Yêu Thương Không Hề Thất Bại - Chương 7
Khi Đức Chúa Trời ban cho chúng ta luật yêu thương của Tân ước, Ngài phán rằng chúng ta hãy yêu thương người lân cận như yêu thương chính mình. Điều đó có nghĩa rằng chúng ta phải yêu thương người lân cận và những tín hữu khác như chúng ta yêu chính mình. Kinh Thánh cũng nói, “Vậy, đang khi có dịp tiện, chúng ta hãy làm việc lành cho mọi người, nhất là cho những anh chị em trong cùng gia đình đức tin.” (Galati 6:10).
Vâng, chúng ta không cần phải nhìn quanh quẩn và phán xét người khác và xem thử người đó có bước đi trong tình yêu thương hay không. Chúng ta chỉ cần biết chắc là chúng ta đang làm những điều ngay thẳng và chúng ta đang bước đi trong tình yêu thương. Nếu chúng ta đoán xét người khác thì sẽ gây ra sự xung đột và bất hoà trong hội thánh.
Hãy để ý những gì Galati 5:15 nói về việc xung đột và bất hoà.
GALATI 5:15
Nhưng nếu anh chị em cắn xé và ăn nuốt nhau, hãy coi chừng, kẻo anh chị em tiêu diệt lẫn nhau.
Cắn nuốt và cấu xé lẫn nhau không phải là bước đi trong tình yêu thương. Lý do một số người bệnh nặng và thậm chí chết sớm là chỗ họ không bước đi trong tình yêu thương. Có những hậu quả cho việc gieo những sự bất hoà và đoán xét người khác.
GALATI 6:7
Đừng để bị lừa dối. Đức Chúa Trời không chịu khinh thường đâu. Vì ai gieo điều gì thì sẽ gặt điều ấy.
Thông thường khi chúng ta đọc câu này, chúng ta nghĩ về việc tội nhân ở ngoài đời say xỉn, chửi thề, và chơi bời. Nhưng bạn có bao giờ ngừng lại suy nghĩ về điều này không? Câu này thậm chí không viết cho tội nhân. Câu này được viết cho cơ đốc nhân. Đức Chúa Trời đang nói với những tín hữu khi Ngài phán, “Hễ ai gieo gì thì gặt nấy.” Là một tín hữu, nếu bạn không hành động trong tình yêu thương, bạn cũng sẽ gặt hái điều đó.
Có một lẽ thật trong câu Kinh Thánh này áp dụng cho tội nhân. Dĩ nhiên, một số người giảng câu này cho tội nhân, nhưng thật ra khi Phaolô viết điều này ông đang nói với các tín hữu tại Galati và các cơ đốc nhân khắp nơi.
Ông nói rằng cơ đốc nhân cần tỉnh thức và hiểu rằng cho dù Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời yêu thương, nhưng Ngài không bị khinh dể đâu. Điều gì một người gieo, đó là điều mà họ sẽ gặt. Nói cách khác, không sớm thì muộn, tội lỗi của họ sẽ phơi bày họ ra” (Dân số ký 32:23).
Tôi đã ở trong chức vụ gần sáu mươi năm, và tôi phát hiện ra rằng nếu bạn chỉ bước đi trong tình yêu thương, sau một thời gian, một số người mà đoán xét bạn và làm hại bạn sẽ trở thành những người giúp đỡ bạn. Rất thường Đức Chúa Trời sai họ trở lại. Và cảm tạ Chúa, bởi vì bạn bước đi trong tình yêu thương, bạn có thể giúp đỡ họ.
Những câu Kinh Thánh trong Galati 6:7 cũng có một sự áp dụng khác.
Khi bạn bước đi trong tình yêu thương, bạn sẽ gặt phần thưởng cho điều đó. Bạn sẽ gặt điều gì cho việc bước đi trong tình yêu thương? Sức khoẻ, sự chữa lành, sự sống lâu, và sự thịnh vượng.
Bạn thấy đó, nếu bạn cứ nuôi dưỡng bản chất yêu thương ở trong bạn bằng Lời Chúa và tiếp tục thực hành tình yêu thương, thì tình yêu thương của Chúa sẽ phát triển và lớn lên trong đời sống bạn. Và qua việc bày tỏ tình yêu thương của Chúa bằng những hành động yêu thương, bạn sẽ gặt hái những ích lợi và kết quả của việc bước đi trong tình yêu thương.
Tôi không biết bạn như thế nào, nhưng tôi sẽ gieo yêu thương. Và nếu tôi gieo tình yêu thương của Chúa thì tôi sẽ gặt lại những kết quả mà yêu thương mang lại bởi vì tôi làm trọn luật pháp. Rồi thì bệnh tật sẽ được cất khỏi tôi, và số ngày tôi Chúa sẽ làm trọn.
Phân Biệt Thân Chúa
Điều chúng ta cần phải nhận biết dưới thời Tân ước, việc chúng ta có sống trọn những ngày của chúng ta là tuỳ thuộc vào phần lớn chúng ta. Tại sao? Bởi vì sự chữa lành được cung ứng cho thân thể chúng ta trong sự chuộc tội. Kinh Thánh nói, “Chính Ngài gánh sự đau yếu và mang bệnh tật của chúng ta.” (Mathiơ 8:17).
KhiChúaGiê-suphánđiềunày,NgàiđangtríchÊsai53:4: “Thật, chính người đã mang những bệnh tật của chúng ta và gánh những đau khổ của chúng ta. Nhưng chúng ta lại tưởng Người bị Đức Chúa Trời đánh, phạt và bị khổ sở .” Nghĩa đen của tiếng Hêbơrơ nói, “Ngài mang bệnh tật của chúng ta và gánh sự đau đớn của chúng ta.”
Rồi thì 1Phierơ 2:24 cũng nói về giao ước chữa lành của chúng ta.
1PHIERƠ 2:4
Hãy đến cùng Ngài là tảng đá sống, đã bị loài người loại bỏ nhưng được Đức Chúa Trời chọn lựa và quý trọng.
Vì thế, sự chữa lành thuộc về chúng ta. Nhưng chúng ta sẽ không thể bước đi trong sự cung ứng chữa lành của Chúa trừ khi chúng ta học bước đi trong tình yêu thương.
Vâng, Đức Chúa Trời đã sắm sẵn sự chữa lành cho chúng ta trong sự chuộc tội, vậy thì tại sao mọi người không được chữa lành? Nếu chúng ta muốn bước đi trong sức khoẻ, có một điều chúng ta cần phải hiểu về việc bước đi trong tình yêu thương. Hãy để ý những gì Kinh Thánh nói trong 1Cô-rinh-tô 11.
1CÔRINHTÔ 11:23-30
Vì điều tôi đã nhận từ nơi Chúa, tôi truyền cho anh chị em. Ấy là trong đêm Chúa Giê-su bị phản bội, Ngài lấy bánh; sau khi tạ ơn, bẻ ra và phán: Đây là thân thể Ta hy sinh vì các con. Hãy làm điều này để kỷ niệm Ta. Cũng vậy, sau khi ăn Ngài lấy chén và phán: Chén nước này là giao ước mới trong huyết Ta. Mỗi khi các con uống, hãy làm điều này để kỷ niệm Ta. Vì mỗi khi các con ăn bánh và uống chén này hãy truyền bá sự chết của Chúa cho đến khi Ngài đến. Vì thế, ai ăn bánh và uống chén của Chúa một cách không xứng đáng sẽ mắc tội với thân và huyết của Chúa. Mỗi người nên xét chính mình, khi ăn bánh và uống chén này. Vì người nào ăn hoặc uống mà không phân biệt thân Chúa tức là ăn và uống sự phán xét cho mình. Vì vậy, trong anh chị em có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết.
Bây giờ chúng ta hãy trở lại và phân tích những gì chúng ta vừa mới đọc. Khi Chúa Giê-su lấy bánh, Ngài phán, “Này là thân thể Ta đã vỡ ra vì các con.” Bạn thấy đó, với những lằn đòn Chúa Giê-su chịu mà chúng ta được chữa lành. Bởi vì thân thể của Ngài đã bẻ ra vì chúng ta trong sự chuộc tội, chúng ta có thể nhận sự chữa lành cho thân thể chúng ta.
