Chương Bốn: Đi Tìm Trung Tâm
by Lisa BevereCHƯƠNG BỐN
Đi Tìm Trung Tâm
Bạn có cảm nhận được không? Mọi thứ xung quanh chúng ta đang thay đổi. Một sự bất ổn sâu sắc và thâm thuý đang diễn ra. Cuộc sống mà chúng ta biết đang phát triển và thay đổi với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Tôi sẽ không mô tả sự thay đổi này như một sự tiến hóa, bởi vì điều này có nghĩa là chúng ta đang tiến bộ và trở nên tương thích và thoải mái hơn với môi trường hiện tại. Tôi không cảm thấy chúng ta đang tiến về phía trước. Tôi sợ chúng ta đang tụt lại phía sau. Dường như có sự thù địch ngày càng tăng giữa quá đất và cư dân của nó.
Tôi cũng không cảm thấy “cách mạng” mô tả chính xác tình trạng hỗn loạn mà chúng ta đang trải qua. Không có sự thay đổi đáng kể nào trong suy nghĩ hoặc thực hành của con người. Chúng ta đang thụt lùi. Trở lại một lần nữa với những gì đã xảy ra khi lịch sử loài người lặp lại. Không có ánh sáng hoặc sự thật luôn hướng chúng ta đi, chúng ta bị mắc kẹt trong những vòng lẩn quẩn và những chu kỳ cũ kỹ.
dần chúng ta thì chúng ta lại tự biến mình thành thước đo của mọi thứ và trong quá trình đó chúng ta mất lối.
Tự thân thiên nhiên nổi dậy chống lại sự tự phụ và kiêu ngạo của chúng ta. Đã quá lâu rồi, chúng ta đã đưa ra những lựa chọn chỉ phục vụ cho di sản trước mắt và đã chìm vào quên lãng. Tôi cảm nhận được sự sụp đổ chậm rãi và đều đặn. Những lực lượng xung quanh đang tác động mạnh mẽ hơn khả năng chịu đựng của thể chất bên trong của chúng ta. Gia đình bị chia cắt, quốc gia bị chia cắt, chính phủ và các tổ chức tài chính đang sụp đổ. Sự sáng tạo không được bảo vệ và canh giữ nó đã rời bỏ vị trí của họ. Nếu những lựa chọn liều lĩnh của chúng ta đã mang lại sự hủy diệt, chẳng phải đó là lý do chúng ta có thể tham gia vào quá trình khôi phục sao? Chỉ có một hy vọng duy nhất đó là ánh sáng đến từ bóng tối này. Mọi người phải chọn sống vì một điều gì đó hơn là những gì diễn ra trước mắt.
Thế giới này đã thu hẹp lại và thu hẹp theo tỷ lệ khi nhiều cấp độ công nghệ truyền thông được mở rộng. Địa cầu được kết nối với nhau như những sợi dây từng treo rất lỏng lẻo giữa các nền văn hóa và quốc gia nay lại đan xen và thắt chặt với nhau. Chưa bao giờ có nhiều tiếng nói nói cùng một lúc đến thế. Có quá nhiều tiếng ồn nhưng lại có quá ít sự rõ ràng.
Trong khi chúng ta đang tiến lên trên nhiều mặt trận thì những mặt trận khác lại bị mất. Khi thế giới tăng tốc, cốt lõi của nó trở nên không ổn định. Không có căn cứ an toàn. Không có nơi nào bình yên và tĩnh lặng, nơi mà mọi hoạt động đều dừng lại. Chúng ta đang chơi nhiều trò chơi trên toàn thế giới mà không có chế độ an toàn. Những trò chơi không có luật lệ hay ranh giới chỉ là trò vui dành cho những kẻ bất nạt.
Sân Nhà Nằm Ở Đâu?
