3 Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, và sẽ nguyền rủa kẻ nào nguyền rủa ngươi. Mọi dân trên thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước.

Sáng Thế 12:2-3

Bạn có thể nhìn thấy trong câu này cánh cửa bước vào lãnh địa thế gian mà Áp-ra-ham đã thiết lập là cánh cửa hợp pháp để sau đó Chúa Giê-su bước vào và ban phước cho mọi dân trên đất. Dù Áp-ra-ham và dòng dõi của ông cho Đức Chúa Trời tính hợp pháp và quyền hạn cần thiết để đem quyền năng, ảnh hưởng của sự cai trị của Ngài nhằm triển khai trên quả đất một lần nữa, nhưng con người vẫn bị mắc kẹt dưới sức nặng của tội lỗi và sự chết thuộc linh cho đến khi Đức Chúa Trời đưa Chúa Giê-su vào thế gian, tại đó Ngài sẽ trả giá cho tội lỗi của A-đam. Liên quan đến sự cung ứng, giờ ta thấy Áp-ra-ham và người thừa kế của ông, những người mang dấu của sự cắt bì, đã được thịnh vượng. Bây giờ họ sống vượt trên sự rủa sả của sự lao lực và đổ mồ hôi chỉ để tồn tại.

‘ Bấy giờ Áp-ram đã trở thành một người rất giàu. Ông có nhiều súc vật, bạc, và vàng.

Sáng Thế 13:2

Trong câu Kỉnh Thánh này chúng ta nhìn thấy một sự thay đổi lớn mà giao ước này đem đến liên quan đến sự cung ứng. Bạn có thấy điều khác biệt về những gì Chúa nói với Áp-ra-ham và những gì Ngài nói với A-đam trong Sáng Thế 3:17 không? Hãy nhớ sau khi A-đam phạm tội Chúa phán với ông là phải lao lực và đổ mồ hôi làm việc để tồn tại nhưng liên quan đến Áp-ra-ham ta thấy một sự khác biệt. Đức Chúa Trời phán, “Ta sẽ khiến ngươi!” Kinh Thánh không nói Chúa bỏ Áp-ra-ham để ông tự xoay sở, lao lực và đổ mồ hôi làm việc bởi khả năng riêng của ông. Kinh Thánh nói Đức Chúa Trời có can thiệp vào. Đức Chúa Trời phán, “Ta sẽ khiến ngươi!” Sau biến cố này ta có thấy Áp-ra-ham chỉ đủ sông qua ngày không? Hầu như là không!

Áp-ra-ham rất giàu có! Con cái ông giàu có. Áp-ra-ham
sông cuộc đời vượt ra khỏi hệ thống rủa sả của quả đất. Ông có dư dật! Người ta không mất nhiều thời gian để nhìn thấy sự khác biệt. Sự khác biệt này tiếp diễn xuyên suốt dòng dõi của ông. Thật ra vài thế hệ sau Ap-ra-ham thì cháu trai ông là Gia-cốp đã làm việc cho Laban, cha vợ của Gia-cốp. Laban nhìn thấy phước hạnh trên Gia- cốp và ông đã cố ngăn không cho Gia-cốp được thịnh vượng nhưng Đức Chúa Trời khiến các kế hoạch của Laban – ăn trộm phước hạnh’— thành “gậy ông đập lưng ông” và Ngài ban phước cho Gia-cốp với nhiều của cải. Tôi nói dù người ta cố ngăn phước hạnh này nhưng họ không thể làm. Chừng nào người thừa kế tôn trọng giao ước của họ và thờ phượng Chúa thì chừng đó Ngài vẫn khiến họ thịnh vượng.

Hãy suy nghĩ về những hàm ý của điều tôi đang nói! Tôi nhận rất nhiều thư từ và thư điện tử từ người khác, họ nói tôi nói quá nhiều về tiền bạc. Họ nói với tôi sự thịnh vượng không phải là ý muốn của Đức Chúa Trời. Họ nhấn mạnh tất cả chúng ta đều phải chịu khổ trong cuộc sống này bằng sự trả giá để phục vụ Chúa. Tôi có thể đồng ý một phần câu họ nói. Trong Mác 10:30, Chúa Giê-su có nói sự thịnh vượng sẽ khiến chúng ta chịu bắt bớ nhưng thật trớ trêu, nhiều cơ đốc nhân lại tin Đức Chúa Trời là Đấng nghiêm khắc, và chúng ta phải chịu đựng một cuộc sáng với mục đích sống còn, thề sống trong sự nghèo thiếu, khổ hạnh qua ốm đau, bệnh tật. Không, đó là sự rủa sả của đất chứ không phải phước hạnh đâu! Đức Chúa Trời muốn làm cho tài chánh của bạn ổn định.
Đức Chúa Trời Muốn Làm Bạn ổn Định!