Chúa Giê-su phán, “Chén này là giao ước mới trong huyết Ta.” Kinh Thánh nói rằng, “Không có sự đổ huyết thì không có sự tha tội”(Hê 9:22). Huyết Chúa Giê-su đóng ấn sự cứu chuộc chúng ta và sự tẩy sạch tội lỗi của chúng ta. Vì thế, trong đoạn Kinh Thánh này, chúng ta có thể thấy cả sự chữa lành thân thể và sự tha thứ tội lỗi.
Rồi hãy để ý từ ngữ “không xứng đáng” trong câu 27:
“Vì thế, ai ăn bánh và uống chén của Chúa một cách không xứng đáng sẽ mắc tội với thân và huyết của Chúa.”
Từ ngữ được dùng ở đây không phải là “không xứng đáng.” Nhiều lần có nhiều người nói, “Tôi cảm thấy không xứng đáng.” Và họ nghĩ câu này áp dụng cho việc cảm thấy không xứng đáng. Nhưng câu 27 không nói về việc chung ta không xứng đáng để dự tiệc thánh của Chúa.
Từ ngữ “không xứng đáng” đề cập đến cách thức và thái độ mà bạn dự tiệc thánh. Vì thế, câu này nói về việc cách thức trong đó những tín hữu Cô-rinh-tô dự tiệc thánh của Chúa.
Nếu bạn đọc những câu trước và nghiên cứu mạch văn, bạn sẽ thấy những người này nhóm lại với nhau, ăn uống, và dự tiệc thánh. Nhưng một số người trong họ uống rượu và say xỉn. Vì thế, Phaolô nói, “Những người này đã đem phán xét trên chính họ bởi vì họ dự tiệc thánh một cách không xứng đáng.”
Rồi Kinh Thánh nói tiếp, “Vì vậy, trong anh chị em có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết.” Điều này suy ra rằng chúng ta không nên đau yếu và bệnh tật. Phaolô đang nói về việc thân thể vật lý ở đây. Ông nói rằng những người dự tiệc thánh không xứng đáng đã bị ốm yếu và bệnh tật, thậm chí chết sớm.
Những câu này cũng nói, “Do không phân biệt Thân Chúa, nhiều người yếu đuối, bệnh tật giữa vòng anh em và có nhiều kẻ ngủ. “Ngủ” trong Kinh Thánh nghĩa là thân thể của họ ngủ trong mồ mả và tâm linh của họ trở về với Chúa.
Nhưng hãy để ý họ đã chết sớm. Số ngày của họ không được trọn. Họ đáng lý không chết sớm như vậy. Chắc chắn là không phải ý muốn của Chúa cho họ chết sớm. Thật ra, nếu họ phân biệt Thân Chúa, chắc họ đã không yếu đuối và bệnh tật và họ sẽ không chết sớm.
Kinh Thánh nói rằng đôi khi có nguyên nhân mà một số người ốm yếu, bệnh hoạn và thậm chí chết sớm, bởi vì họ đã không phân biệt Thân Chúa, họ đem sự phán xét trên chính họ.
Bạn có để ý Kinh Thánh không nói gì về việc phân biệt Huyết Chúa. Kinh Thánh nói, “Không phân biệt Thân Chúa.” “Phân biệt” nghĩa là nhìn thấy và hiểu được.
Dự tiệc thánh là biểu tượng hay hình bóng về Thân của Chúa Giê-su bị bẻ ra. Nếu bạn không thấy rõ và hiểu được Thân của Chúa bị bẻ ra cho thân thể vật lý của bạn thì cho dù bạn có bước đi trong tình yêu thương, bạn vẫn có thể ốm yếu và bệnh tật vì không chiếm hữu sự chữa lành đã được cung ứng cho bạn trên thập tự giá rồi.
Chúa Cứu Thế là Chiên Con lễ vượt qua của chúng ta, thân thể của Ngài đã bẻ ra vì sự chữa lành thân thể của chúng ta: “Nhờ những lằn đòn của Ngai mà anh em được chữa lành” (1Phi 2:24). Nếu bạn không biết rằng bạn được chữa lành bởi lằn đòn của Ngài, thì thể xác bạn có thể ốm yếu và bệnh hoạn. Bạn có thể chết sớm và không sống trọn số ngày trên đất này.
Nhưng cũng có một khía cạnh khác của câu nói, “Không phân biệt Thân Chúa” này. Bạn cũng có thể ốm yếu và bệnh hoạn và chết sớm nếu bạn không phân biệt và hiểu rằng thân thể thuộc linh của Chúa tức là hội thánh, là một (Cô 3:15).
Nói cách khác, có một thân thể thuộc linh trên đất ngày nay, bao gồm tất cả những cơ đốc nhân được tái sanh khắp thế giới (Cô 1:18). Khi Chúa Giê-su ở trên đất này, chỉ có một thân thể của Chúa Cứu Thế ở trên đất là thân thể vật lý của Chúa Giê-su. Nhưng ngày nay Thân Thể của Chúa Cứu Thế bao gồm tất cả những tín hữu khắp nơi trên thế giới. Và chúng ta cần phân biệt Thân Thể của Chúa Cứu Thế và bước đi trong tình yêu thương đối với tín hữu.
Nói cách khác, do không phân biệt Thân Chúa, là những anh chị em của chúng ta ở trong Chúa, và không bước đi trong tình yêu thương đối với họ, chúng ta có thể mở cửa cho sự yếu đuối, bệnh tật và thậm chí sẽ chết sớm.
Và đó là lý do nhiều tín hữu sống trong sự yeu đuôi bệnh hoạn là do họ không phân biệt Thân Thể của Chúa Cứu Thế như đáng phải phân biệt.
Nếu bạn không bước đi trong tình yêu thương đối với các tín hữu khác trong hội thánh, bạn sẽ yếu đuối, bệnh hoạn và bạn sẽ không sống lâu trên đất. Bạn sẽ rút ngắn đời bạn, và bạn thậm chí chết sớm. Tôi không nói điều đó, Kinh Thánh nói vậy.
Một số cơ đốc nhân đã chết sớm bởi vì họ không bước đi trong tình yêu thương đối với các tín hữu khác trong hội thánh. Họ đáng lý ra không bị chết sớm như vậy – đó không phải là điều tốt nhất của Chúa dành cho họ – nhưng vì cớ thiếu tình yêu thương nên họ đã rút ngắn đời mình.
Không bước đi trong tình yêu thương có thể rút ngắn đời bạn bởi vì nó cho phép ma quỷ có chỗ đứng trong đời sống bạn. Mỗi bước đi ra khỏi tình yêu thương là bước đi vào tội lỗi. Tội lỗi mở cửa cho ma quỷ vào đời sống bạn. Vì thế, để sống những ngày dài trên đất, bạn phải bước đi trong tình yêu thương.
Và tình yêu thương của Chúa không hề thất bại. Chính tình yêu thương của Chúa hành động trong chúng ta khiến chúng ta bước đi trong tình yêu thương đối với mọi tín hữu trong hội thánh. Đó là vì tình yêu thương – tình yêu thương của Chúa ở trong chúng ta – có thể giải quyết mọi bất hoà hay mọi bất đồng. Nó có thể giải quyết mọi nan đề bởi vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Trong nhiều năm tôi đã thấy tình yêu thương của Chúa mang lại kết quả trong những tình huống khó xử.
Cơ đốc nhân có thể không đồng ý về một số điều nhỏ nhặt. Nhưng một điều mà tất cả chúng ta đều đồng ý là Lời Đức Chúa Trời là thật. Và chúng ta hết thảy đều đồng ý Chúa Cứu Thế Giê-su là Chúa và không có sự đổ huyết của Ngài, không có sự tha tội.
Dù cho người ta có đồng ý với bạn hay không về mọi giáo lý, bạn phải bước đi trong tình yêu thương đối với họ, cho dù họ không bước đi trong tình yêu thương với bạn. Bước đi trong tình yêu thương là điều quan trọng nhất.
Không Tự Tra Xét Dẫn Tới Sự Đoán Xét Của Chúa
Hãy để tôi chỉ cho bạn thấy tầm quan trọng của việc bước đi trong tình yêu thương đối với những tín hữu trong hội thánh như thế nào.
Từ năm 1947-1958, có cuộc phấn hưng chữa bệnh tại Mỹ. Có khoảng 120 người trong chúng tôi đứng trong chức vụ chữa bệnh thuộc một tổ chức vụ truyền giáo gọi là The Voice of Healing. Chúng tôi tổ chức các hội nghị, và Gordon Linsay đã ấn loat nhiều lời chứng được chữa lành trong tạp chí của ông, The Voice of Healing.