Khi còn nhỏ, tôi thường chạy chơi vào những đêm hè lúc hoàng hôn. Có trốn tìm, đá lon và đóng băng tại thể, nhưng dù trò chơi là gì thì cũng luôn có một căn cứ được chỉ định. Đó có thể là một mái hiên hay ga-ra có đèn chiếu sáng, nhưng luôn có một nơi an toàn. Đó là nơi trò chơi không còn tiếp tục thực hiện các quy tắc của nó đối với bạn nữa. Nếu bị thương, bạn có thể chạy về căn cứ và kêu lên: “An toàn!” Sân nhà là nơi bạn tập hợp lại và đặt câu hỏi nếu bạn không chắc chắn về cách chơi. Đó là nơi bạn bày tỏ sự bất bình đối với những người chơi ăn gian. Căn cứ là nơi bạn chạy trốn đối thủ. Đó là một trung tâm an toàn.
Căn cứ cũng là nơi bạn đến để giải từ khi màn đêm trở nên quá tối hoặc tiết trời đã lạnh giá và bạn nghe thấy tiếng mẹ gọi bạn về. Tôi nhớ về những đêm hè đi bộ từ ánh sáng đơn độc của căn cứ đến ngọn lửa ấm áp toả ra từ nhà tôi.
Nhưng còn hôm nay thì sao? Có phải chỉ có những trò chơi không có hướng dẫn? Chúng ta có chạy trong bóng tối mà không có căn cứ không? Hay khi được gọi vào, chúng ta có thấy ấm áp và ánh sáng trong nhà mình không? Mọi người có an toàn trong nhà của họ không? Có tiếng cười bên trong không? Hay chỉ có những người mẹ đang cô đơn và buồn bã? Những người cha có khắc nghiệt và xa cách không? Hay thậm chí còn không có ai ở đó?
Tâm hồn con người bị bệnh và cô đơn. Chúng ta đã được giải trí quá lâu bởi những điều không thực và không có thật, không có gì thực sự có thể lay động chúng ta. Sự tàn bạo không còn làm tan nát trái tim chúng ta chừng nào chúng ta còn được an toàn. Chúng ta có thể tức giận, nhưng sau đó nó sẽ biến mất. Trẻ con lớn lên trong bầu không khí cứng rắn đến mức chúng không còn khả năng hối hận hay tiếc nuối.
Các cá nhân tồn tại không có mục đích và định hướng bởi vì trong cuộc sống của họ không có gì vĩ đại hơn chính họ. Không có la bàn nào chỉ đúng hướng Bắc. Sự thật chỉ mang tính tương đối khi chúng ta đi lòng vòng mà không tìm được điểm trong tâm.
Thật khó để tìm thấy thứ gì đó lớn hơn thứ mà chúng ta có thể tin cậy. Chúng ta sợ rằng không có quyền lực nào là không thể bị tha hóa và không có nhà lãnh đạo nào là không nói dối. Cha chúng ta ra đi và mẹ chúng ta đang bị chia rẽ vì những cam kết trong hôn nhân chẳng có ý nghĩa gì.
Nhưng nơi trung tâm thì đưa ra góc nhìn. Đó không phải là nơi không hoạt động, mặc dù ở đó có thể là nơi bạn ít cảm nhận được sức hút của hoạt động nhất. Nhưng nơi trung tâm lại là mỏ neo. Nó điều khiển hoạt động xoay quanh nó giống như mắt bão. Đã quá lâu rồi, đàn ông và phụ nữ đã rời khỏi trung tâm và không có chỗ dựa an toàn.
Bình An Nằm Ở Trung Tâm
Tôi lớn lên với chiếc đu quay thú nhún thủ công ở công viên đối diện nhà tôi. Tôi và các bạn sẽ vào vị trí xung quanh chiếc đĩa lơ lửng này, nắm lấy đường ray và bắt đầu chạy theo vòng tròn. Mục tiêu của chúng tôi là làm cho nó đi nhanh nhất có thể nhưng vẫn có thể nhảy lên mà không bị thương. Khi chúng tôi chạy, trọng tâm của chúng tôi là thanh chắn trước mặt. Chúng tôi chạy cho đến khi sợ chân mình sẽ khuỵu xuống. Nín thở chờ đợi khoảnh khắc mỗi người trong chúng tôi thực hiện bước nhảy bấp bênh lên tàu.
Có người sẽ hét lên: “Lên ngay bây giờ!” thế là tất cả chúng tôi sẽ cố gắng tranh giành. Nếu ai đó chùn bước, điều đó hiểu là họ nên buông tay. Chúng tôi không muốn ai bị kéo lê, và nếu ai đó bị thương thì chúng tôi dừng lại.