Nếu tài chánh của bạn không được đảm bảo và ổn định, thì cả đời bạn buộc phải bôn ba trong trạng thái sống còn, không thể hoàn thành công việc Chúa, xét về bản chất thì đó là sống cuộc đời của tên nô lệ. Hãy xem những gì Chúa phán với dòng dõi của Áp-ra-ham trong Phục Truyền 28:8-13.

CHÚA sẽ ban phước cho các vựa lẫm của anh chị em; Ngài sẽ ban phước cho mọi công việc tay anh chị em làm. Ngài sẽ ban phước cho anh chị em trong xứ mà CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em.

CHÚA sẽ lập anh chị em làm dân thánh của Ngài, như Ngài đã thề với anh chị em, nếu anh chị em vâng giữ các điều răn của CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và bước đi trong các đường lối Ngài. Mọi dân trên đất sẽ thấy rằng anh chị em được gọi bằng danh CHÚA, và họ sẽ sợ anh chị em.

CHÚA sẽ làm cho anh chị em được thịnh vượng: con cái do anh chị em sinh ra, các bầy con do các đàn súc vật của anh chị em sinh sản, hoa màu nơi ruộng đất của anh chị em, tức ruộng đất ở trong xứ mà CHÚA đã thề với tổ tiên của anh chị em để ban cho anh chị em, sẽ càng lúc càng gia tăng.

CHÚA sẽ mở kho báu của Ngài trên trời đổ phước xuống trên anh chị em, để ban mưa đúng mùa xuống trên đất đai của anh chị em và ban phước cho mọi công việc tay anh chị em làm. Anh chị em sẽ cho nhiều dân vay mượn, nhưng anh chị em sẽ không phải vay mượn của ai.

CHÚA sẽ lập anh chị em làm đầu chứ không làm đuôi. Anh chị em sẽ chỉ ở trên cùng chứ không phải ở dưới cùng, nếu anh chị em vâng giữ các điều răn của CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà tôi truyền cho anh chị em ngày nay, cứ hết lòng tuân theo những điều răn ấy,

Lưu ý là trong xứ hứa này họ chưa được ổn định dù họ có lời hứa nhưng Môi-se bảo Đức Chúa Trời sẽ làm họ ổn định! Để hiểu việc này sẽ ra thế nào và những gì Chúa đang muốn nói với họ, bạn hãy nghĩ về một cây sồi. Khi là một cây non, nó không có vững vàng. Ai cũng đều có thể nhổ nó bất cứ lúc nào và trồng bất cứ chỗ nào tùy ý nhưng khi cây sồi đó lớn lên và cứng cáp, thì không có ai nhổ nó nổi cả. Nó đã được cứng cáp rồi.

CHÚA sẽ ban phước cho các vựa lẫm của anh chị em; Ngài sẽ ban phước cho mọi công việc tay anh chị em làm. Ngài sẽ ban phước cho anh chị em trong xứ mà CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em. CHÚA sẽ lập anh chị em làm dân thánh của Ngài, như Ngài đã thề với anh chị em, nếu anh chị em vâng giữ các điều răn của CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và bước đi trong các đường lối Ngài.

Phục Truyền 28:8-9

Vậy thì được vững vàng về tài chánh sẽ như thế nào? Chúa nói cho chúng ta ngay trong câu 12b:

Anh chị em sẽ cho nhiều dân vay mượn, nhưng anh chị em sẽ không phải vay mượn của ai.

Chúa nói là sẽ ban phước cho họ nhiều đến nỗi họ sẽ trở thành người cho vay và không bao giờ làm người đi mượn nữa. Họ sẽ làm đầu chứ không làm đuôi. Cái đuôi không có quyền nói nơi nó đi; nó chỉ đi đến nơi nào mà cái đầu dẫn đi.

Người giàu cai trị người nghèo, Người đi mượn làm tôi người cho mượn. Châm Ngôn 22:7
Người đi mượn thì không ổn định. Họ ở dưới sự kiểm soát của người cho vay; họ làm việc như một tên nô lệ, không có tự do nhưng Chúa phán, “Không, Ta sẽ vững lập con! Không ai có thể bảo con rời căn nhà của mình vì tiền nhù sẽ được thanh toán. Không ai có thể thu hồi xe của con vì nó sẽ được thanh toán. Nhà bếp của con sẽ đầy thực phẩm, con sẽ bước đi trên chính mảnh đất đã được thanh toán của mình và hoàn thành nhiệm vụ Chúa ban cho trong sự bình an tuyệt đối về tài chánh. Con sẽ được vững lập!”

Đức Chúa Trời muốn bạn thịnh vượng!