Anh Oral Robert bắt đầu nổi bật trong chức vụ khoảng năm 1958 và cuối cùng anh đã có một trại nhóm chứa 20.000 người. Có một người trong tổ chức The Voice of Healing có một trại nhóm lớn hơn trại của Oral Robert. Anh ta cơi thêm trại một phần nữa để có thể chứa 22.000 người và đôi khi anh có đầy người trong trại này.
Vị đầy tớ Chúa này là một trong những nhà truyền giảng chữa bệnh hàng đầu vào thời The Voice of Healing. Không ai có chức vụ chữa lành lúc đó lớn hơn là ông ta có. Tôi thấy có một số phép lạ lớn lao trong chức vụ nhà truyền giảng này mà tôi chưa hề thấy trước đây.
Nhưng Chúa nói với tôi, “Con hãy đi nói cho ông ta rằng ông ta sẽ không sống lâu trừ khi ông ta tra xét chính mình.” Người đó chỉ mới ba mươi lăm tuổi lúc đó.
Chúa phán với tôi, “Điều số một ông ta phải tra xét chính mình là bước đi trong tình yêu thương đối với những người hầu việc Chúa đồng công. Thứ hai, ông ta cần tra xét chính mình về tiền bạc.”
Chúa phán điểm thứ ba là nhà truyền giảng này cần tra xét chính mình về vấn đề ăn uống. Tôi không có ý nói xấu về người này, nhưng người đầy tớ Chúa này rất ham ăn. Tôi không có ý nói hơi quá về chuyện này, nhưng vị đầy tớ Chúa này rất béo phì và ăn rất nhiều.
Vâng, chúng ta không cần phải trở thành những chuyên gia về dinh dưỡng. Đó không phải là điều Chúa đang nói ở đây. Nhưng ngược lại, tôi nhớ điều mà John Wesley có nói. Ông nói, “Tôi không sống để ăn; tôi ăn để sống.”
Vị đầy tớ Chúa này phải tra xét chính mình, điều này có đúng với Kinh Thánh không? Dĩ nhiên là đúng. Chúa đang cảnh cáo người này, bởi vì nếu người này tra xét chính mình Chúa sẽ không đoán xét người đó. Đó là điều Kinh Thánh nói.
1 CÔRINHRÔ 11:31,32
Vì vậy, trong anh chị em có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết. Nếu chúng ta tự xét mình, chúng ta sẽ không bị đoán xét Nhưng khi chúng ta bị Chúa xét đoán để sửa phạt, chúng ta sẽ khỏi bị hình phạt chung với thế gian.
Tôi nhớ có lần vợ tôi và tôi trên đường đến tổ chức buổi nhóm, chúng tôi dừng để thăm buổi nhóm trại của vị đầy tớ Chúa này. Trong thành phố nơi ông đang tổ chức buổi nhóm, có một trung tâm nuôi trẻ điếc và câm.
Họ đã đem năm người từ trung tâm này, hoàn toàn bị điếc và câm, đến buổi nhóm của nhà truyền giảng chữa bệnh này, và ông ta đã đặt tay trên họ. Trong chốc lát cả năm người này được chữa lành ngay tức thì. Và họ được chữa lành ngay trước mặt hàng ngàn người.
Nhà truyền giảng này ngừng buổi nhóm ngay lúc đó và bắt đầu lấy tiền dâng. Rồi thì ông loan báo với thính giả, “Đừng đến đây, trừ khi quí vị dâng ít nhất năm mươi đô la.”
Người ta đổ xô nhau đến để dâng. Bây giờ bạn có thể hiểu được rằng đó là vào thập niên năm mươi. Tiền bạc lúc đó có giá trị hơn thời bây giờ, nhất là vào thời kỳ lạm phát. Nhưng bạn thấy đó, bạn không thể nhận lãnh an tứ của Đức Chúa Trời rồi dùng nó để quyên tiền.
Và chẳng mấy chốc, nếu người ta không tra xét chính mình, sự phán xét sẽ xảy đến cho họ.
Hãy nhớ những gì Kinh Thánh nói, “Đừng để bị lừa dối. Đức Chúa Trời không chịu khinh thường đâu. Vì ai gieo điều gì thì sẽ gặt điều ấy” (Galati 6:7). Điều này áp dụng cho mọi lĩnh vực của đời sống con người.
Tôi thấy một trường hợp chữa lành khác trong chức vụ người này mà được y học xác nhận. Một người phụ nữ ngồi trên cán được đưa đến buổi nhóm của ông. Thân thể của bà tê cứng giống như tấm ván, cứng như đá.
Đây là trường hợp bệnh hiếm thấy và y học không thể làm gì được. Nếu bạn sờ vào thân thể của bà cứ như sờ vào một cục đá.
Người ta đem bà đến buổi nhóm và khi vị mục sư này đặt tay trên bà, bà được chữa lành tức thì. Vị mục sư này có một chức vụ chữa lành lạ lùng. Người mù được chữa lành tức thì. Tuy nhiên, Chúa phán với tôi, “Con hãy đi nói cho ông ta rằng ông ta sẽ không sống lâu trừ khi ông ta tra xét chính mình.”
Tôi đến nói chuyện với nhà truyền giảng chữa lành này, nhưng ông cứ bận rộn nói chuyện với những người khác lúc đó. Và lúc ông nói chuyện xong với người khác, tâm trí tự nhiên của tôi kiểm soát, và tôi nghĩ, Ông ta không bước đi trong tình yêu thương đối với anh em mình. Nếu tôi nói cho ông ta biết những gì Chúa nói với tôi, ông ta có lẽ sẽ vả vào mặt tôi. Và rồi nhà truyền giảng này bỏ đi, nên tôi không có cơ hội khác để nói chuyện với ông ta.
Ba năm sau đó vợ tôi và tôi ở tại Los Angeles trong toà nhà Angelus Temple dự hội nghị của The Voice of Healing. Vào những ngày, chúng tôi có hội nghị The Voice of Healing hàng năm vào dịp Lễ Tạ Ơn. Vợ của người này đã kêu gọi hội nghị cầu nguyện bởi vì bác sĩ nói rằng nhà truyền giảng này sắp chết. Ông ta chỉ mới ba mươi tám tuổi.
Anh Linsay loan báo điều này trên bục giảng. Anh nói rằng sẽ thiệt hại cho chức vụ chữa bệnh nếu vị đầy tớ chữa lành hàng đầu này tại Mỹ chết lúc còn trẻ. Vì thế, anh mời gọi tất cả những đầy tớ Chúa trong tổ chức The Voice of Healing tiến lên bục giảng để cùng hiệp một và cầu nguyện cho vị đầy tớ Chúa này. Tôi tiến lên đó để cầu nguyện cho ông ta.
Khi tôi bắt đầu bước lên bục giảng, Chúa phán với tôi, “Đừng lên đó.” Tôi đứng lang người và hỏi, “Tại sao Chúa? Ông ta chỉ mới ba mươi tám tuổi. Ông ta chưa đủ tuổi để chết.” Hơn ba năm rồi, tôi quên mất những gì Chúa phán với tôi về điều này.
Chúa phán với tôi, “Ông ta không tra xét chính mình và không bước đi trong tình yêu thương đối với những người hầu việc Chúa khác, vì thế Ta sẽ đoán xét người này và phó người này cho sa-tan để huỷ hoại phần xác thịt nhưng tâm linh được cứu vào Ngày của Chúa. Con hãy phó mặc ông ta bởi vì ông ta sẽ chết.” Vì thế tôi quay lại và trở về hàng ghế.
Vợ tôi từ toà nhà khác tiến vào và gặp tôi khi tôi trở về hàng ghế. Vợ tôi hỏi, “Chúa phán với anh điều gì?”
Tôi nói, “Làm sao em biết là Ngai phán điều gì?”
Vợ tôi nói, “Vâng, anh đứng liệm người đi và ngơ ngác.”
Tôi nói vợ tôi điều mà Chúa đã phán. Lúc đó, Chúa chỉ đề cập sự kiện rằng nhà truyền giảng này không tra xét chính mình vì không bước đi trong tình yêu thương đối với người khác. Vâng, chết sớm lúc ba mươi tám tuổi không phải là điều tốt nhất của Chúa dành cho ông ta, nhưng dẫu sao thì không xuống hoả ngục.
Bạn thấy đó, đôi khi có một lý do mà người ta bệnh và chết sớm. Nhưng trước khi bạn có thể giúp người ta được lành, thì thỉnh thoảng bạn phải đi sâu vào nguyên do tại sao họ bị bệnh, và họ cần chấn chỉnh lại.