Khi đã lên được đu quay, chúng tôi vật lộn để tiến vào điểm trung tâm. Điều này khó khăn hơn việc đứng ngoài rìa, nhưng những người thực hiện được thì nhận thấy cuộc hành trình này rất đáng để nỗ lực. Chúng tôi ngồi tựa lưng vào nhau trong một vòng tròn chật chẽ bên trong khi thế giới xung quanh chúng tôi quay cuồng. Tôi không nhớ mình từng thấy buồn nôn ở đó. Tôi cảm thấy lơ lửng. Thời gian như dừng yên khi khung cảnh vụt qua. Những người ở rìa vòng quay cảm thấy buồn chán trước khi chúng tôi làm được nên thường là họ nhảy xuống trước khi đu quay thực sự dừng lại. Nhưng ở giữa, bạn đoán xem góc nhìn cuối cùng của bạn sẽ là gì. Bạn có bị che khuất tầm nhìn khỏi câu trượt, xích đu hay ngôi nhà của mình không?
Tôi cảm thấy như thể bằng cách nào đó chúng ta lại quay trở lại với chiếc đu quay vui vẻ trong những năm tháng của tuổi trẻ của tôi. Chỉ có điều là, lần này chiếc đu quay lớn hơn rất nhiều và mỗi quỹ đạo của nó không làm chúng ta chậm đi; mà nó đang làm cho chúng ta bị quay đi nhanh hơn. Những yếu tố đáng sợ nhất chính là chúng ta dường như đã bắt đầu chao đảo. Nhưng những người chưa tìm được trung tâm thì lại đang gặp khó khăn. Nhiều người ở rìa ngoài đang mất thăng bằng và lật nhào. Chúng ta đang di chuyển quá nhanh và không biết làm cách nào để giảm tốc độ. Nếu lời tiên tri trong Kinh Thánh vẫn đúng thì xu hướng này sẽ không hề chậm lại cho đến khi cái cũ được đổi mới. Trong cơn bão của sự thay đổi này, Đức Chúa Trời đang đánh thức những người phụ nữ của Ngài và Ngài đang kéo chúng ta vào trung tâm. Ở đó, chúng ta tìm được nơi an toàn, nơi lực kéo không thể tác động lên chúng ta. Có một cuộc sống vượt trên mọi quy luật, nơi tình yêu là vô bờ bến và ai cũng có thể tìm được con đường an toàn cho mình. Đó là một cuộc sống được sống trọn vẹn với tầm nhìn xa hơn. Được thiên đàng thúc đẩy, chúng ta được tự do thoát khỏi sự ràng buộc của thế gian. Các quy tắc chỉ có tác dụng khi bạn đang chơi trò chơi mà thôi. Thời gian chơi game đã kết thúc. Chúng ta đã sống với những sự ràng buộc thuộc về thế gian này quá lâu rồi. Đức Chúa Trời đang kêu gọi chúng ta thoát khỏi trò chơi tầm thường của chúng ta và mời gọi chúng ta phóng tầm mắt đến một điều gì đó hơn thế nữa.
Chúng ta đã quay quanh một trục không ổn định. Chúng ta không phải là đàn ông; chúng ta là phụ nữ. Đàn ông thì không phải là đàn bà; họ là đàn ông. Giới tính của chúng ta là sức mạnh của chúng ta. Đó là cốt lõi và trung tâm của chúng ta, từ đó cuối cùng chúng ta tìm thấy được sức mạnh của chính mình.
Tại Sao Giới Tính Lại Quan Trọng Đến Vậy?
Hãy biết và hiểu điều này: Kẻ thù của chúng ta sợ sự mặc khải về các con gái của Đức Chúa Trời hơn là sợ những người phụ nữ hành động như đàn ông. Tại sao không có sự nhầm lẫn về giới tính nam giới? Bởi vì kẻ thù của chúng ta không có lợi gì khi đàn ông hành xử như phụ nữ. Hắn ta chỉ bị đe dọa bởi một người đàn ông thực thụ.