Vị đầy tớ Chúa này đã dựng một cái trại và tổ chức buổi nhóm hàng năm cho hội thánh địa phương tại một thành phố nọ. Các hội thánh khác trong thành phố cũng đến và hợp tác với ông ta và hàng ngàn người đến dự các buổi nhóm đó và họ được cứu rỗi và được chữa lành. Họ đến dự chật ních trại nhóm và trại không đủ chỗ chứa.
Nhưng sau đó ông loan báo, “Tôi sẽ xây một trung tâm phấn hưng tại thành phố này,” và ông đã xây một trung tâm không xa nhà thờ địa phương mà đã giúp ông tổ chức các buổi nhóm.
Một ngày nọ ông đến với vị mục sư của hội thánh địa phương đó và nói với ông ta, “Tôi sẽ mở hội thánh nhờ vào các tín đồ của anh và nhờ các tín đồ của hai ba mục sư kia nữa.” Và đó là những việc người đầy tớ Chúa này đã làm.
Nào, không có gì sai trật với việc ông ta mở một hội thánh trong thành phố đó. Nhưng điều sai trật là ông ta đã lấy hai trăm tín đồ cua hội thánh của vị mục sư nọ, hai ba trăm tín đồ của hội thánh khác và một số tín đồ nữa của hội thánh lớn nhất trong thành phố. Và bạn có biết điều gì không? Trước khi ông nhìn thấy hội thánh mới của ông “tăng trưởng” thì ông đã chết mất rồi.
Bạn thấy đó, nhà truyền giáo này đã gây tổn thương đối với các mục sư bạn của mình. Ông đã xây dựng hội thánh mới, nhưng ông đã xây dựng nhờ vào các tín hữu của người khác. Tình yêu thương không làm hại người lân cận mình.
Một người như thế là đang đùa giỡn với cái chết. Người này đã chết trẻ bởi vì ông ta không bước đi trong tình yêu thương đối với anh em mình. Đó là ly do mà một số tín hữu chết sớm – họ rút ngắn đời họ do không bước đi trong tình yêu thương. Chúng ta phải học phân biệt Thân Thể của Chúa, dù những anh chị em của chúng ta ở trong Chúa, và đối xử với họ như họ là một phần của Thân Thể Chúa.
Người đầy tớ Chúa này không ăn năn, vì thế Đức Chúa Trời phải phán xét. Đó không phải là điều tốt nhất của Chúa, nhưng nếu người đó không tra xét chính mình, người đó sẽ sa vào hình phạt đoán xét của Đức Chúa Trời. Điều đó lẽ ra không nên xảy đến cho ông ta. Nhưng ông ta là người chịu trách nhiệm về những gì xảy ra cho ông ta.
Bị sa vào hình phạt của Đức Chúa Trời thì thật là một điều nghiêm trọng, phải vậy không? Đúng vậy, đó là lý do chúng ta cần suy nghĩ nghiêm túc về đề tài bước đi trong tình yêu thương.
Hãy nhớ, Kinh Thánh nói rằng tình yêu thương của Đức Chúa Trời lớn hơn đức tin hay hy vọng: “Nên bây giờ còn ba điều này: Đức tin, hy vọng và tình yêu thương. Nhưng điều lớn hơn hết là tình yêu thương. ” (1Cô 13:13). Chúng ta, là Thân Thể của Chúa, chưa hiểu ro đề tài tình yêu thương như đáng phải hiểu.
RÔMA 12:9
Tình thương yêu chớ giả hình. Hãy gớm ghê điều ác mà gắn bó điều thiện. (Bản Nhuận Chánh)
Đôi khi chúng ta đọc câu này, nhưng không dừng lại và suy nghĩ nó có nghĩa là gì. Từ ngữ “giả hình” có nghĩa là giả vờ hay giả đò. Nhiều người giả vờ là họ yêu thương bạn, nhưng sự thật thì không phải vậy. Tôi có ý nói gì đây? Họ nói rằng, “Tôi yêu mến anh,” nhưng bạn không dám nhờ cậy họ. Họ chỉ giả vờ rằng họ yêu thương bạn.
RÔMA 12:10
Hãy lấy tình huynh đệ mà thương yêu nhau cách mặn nồng. Hãy kính nhường nhau với lòng tôn kính,
Tình yêu thương –tình yêu thương của Đức Chúa Trời-không ích kỷ. Nó luôn luôn đặt người khác trước hết. Không bao giờ nghĩ về chính mình trước hết. Khi Đức Chúa Trời bảo chúng ta yêu thương lẫn nhau, Ngài không có ý nói rang yêu chỉ bằng lời nói hay là yêu giả vờ. Ngài có ý nói chúng ta hãy yêu thương lẫn nhau bằng hành động cũng như bằng lời nói. Hành động của chúng ta nên bày tỏ rằng chúng ta yêu thương lẫn nhau.
Bạn phải bước đi trong tình yêu thương đối với người khác, ngay cả nếu họ làm hại bạn. Bước đi trong tình yêu thương đối với người khác sẽ nhận được phần thưởng lớn lao. Và nếu bạn tra xét chính mình, bạn sẽ không bị đoán xét. Nếu bạn tra xét chính mình, điều đó sẽ giữ bạn không cần phải mua thuốc chữa bệnh để uống. Nhưng bạn phải quyết định trong lòng là bước đi trong tình yêu thương. Mà điều này không xảy ra cách tự động.
Khi bạn phân biệt Thân Chúa – không chỉ là thân thể vật lý của Chúa Giê-su đã bẻ ra cho sự chữa lành của bạn, nhưng cũng là Thân Thể thuộc linh của Ngài – bạn có thể sống khoẻ mạnh, không ốm yếu hay bệnh hoạn. Rồi thì bạn có thể sống trọn số ngày cua bạn.
Và để nói thật với bạn về vấn đề này, Đức Chúa Trời có điều gì đó còn hơn là sự chữa lành cho chúng ta. Dĩ nhiên, bây giờ nếu bạn cần sự chữa lành thì Đức Chúa Trời đã cung ứng sự chữa lành cho bạn trong sự chuộc tội. Nhưng Đức Chúa Trời cũng cung ứng một điều khác lớn hơn – và đó là để chúng ta sống trong sức khoẻ. Và cách chúng ta nhận được sức khoẻ là bước đi trong tình yêu thương.
Hãy Có Những Thay Đổi Cần Thiết
Đôi khi nhiều người đến buổi nhóm của chúng tôi tìm kiếm sự chữa lành, và đôi khi tôi đặt tay trên họ nhiều lần, nhưng họ không được lành. Những nhà truyền giảng chữa bệnh khác cũng cầu nguyện cho họ, nhưng không có kết quả.
Nhưng nhiều lần khi những người này chấn chỉnh lại trong bước đường yêu thương của họ, họ không cần ai đặt tay trên họ, họ tự động được lành. Bạn thấy đó, bước đi trong tình yêu thương là một lĩnh vực của sự chữa lành thiên thượng cần phải được rao giảng.
Phần lớn chúng ta muốn sống trọn số ngày của mình trên đất. Mà Kinh Thánh hứa rằng chúng ta có thể sống được. Nhưng để làm điều đó, chúng ta phải bước đi trong ánh sáng của Lời Chúa, kể cả câu Kinh Thánh ở đây trong 1Côrinhtô 11:31 về sự tra xét chính mình.
Nếu ai đó muốn đến bưu điện và tôi chỉ cho họ cách để đến đó, nhưng nếu họ không đến thì đó là do lỗi của họ. Tương tự với sự chữa lành của Đức Chúa Trời và việc nhận lãnh phước lành của Chúa, kể cả sống lâu. Kinh Thánh nói cho chúng ta biết đích xác cách để đến đích, nhưng chúng ta phải bước đi trong ánh sáng của Lời Chúa để nhận các phước lành này.
Trước đây tôi đã làm mục sư gần mười hai năm. Và trong mười lăm năm làm mục sư, chỉ có hai ba tín hữu của tôi được chữa lành tức thì. Phần lớn trước khi người ta nhận sự chữa lành, trước tiên tôi phải truy nguyên do tại sao họ bị bệnh.