Kẻ thù của chúng ta sợ sự mặc khải về các con gái của Đức Chúa Trời hơn là sợ những người phụ nữ hành động như đàn ông.
nhằm làm chệch hướng con người khỏi con đường sự sống. Hắn không muốn chúng ta bước về phía ánh sáng và sự thật, nên hắn liên tục ép buộc chúng ta bằng những sự thật nửa vời của lừa dối, đẩy chúng ta vào con đường chết chóc và bóng tối. Nếu không có những chỉ dẫn rõ ràng của Chúa, chúng ta có thể thấy mình lang thang vô mục đích trên những con đường hủy diệt.
Cô không hướng đến con đường sự sống; Các lối của cô bị lầm lạc mà cô chẳng biết.
(Châm Ngôn 5:6 NIV)
Cô không biết điều đó…Tôi tự hỏi chúng ta đã đi sai hướng bao lâu rồi mà không biết. Đã đến lúc chúng ta phải suy nghĩ về con đường sự sống đúng đắn. Con đường sự sống này bao gồm đàn ông và phụ nữ là hai giới tách biệt nhưng độc đáo cách đẹp đẽ trong cách bày tỏ và mục đích của họ. Chúng ta sẽ thấy mình đang lang thang trong bóng tối bất cứ khi nào chúng ta từ chối lời khuyên và sự khôn ngoan vượt thời gian của Chúa và cho rằng không liên quan đến thời đại của chúng ta hoặc không áp dụng được cho những hoàn cảnh riêng của chúng ta. Thật ngu ngốc khi nghĩ rằng mọi con đường đều đưa bạn đến với sự sống, bởi vì chắc chắn nếu con đường sống thì sẽ có con đường chết.
Nhưng đường người công chính sáng như mặt trời chiếu rạng, Càng sáng thêm cho đến giữa trưa.
(Châm Ngôn 4:18 NIV)
Cái Nhìn Cận Cảnh Về “Nam Giới” và “Nữ Giới”
Trước khi đi xa hơn, điều quan trọng là phải xác định từ nam và nữ. Những định nghĩa này sẽ giúp cải thiện cách tiếp cận của chúng ta. Tôi biết bạn có thể nghĩ rằng việc hiểu những thuật ngữ này là điều đương nhiên, nhưng với tất cả những gì chúng ta thấy nó đang xảy ra thì tôi phải tự đặt câu hỏi này.
Từ điển Webster định nghĩa thuật ngữ nam giới là “người mang cặp nhiễm sắc thể X và Y trong nhân tế bào.”1 Điều này có nghĩa giới tính là vấn đề cốt lõi của DNA và nó không thể bị thay đổi, bất kể bề ngoài vật lý có thể bị thay đổi như thế nào. Văn hóa không có sức mạnh để thay đổi cốt lõi của chúng ta. Nam còn được định nghĩa thêm bởi các tính từ dùng để mô tả đàn ông và con trai. Chúng bao gồm sức mạnh, sự thẳng thắn, lòng dũng cảm và sự nam tính. Thuật ngữ nam tính mang hàm ý về khả năng sinh sản hoặc tính dục. Tất cả những từ đề cập đến nam giới cuối cùng đều dẫn đến từ đàn ông. Còn định nghĩa về đàn ông của Webster bao gồm mọi người nam trưởng thành. Cụ thể, đàn ông có khả năng sinh sản nhưng không thể sinh con.