Tôi không có ý nói rằng tôi buộc tội những người bệnh về tội lỗi hay bơi móc về quá khứ của họ. Nhưng tôi chỉ cầu nguyện rằng Thánh Linh sẽ bày tỏ cho tôi có điều gì ngăn trở họ hay không. Và tôi sẽ cầu nguyện để Ngài bày tỏ cho họ biết họ cần chấn chỉnh ở chỗ nào.
Trong mọi lĩnh vực tôi giải quyết, ngay sau khi người ta nhận ra nguyên do và chấn chỉnh trong lòng của họ cũng như trong thái độ của họ, họ sẽ được chữa lanh. Nếu họ không có sự chấn chỉnh cần thiết, một số người trong họ sẽ chết bởi vì tình trạng của họ rất là nghiêm trọng.
Huỷ Diệt Phần Xác
Chúng ta có thể thấy hậu quả của việc không tra xét chính mình qua đoạn Kinh Thánh trong 1Côrinhtô đoạn 5:
1CÔRINHTÔ 5:1-5
Thật ra có tin lan truyền rằng giữa anh chị em có điều dâm ô đến nỗi người ngoại đạo cũng không dâm loạn như thế. Có người lấy vợ kế của cha mình. Đã thế, anh chị em vẫn kiêu căng, thay vì than khóc và nên loại bỏ người có hành động ấy ra khỏi anh chị em. Vì tôi, dù thể xác xa cách nhưng tâm thần vẫn hiện diện với anh chị em. Tôi đã quyết định lên án người này như là tôi có mặt tại đó. Khi anh chị em hội họp lại, hãy nhân danh Chúa Giê-su, và tâm thần tôi cũng hiện diện với anh chị em, cùng với quyền năng của Chúa Giê-su chúng ta, mà giao phó kẻ đó cho quỷ Sa-tan huỷ hoại phần xác để phần hồn được cứu rỗi trong ngày của Chúa.
Trong đoạn Kinh Thánh nay, người con trai rõ ràng đã lấy vợ kế của cha mình và sống với cô ta. Phaolô ngạc nhiên về hội thánh tại Cô-rinh-tô bởi vì họ đã không giải quyết chuyện này.
Phaolô nói với những người Côrinhtô rằng khi họ nhóm nhau lại, họ phải phó người như thế cho quỷ sa-tan để huỷ hoại phần xác và để tâm linh được cứu vào Ngày của Chúa.
Bạn thấy đó, hội thánh có thể phán xét những tội lỗi này bởi vì điều đó quá rõ ràng. Nói cách khác, rất dễ để phán xét việc một người sống với mẹ kế của mình là tội lỗi, có phải không? Hoặc nếu một người chỉ sống với một người phụ nữ mà họ chưa lấy nhau thì rất dễ phán xét đó là tội. Và hội thánh cần phải xử lý những cơ đốc nhân trong hội thánh phạm những tội lỗi này.
Chúng ta có thể thấy trong 1Côrinhtô đoạn 5 rằng cả hội thánh có uy quyền và quyền năng hơn là một mình chúng ta vận dụng. Rõ ràng hội thánh tại Côrinhtô không hiểu và không nhận ra họ có uy quyền để giải quyết tình huống này.
Câu Kinh Thánh này cũng cho chúng ta biết ai là kẻ huỷ diệt phần xác thịt. Câu nói, “Phó người đó cho quỷ sa-tan huỷ diệt phần xác thịt.” Satan huỷ diệt phần xác thịt, chứ không phải Đức Chúa Trời.
Bạn có bao giờ để ý đôi khi có những người đã thật sự biết Chúa nhưng sống xa cách Ngài mà rồi quay trở lại với Ngài khi xác thịt của họ đang bắt đầu bị huỷ diệt không?
Rõ ràng chính người này đã ăn năn và được chữa lành. Trong thơ tín thứ hai gửi cho người Côrinhtô, Phaolô nói với những người Cô-rinh-tô hãy phục hồi người này trở lại trong sự thông công của họ bởi vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời đem đến sự ăn năn (2Cô 2:6-11; 7:10).
Kinh Thánh nói gì về việc tra xét chính mình? Kinh Thánh nói nếu chúng ta tra xét chính mình thì chúng ta không bị Chúa đoán xét. Nhưng nếu chúng ta không chịu tra xét chính mình, thì Chúa sẽ sửa trị chúng ta để chúng ta không bị kết án chung với thế gian.
Nhưng đó không phải là điều tốt nhất của Chúa, song chắc chắn là không xuống địa ngục. Bạn thấy đó, trong trường hợp người này sống với mẹ kế của mình, Kinh Thánh bảo hội thánh phó người đó cho sa-tan để huỷ hoại phần xác thịt để anh ta ăn năn và quay trở lại với Đức Chúa Trời.
Sau đó trong 1Côrinhtô 11:31 và 32, Kinh Thánh nói nếu chúng ta không tra xét chính mình, Chúa sẽ đoán xét chúng ta. Vâng, Chúa sẽ đoán xét chúng ta không chỉ về những tội lỗi thuộc thể xác. Ngài cũng đoán xét chúng ta ve những tội lỗi thuộc linh.
Chỉ có Chúa mới thấy những tội lỗi thuộc linh. Thật ra, Chúa Giê-su phán với tôi một lần nọ khi Ngài hiện ra với tôi trong một khải tượng, “Ta sẽ phán xét dân sự của Ta về những tội lỗi thuoc linh nhanh hơn là Ta phán xét họ về những tội lỗi thuộc thể.”
Ngài có ý muốn nói gì khi nói những tội lỗi thuộc linh? Chẳng hạn, những tội lỗi thuộc linh là những động cơ và thái độ kín dấu. Bạn và tôi không biết động cơ đằng sau hành động của người ta, nhưng Chúa Giê-su lại biết.
Bạn không thể thấy những động cơ. Người ta làm những điều đúng vì động cơ sai và nhận lời quở trách thay vì phước hạnh bởi vì động cơ của họ hoàn toàn sai lầm; nó không đặt cơ sở trên tình yêu thương.
Bạn và tôi không thể thấy những thái độ, nhưng Đức Chúa Trời thấy. Những động cơ và ưu tiên của chúng ta phải ngay thẳng còn không Đức Chúa Trời không thể ban phước cho chúng ta như Ngài muốn. Đó là lý do điều quan trọng phải phát triển tình yêu thương của Chúa để động cơ chúng ta được thánh sạch.
Chẳng hạn, trong trường hợp nhà truyền giảng trong thời kỳ The Voice of Healing mà tôi có đề cập trước đó, Chúa chờ đợi vị đầy tớ Chúa này tra xét chính mình và loại bỏ tội lỗi. Nhưng vị đầy tớ này không tra xét chính mình và không bước đi trong tình yêu thương đối với anh em mình. Đức Chúa Trời rốt cuộc phải phán xét ông ta.
Do đó một số cơ đốc nhân không biết Kinh Thánh nói, “Vị đầy tớ đó có chức vụ chữa bệnh đầy ơn, nhưng ông đã chết lúc ba mươi tám tuổi. Điều đó chứng tỏ rằng sự chữa lành không dành cho mọi người.”
Không phải vậy, chuyện này không chứng tỏ rằng sự chữa lành không dành cho mọi người. Khi bạn biết nguyên do đằng sau câu chuyện đó, bạn sẽ biết người đầy tớ Chúa này không tra xét chính mình, và Đức Chúa Trời phải phán xét ông ta. Đức Chúa Trời sửa trị ông ta để ông ta không bị kết án chung với thế gian.
Có Phải Bạn Đang Rút Ngắn Hay Kéo Dài Đời Bạn?
Bạn thấy đó, chúng ta có thể rút ngắn đời chúng ta hoặc chúng ta có thể kéo dài bằng cách bước đi trong tình yêu thương và bằng cách làm theo những gì Chúa bảo chúng ta làm. Chúng ta cần tra xét chính mình để Chúa không đoán xét chúng ta. Chúng ta cần tra xét chính mình chủ yếu trong lĩnh vực bước đi trong tình yêu thương và phân biệt Thân Chúa. Rồi thì chúng ta không cần phải bị kết án chung với người thế gian.
Khi tôi và nhà tôi vẫn còn sống ở Texas, chúng tôi đến cầu nguyện cho một người bị bệnh dịch ở phổi và bị khó thở, bác sĩ đã chẩn đoán anh ta là ung thư phổi. Họ nói rằng phổi của anh ta bị teo lại nhiều lần, và họ không thể làm gì khác hơn cho anh ta.
Tôi đang đứng bên cạnh anh ta để cầu nguyện cho anh và người anh rể cũng đang đứng ở bên kia. Tôi đưa tay ra và đặt tay trên trán anh ta và bắt đầu cầu nguyện.
Khi tôi cầu nguyện, tôi cảm thấy một cánh tay ấm áp nắm lấy tay tôi va rút tay tôi khỏi đầu anh ta. Tôi mở mắt ra và nhìn người này. Tôi nghĩ có lẽ anh ta rút tay tôi ra khỏi đầu bởi vì tôi đặt tay hơi mạnh vào đầu anh.
Tôi đặt tay trên đầu người này một lần nữa, nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện. Nhưng điều tương tự xảy ra nữa. Tôi cảm thấy một cánh tay ấm áp kéo tay tôi khỏi trán anh ta. Lần này mắt tôi mở ra. Tôi lại đặt tay tôi trên trán anh ta mà mắt mở ra. Tôi không thấy gì cả, nhưng tôi cảm thấy giống như một bàn tay ấm áp lấy tay tôi ra khỏi trán anh ta.
Cuối cùng tôi thưa với Chúa, “Chúa ơi, tại sao Ngài lấy tay con khỏi người này?”
Chúa phán, “Bởi vì người này sẽ chết.”
Tôi thưa, “Nhưng Chúa ơi, anh ta chỉ mới bốn mươi ba tuổi. Ngài hứa chúng con sống lâu mà. Anh ta còn nhỏ tuổi quá không thể chết được. Sao anh ta lại chết?”
Chúa phán, “Ta đã chờ đợi người này ba mươi năm để tra xét chính mình, loại bỏ tội lỗi và sống ngay thẳng. Người này đã tin Chúa lúc anh ta mười ba tuổi.”
“Ta đã chưa lành người này lúc anh ta bị gãy lưng khi anh ta bỏ vợ và sống ngoại tình. Ta đã chờ đợi người này ba mươi năm, nhưng anh ta không tra xét chính mình, vì thế Ta đoán xét người này và phó người này cho sa-tan để huỷ hoại phần xác thịt, nhưng tâm linh được cứu vào Ngày của Chúa. Vì thế con hãy để mặc người này và để anh ta về Nước Chúa. Anh ta sẵn sàng ngay bây giờ rồi.”
Vâng, đó là tất cả những khải thị được bày tỏ cho tôi bởi vì tôi không biết gì về người này. Nhưng tôi không chấp nhận một điều gì đó bởi vì nó là khải thị. Tôi tra xét điều này. Kinh Thánh nói, “Hãy thử nghiệm mọi sư, điều gì lành thì giữ lấy.” (1Têsalônica 5:21).
Vì thế tôi nói chuyện người chị của anh ta. Tôi nói với cô ta những gì Chúa đã bảo tôi. Cô ta nói, “Vâng, đúng như vậy. Anh ta đã bỏ vợ và sống với một người phụ nữ khác. Ngày nọ anh ta đang làm việc trên một toà nhà và té xuống rồi gãy lưng.”
Người chị của người này đã kể cho tôi nghe rằng người đàn bà mà anh sống chung không lo gì cho anh ta, vì thế
anh ta trở lại sống với người vợ cũ. Anh ta cầu nguyện và quay trở lại với Chúa. Rồi thì anh ta nói với vợ, anh đã được lành và anh muốn bác sĩ tháo băng khỏi anh.”
Bác sĩ nói với anh, “Không, tôi không làm điều đó. Nếu tôi tháo băng khỏi anh bây giờ anh sẽ đau trở lại và ngã chết.”
Rồi cuối cùng người này thuyết phục được người chị của mình dùng một con dao và giúp anh ta cưa bột. Rồi thì anh ta ra khỏi giường và giống như bác sĩ đã nói, anh ta gãy lưng trở lại và ngã xuống giường tưởng như sắp chết. Nhưng thình lình anh ta đứng lên, hoàn toàn được chữa lành. Nhưng anh ta không tra xét chính mình.
Chúa phán với tôi, “Ta đã chữa lành lưng của người này và đã chờ đợi người này ba mươi năm này để người này tra xét chính mình và loại bỏ tội lỗi.”
Đứng tại phòng ngủ để cầu nguyện cho người này, khi Chúa phán với tôi là đừng cầu nguyện cho anh ta, tôi đã không cầu nguyện cho anh ta. Người này nhờ tôi đem anh ta xuống dưới bệnh viện để họ có thể rút nước ra khỏi phổi anh. Sau khi họ rút nước ra khỏi phổi anh, anh có thể thở tốt hơn, và vì thế anh trở về nha. Nhưng anh không nằm bệnh.
Chiều hôm đó vợ tôi và tôi lái xe đến phía đông Texas để tổ chức một buổi nhóm. Chúng tôi bắt đầu buổi nhóm vào Chủ Nhật. Vào tối chủ nhật, chuông reo và đó là người chị của người này đã gọi.
Cô ta nói, “Anh tôi đã về với Chúa cách đây không lâu.”
Rồi cô ta kể cho tôi nghe những gì xảy ra. Cô ta nói, “Bác sĩ đã bỏ ra ngoài và đi ăn tối với chúng tôi vào tối Chủ Nhật.” Trường hợp của người này là bất trị, nhưng anh ta chưa chết lúc đó. Anh ta vẫn còn có thể đi đến bàn ăn tối chung với các bác sĩ vào ngày Chủ Nhật. Người chị kể lại, “Anh tôi đã hỏi bác sĩ, ‘Bác sĩ ơi, tôi còn có bao nhiêu thời gian nữa?”
Bác sĩ nói, “Ồ, anh không cần phải lo về việc sắp chết sau sáu tháng nữa. Chúng tôi chỉ có thể hút nước khỏi phổi anh nhiều lần. Nhưng các bác sĩ chúng tôi liên tục tìm cách chữa trị bệnh ung thư, và mãi về sau chúng tôi mới nghĩ ra cách chữa trị.”
Anh của tôi nói, “Quý vị sẽ ngạc nhiên khi biết rằng tôi sẽ về với Chúa lúc mười giờ hai mươi tối nay.”
Sau bữa ăn tối người chị của anh ta đến nhà thờ. Cô ta nói cho mục sư biết rằng anh của mình nói anh ta sẽ về với Chúa lúc mười giờ hai mươi tối nay.
Anh không đi đến nhà thờ bởi vì anh hay ho và sẽ làm gián đoạn buổi nhóm. Vì thế, anh ở nhà. Sau buổi nhóm vị mục sư lấy xe đến nhà anh để kiểm tra. Lúc đó là vào mùa hè. Vì thế, người này ngồi ở ngoài lan can nhà.
Vị mục sư này nói với người em của anh, “Tôi lái xe đến gần chuồng ngựa và rồi nói chuyện với anh ta.” Nhà anh gần cái chuồng ngựa nên mục sư ngồi trên xe và nói chuyện vơi người này,
“Tôi hỏi anh ta có khoẻ không?” “Anh trả lời, “Khoẻ”.
“Tôi tự nhủ, Bây giờ là gần mười giờ rồi và tôi thấy anh ta trông rất khoẻ. Anh ta không thể chết lúc mười giờ hai mươi. Anh đang ngồi trên lan can nói chuyện với tôi đây mà. Nên tôi quay về nhà.”
Vị mục sư này kể tiếp, “Tôi vừa mới về đến cửa trước thì chuông điện thoại reo. Ấy là em của người này gọi. Cô ta nói với tôi, ‘Anh của tôi đã chết lúc mười giờ hai mươi, đúng như anh đã nói.”
Đó không phải là điều tốt nhất của Đức Chúa Trời. Đó không phải là ý muốn trọn vẹn của Đức Chúa Trời cho anh ta chết lúc bốn mươi ba tuổi. Ý muốn của Ngài dành cho anh ta là sống trọn những ngày của anh trên đất, không bệnh tật và đau yếu, nhưng người này không tra xét chính mình và không bước đi trong tình yêu thương.
Kinh Thánh nói, “Vì lý do đó nhiều người trong anh em yếu đuối, bệnh hoạn và chết sớm.” Bạn thấy đó, có nhiều nguyên do tại sao người ta chết sớm.
Điều tốt nhất của Đức Chúa Trời không phải là dân sự của Ngài sống giảm thọ trên đất này. Thế nhưng đó là lý do chúng ta cần tra xét chính mình và đảm bảo là chúng ta bước đi trong tình yêu thương. Nếu bạn tra xét chính mình, bạn sẽ không bị Chúa đoán xét.
Tra xét chính mình có nghĩa là gì? Nghĩa là khi bạn cảm thấy bạn đã sai trật, hãy tra xét về tội lỗi đó. Hãy nói, “Chúa ơi, điều con đã làm là sai trật, xin tha tội cho con.”
Tôi tổ chức buổi nhóm cho một người mà lớn hơn tôi vài tuổi. Lúc đó tôi chỉ hai mươi tám tuổi, và anh ta thì ba mươi tuổi. Anh ta đã lập gia đình, có hai con và anh ta là mục sư của một hội thánh tiến triển tốt.
Tôi thấy có một điều gì đó sai trật và nếu anh ta cứ sống giống như thế, anh ta sẽ gặp rắc rối. Vợ anh con anh thường đến bàn ăn, và họ hầu như rất run sợ. Vợ con anh rất sợ anh ta.
Người này nổi giận và bắt đầu chửi bới vợ con. Rốt cuộc người vợ bị phát chứng bệnh bao tử bởi vì cô ta rất căng thẳng. Những đứa con mỗi khi chúng đến bàn ăn thì rất sợ cha mình, và chúng hầu như rất run sợ.
Người này thường nổi điên lên và đạp đổ đồ đạc trong nhà nhiều lần. Nếu chưa thoả mãn, anh ta còn hất chén bát xuống bàn ăn. Con người này lại là một mục sư!
Tôi ở tại tư thất mục sư với anh và gia đình anh, vì thế tôi cố nói chuyện với anh ta về điều này. Tôi nói với anh ta, “Anh sẽ huỷ hoại sức khoẻ của vợ anh nếu anh cứ tiếp tục làm như thế. Anh sẽ huỷ hoại đời sống con cái anh, và nếu anh cứ tiếp tục, rồi cuối cùng anh sẽ mất cả vợ lẫn con luôn. Nếu anh cứ tiếp tục như thế anh cũng sẽ rút ngắn đời anh.”
Tôi nói, “Con cái của anh có cảm giác rằng Đức Chúa Trời giống như anh. Chúng sẽ lớn lên và hành xử giống như anh.”
Anh không hề nghe tôi, và anh cũng không tra xét chính mình và bước đi trong tình yêu thương đối với gia đình của anh.
Sau một thời gian, người con trai của vị mục sư này lớn lên và lập gia đình. Nó được cứu và được đầy dẫy Thánh Linh, nhưng nó bắt đầu hành xử giống như bố nó đã làm. Hễ nó nổi giận về điều gì thì nó sẽ quăng hết đồ đạc. Vợ của nó cũng không chịu nổi. Và người vợ cũng bỏ cậu ta và trở về nhà sống với cha mẹ.
Cậu con trai này giận về chuyện đó và quyết định anh ta sẽ đến nhà vợ mình và bắt cô ta lại. Vì thế, anh đến nhà của bố vợ. Anh ta đập cửa và nói, “Cô ta là vợ tôi, và tôi sẽ lấy cô ta lại.” Người bố vợ không mở cửa. Ông chỉ nói chuyện qua cánh cửa sổ bởi vì ông biết rằng người con trai này thường hay nổi giận.
Người bố vợ nói, “Nó sẽ không đi với mày. Sức khoẻ của nó bị huỷ hoại và thần kinh của nó căng thẳng. Nó là vợ mày. Đúng, nhưng cho đến khi mày học hành xử như một nam nhi, còn không nó sẽ ở lại đây.”
“Không được, cô ta là vợ tôi và toi sẽ đến bắt cô ta. Tôi sẽ đạp cửa nếu phải làm.”
Anh ta đạp cửa vào và người bố vợ anh ta rút súng ra và bắn vào mặt anh ta, anh chết ngay lập tức.
Tôi đã nói chuyện với vị mục sư đó, cha của người thanh niên này, rằng con của anh sẽ giống như vậy. Ngoài ra, một thời gian sau, sức khoẻ của vị mục sư này cũng bị huỷ hoại. Anh ta cuối cùng bỏ chức vụ khi anh ta khoảng giữa năm mươi tuổi bởi vì anh ta ở trong tình trạng sức khoẻ tồi tệ.
Một số người nói, “Vị mục sư này làm mục sư hội thánh Ngũ Tuần mà lại bị bệnh và sức khoẻ yếu. Điều đó chứng tỏ rằng sự chữa lành không dành cho mọi người.” Tuy nhiên, chuyện này không có liên hệ gì cả. Chỉ có điều anh ta chịu tra xét chính mình và bước đi trong tình yêu thương! Và đó cũng là hội thánh cuối cùng mà anh làm mục sư.
Người này không tra xét chính mình và loại bỏ tội lỗi. Anh ta không bước đi trong tình yêu thương đối với vợ con mình. Đức Chúa Trời không dính dáng gì đến tình trạng sức khoẻ nguy cập của anh hay đến việc con cái của anh hư hỏng như thế. Người này đã tự gây ra cho bản thân bởi vì anh ta không tra xét chính mình, không chịu thay đổi, và đối xử tốt với gia đình anh.
Tôi không biết bạn như thế nào, nhưng tôi sẽ tra xét chính mình tôi. Và khi tôi thấy tôi sai trật, tôi sẽ không chờ đợi cho đến khi tôi đến nhà thờ. Tôi sẽ tra xét chính mình ngay lúc đó và sửa sai những gì cần phải sửa sai, vì thế tôi sẽ hưởng sự chữa lành và sức khoẻ của Chúa và tất cả những điều tốt nhất của Ngài trong đời sống. Tôi muốn kéo dài đời tôi, chứ không muốn rút ngắn nó.
Khi Nào Đức Tin Không Mang Lại Kết Quả?
Nếu bạn không bước đi trong tình yêu thương, đức tin của bạn không mang lại kết quả. Điều đó đơn giản thôi. Nếu đức tin của bạn không mang lại kết quả, bạn cần tra xét chính mình về đời sống yêu thương của bạn.
GALATI 5:6
Điều anh chị em khoe khoang, không có gì tốt cả. Anh chị em không biết rằng một chút men làm cả đống bột dậy lên sao?
Lần nọ tôi biết có một người, là người nghĩ rằng mọi người điều sai ngoại trừ anh. Người này chỉ trích bất cứ người nào mà bạn nói đến. Rồi thì người này có khuynh hướng nói, “Tôi đã thử phương pháp đức tin đó, nhưng không mang lại kết quả.”
Không, đức tin người này không mang lại kết quả bởi vì người này không bước đi trong tình yêu thương. Và không chỉ là anh ta không bước đi trong tình yêu thương mà anh ta còn sỉ nhục Chúa và sỉ nhục Kinh Thánh khi nói, “Đức tin không mang lại kết quả gì.”
Vâng, nếu đức tin không mang lại kết quả thì Ngài nói dối trong Mác 11:24 khi Ngài phán, “Bất cứ điều gì các con cầu nguyện và nài xin, hãy tin mình đã được thì các con sẽ được như vậy. Dĩ nhiên, Chúa Giê-su không nói dối về điều này.
Nếu có bất cứ thất bại nào thì đó không phải là phần của Đức Chúa Trời hoặc là phần của Chúa Giê-su. Đức Chúa Trời không bao giờ thất bại. Và Lời Ngài không bao giờ thất bại. Vì thế chúng ta có thể nhìn nhận rằng nếu có bất cứ điều gì thất bại, đó là phần của chúng ta. Điều chúng ta cần làm là tra xét và tìm hiểu xem chúng ta đã sai trật từ đâu và sửa lại chúng ta cho phù hợp với Lời Chúa.
Tôi biết có hai mục sư đã rất thành công trong chức vụ một vài năm, và cả hai họ đều chết rất trẻ. Tôi sẽ nói cho bạn đích xác tại sao họ chết trẻ. Một trong hai người này đã nói với tôi, “Tôi biết rằng anh nói đúng, nhưng tôi thà chết còn hơn là nhìn nhận tôi sai.”
Còn người kia thì cũng nói tương tự. Tôi quen biết nhà truyền giảng Ngũ Tuần này nhiều năm trước đây. Tôi đã không gặp anh ta mấy năm sau này, nhưng khi tôi đang tổ chức buổi nhóm tại một tiểu ban khác, và tôi tình cờ gặp người anh rể của vị đầy tớ Chúa này.
Tôi hỏi anh ta, “Điều gì xảy ra cho anh C_____?” Người anh rể nói anh ta đã qua đời rồi.
Tôi nói, “Anh ta qua đời hả. Anh ta còn trẻ quá mà. Anh ta ở độ tuổi năm mươi.”
“Vâng, nhưng anh ta đã qua đời.”
Tôi hỏi, “Vậy có gì xảy ra cho anh ta?”
Người anh rể này nói, “Anh ta bị ung thư. Nhưng anh biết không. Anh ta đã không nhìn nhận anh ta đã sai điều gì cả. Tôi biết đích xác tại sao anh ta không nhận sự chữa lành cho mình.”
Bạn thấy đó, đôi khi nhiều người không nghe bạn bởi vì bạn là bà con của họ. Tôi đã thử nói chuyện với người này. Khi tôi nói chuyện với anh ta, anh ta nói với tôi, “Không, không, tôi không bao giờ sai trật kể từ khi tôi được tái sanh và tin Chúa. Tôi không bao giờ sai trật. Tôi là người toàn hảo.”
Không lạ gì, một người như thế thì chết là chắc! Không ai trọn vẹn cả ngoại trừ Chúa Giê-su. Nhưng bạn thấy đó, người này đã không tra xét chính mình cũng như không loại bỏ tội lỗi và sai lầm của anh ta. Điều đó không có nghĩa rằng anh ta phạm những tội khủng khiếp và xấu xa. Mà chỉ là anh ta cứ khăng khăng là anh ta không sai trật gì trong đời sống.
Người anh rể cho tôi biết, “Tôi biết anh ta cần xin một số người bà con của anh tha thứ cho anh ta. Nhưng anh ta đã không nhìn nhận rằng anh ta sai trật, vì thế anh không hề giải quyết với họ. Những người khác là sai ngoại trừ anh.”
Vâng, nếu một người sống như thế, đức tin của người đó không mang lại kết quả cho người đó. Một điều nữa, Đức Chúa Trời không thể ban phước cho anh ta bởi vì anh ta không ở trong vị trí phước lành của Đức Chúa Trời.
Ngợi khen Chúa, khi tôi thấy tôi sai, tôi sẽ thay đổi, còn bạn thì sao? Tôi sẽ không cứng đầu cứng cổ cho rằng tôi đúng trong lúc tôi đã sai.
Nên bước đi trong tình yêu thương thật quan trọng thể nào! Bạn có muốn nhận điều tot nhất của Đức Chúa Trời trong đời sống của bạn không? Bạn có muốn sống trọn số ngày của bạn trên đất không? Bạn sẽ không bao giờ đạt đến điều tốt nhất của Chúa ở đời sống này trừ khi bạn quyết định trong lòng là bước đi trong tình yêu thương. Tôi không biết về bạn thế nào, nhưng tôi nhắm đến điều tốt nhất của Đức Chúa Trời. Tôi không thoả lòng với điều thứ yếu.
Làm sao bạn biết chắc rằng bạn nhận điều tốt nhất ở đời này ? Hãy tra xét chính bạn về tội lỗi. Điều đó không có nghĩa là gặp ai cũng đoán xét tội lỗi của họ. Kinh Thánh chỉ nói rằng hãy tra xét chính bạn (Rô 14:13; 1Cô 11:31,32). Hãy tra xét chính bạn về bước đi yêu thương của bạn và về cách bạn đối xử với hội thánh Chúa.
Hãy loại bỏ tội lỗi và thực hành bước đi trong tình yêu thương trong mọi lĩnh vực của đời sống bạn. Tình yêu thương không làm hại người lân cận, vì thế hãy dừng lại và suy nghĩ trước khi bạn làm hay nói điều gì đó. Hãy tự tra xét, Điều đó có ảnh hưởng đến người khác không và tình yêu thương sẽ làm gì?
Nếu điều bạn sắp nói hay làm mà hại người khác, thì đừng làm, đứng nói điều đó, bởi vì bạn sẽ không bước đi trong tình yêu thương. Mỗi bước đi ra khỏi tình yêu thương là tội lỗi. Nhưng bước đi trong tình yêu thương là làm trọn luật pháp.
Tôi đang nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời, là kiên nhẫn, là nhân từ. Tình yêu thương của Chúa không bao giờ nổi giận và ganh tị. Nó cũng không khoe khoang, không lên mình kiêu ngạo. Nó cũng không có lên mặt hách dịch.
Tình yêu thương của Chúa trong chúng ta không đòi quyền lợi riêng hay đi theo ý riêng, vì nó không tìm kiếm chính mình. Tình yêu thương không hay nổi giận, không nghi ngờ sự dữ, không ghi nhớ những điều ác.
Nếu bạn học bước đi trong tình yêu thương của Chúa, tình yêu thương sẽ chữa trị bất cứ hoàn cảnh tang thương nào. Tôi không quan tâm là hoàn cảnh đó tang thương như thế nào, tình yêu thương của Chúa sẽ chữa trị được nếu bạn chịu bước đi trong tình yêu thương.
Dĩ nhiên, tình yêu thương của Chúa sẽ không mang lại kết quả nếu bạn không hành động. Tôi có ý nói gì khi nói hãy hành động? Tôi có ý nói là bạn phải thực hành và phát triển tình yêu thương của Chúa đã ở trong lòng bạn trước khi bạn bắt đầu gặt hái những phần thưởng mà tình yêu thương của Chúa sẽ mang lại.
Chẳng hạn, giả sử có người đến khám bác sĩ và bác sĩ cho toa về bệnh tình của người đó. Người đó có thể mang toa và thuốc về nhà, rồi anh ta đặt thuốc bên cạnh giường, nhưng lại không uống. Bác sĩ bảo anh ta hãy uống, nhưng nếu người này không uống thì thuốc cũng không chữa trị anh ta. Ngày hôm sau khi người này bệnh nặng, và người này nói, “Tôi khong hiểu được! Thuốc này không hiệu nghiệm gì.” Nhưng thuốc sẽ không ích lợi chỉ vì nó cứ nằm ở trên bàn.
Tương tự đối với những phước lành thuộc linh. Kinh Thánh sẽ không ích lợi gì chỉ vì chúng ta đặt nó trên bàn cạnh giường của chúng ta. Không, bạn phải lấy ra và áp dụng những lẽ thật thuộc linh này vào đời sống bạn. Sau đó các phước lành của Chúa sẽ bày tỏ trong đời sống bạn.
Tình yêu thương của Chúa cũng giống như thế. Tình yêu thương của Chúa ở trong bạn sẽ không mang lại kết quả chỉ vì nó ở trong bạn. Bạn phải nuôi dưỡng bằng Lời Chúa và biểu lộ bằng cách thực hành tình yêu thương thì tình yêu thương sẽ phát triển và tăng trưởng.
Nhưng nếu bạn không bước đi trong tình yêu thương, cuối cùng bạn sẽ bị Chúa đoán xét. Và bạn phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Tốt hơn thì hãy bước đi trong tình yêu thương. Tình yêu thương của Chúa sẽ mang lại kết quả cho bạn. Bởi vì bệnh tật là sự áp chế của sa-tan, khi bạn bước đi trong tình yêu thương mà sa-tan đem bệnh tật của nó đến, bạn chỉ nói, “Hỡi sa-tan, ta đang bước đi trong tình yêu thương, hãy rút tay ngươi khỏi ta.”
Bạn cũng có thể làm điều đó với con cái của bạn bao lâu chúng ở dưới sự kiểm soát của bạn. Khi chúng lớn lên, chúng phải tự làm điều đó cho chúng.
Nếu bạn không bước đi trong tình yêu thương, hãy quay trở lại bước đường yêu thương càng sớm càng tốt. Nếu bạn phải ăn năn và xin ai tha thứ cho bạn, hãy làm điều đó.
Tình yêu thương của Chúa luôn luôn chiến thắng. Tình yêu thương của Chúa luôn luôn thắng thế. Và tình yêu thương của Chúa không bao giờ thất bại, thua thiệt hoặc chấm dứt. Tình yêu thương của Chúa luôn luôn tha thứ. Vì thế, hãy tha thứ để bạn sống trong sự đắc thắng.
Kinh Thánh bảo chúng ta cách để nhận lãnh những gì mà Chúa đã cung ứng cho chúng ta trong Chúa Cứu Thế, nhưng mỗi chúng ta phải có bổn phận bước theo sự chỉ dẫn của Ngài để chúng ta có thể đến đích – điều tốt nhất và cao cả nhất của Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta. Bước đi trong tình yêu thương là cách để đạt đến điều đó.