Bây giờ chúng ta sẽ chuyển sang các định nghĩa về nữ, nữ tính và phụ nữ. Tương tự như vậy, ban đầu phụ nữ được định nghĩa là “một người có hai nhiễm sắc thể X trong nhân tế bào của mình.”2 Hạt nhân được định nghĩa là “phần trung tâm nơi tập hợp các bộ phận hoặc các nhóm lại với nhau: cốt lõi.”3 Thuật ngữ nữ tính được định nghĩa là “liên quan đến phụ nữ hay con gái: vẻ đẹp nữ tính; một chiếc váy nữ tính…có những phẩm chất truyền thống được cho là của phụ nữ, chẳng hạn như sự nhạy cảm hoặc dịu dàng.”4 Webster cũng liệt kê sự tinh tế, duyên dáng và kiên nhẫn, cũng như sự nhạy cảm về tâm trạng, là những đặc tính nữ tính. Điều này dẫn đến thuật ngữ cốt lõi phụ nữ được định nghĩa là “người nữ trưởng thành có mặt sinh học; nghĩa là có khả năng sinh con.”5
Những định nghĩa này ngay lập tức đưa ra một số điều ra ánh sáng. Đầu tiên là sự phụ thuộc lẫn nhau giữa hai giới. Tôi đã nghe điều này được mô tả hay nhất là “phụ thuộc lẫn nhau nhưng không thể thay thế cho nhau”. Như đã nói, đàn ông có khả năng sinh sản cách chủ động nhưng phải có người phụ nữ mang thai rồi sinh con ra thì mới được. Người phụ nữ không thể bắt đầu cuộc sống nếu không có người đàn ông, và người đàn ông cũng không thể hoàn thành cuộc sống nếu thiếu đi người phụ nữ. Xin đừng để bị lừa dối; không có cái gọi là hoạt động chuyển giới tính. Chỉ có một hoạt động làm thay đổi chức năng và phản ứng tình dục. Điều này là do bạn có tài sắp xếp bên ngoài như thế nào thì bạn cũng không thể thay đổi các nhiễm sắc thể cốt lõi. Hành vi nữ tính được coi là lời khen dành cho phụ nữ nhưng lại bị coi nhẹ đối với đàn ông. Những người đàn ông bị gắn mác “ẻo lả” được cho là đã rời xa vị thế nam tính về sức mạnh của mình.
Những định nghĩa này cũng đặt ra một số câu hỏi. Có phải chỉ có đàn ông mới mạnh mẽ? Đàn ông không thể dịu dàng được sao? Tất nhiên, phụ nữ chắc chắn có thể mạnh mẽ, cũng như đàn ông có thể dịu dàng. Nhưng cả hai đều không phải là thuộc tính cốt lõi của họ. Đàn ông được biết đến với lòng dũng cảm và cách cư xử thẳng thắn, cũng như phụ nữ được biết đến với sự duyên dáng và kiên nhẫn. Grace được định nghĩa là “sự sang trọng, vẻ đẹp và sự mượt mà trong một hình thức hoặc chuyển động nào đó”. Nó còn được định nghĩa thêm là “khả năng đáp ứng và tha thứ cũng như mở rộng lòng thương xót và ơn huệ.”6 Tất cả những định nghĩa này đều phù hợp với những tham chiếu trong Kinh thánh về phụ nữ.
Vị Trí Chiến Lược Của Một Người Nữ
Chỉ riêng giới tính thôi thì không đủ tiêu chuẩn để đàn ông lãnh đạo, cũng như chỉ riêng giới tính thôi thì không đủ tiêu chuẩn để loại bỏ phụ nữ. Theo Kinh thánh, nếu một người đàn ông không có đức tính mạnh mẽ, anh ta sẽ tự loại mình ra khỏi giới tính của mình, cũng giống như những người phụ nữ có đức hạnh trong lịch sử đã vượt lên trên những giới hạn về giới tính được nhận thức vậy. Tân Ước phác thảo những đức tính lãnh đạo này:
Chỉ riêng giới tính
thôi thì không đủ tiêu
chuẩn để đàn ông
lãnh đạo.
Vậy, giám mục cần phải không chê trách được, phải chung thuỷ với vợ mình, tiết chế, sáng suốt, khả kính, hiếu khách, có tài dạy dỗ, không nghiện rượu, không thô bạo nhưng hoà nhã, không gây gổ, và không tham tiền. Người ấy phải khéo quản trị gia đình mình, dạy dỗ con cái luôn biết thuận phục và lề phép;
(1 Ti-mô-thê 3:2-4 NLT)
Hãy chú ý đến đặc tính nổi trội đòi hỏi ở đây, “chung thuỷ với vợ”. Đây là đức tính đầu tiên trong danh sách dài những đức tính cần có để có một cuộc sống không chê trách được. Nằm trong danh sách này là “hoà nhã”, một đặc tính thường được gán cho phụ nữ. Điều này xác nhận rằng có sự kết hợp giữa hai điểm mạnh, nhưng điều này có thể xảy ra mà không ảnh hưởng đến cốt lõi của chúng ta.
Tương tự như vậy, người vợ phải là người nghiêm trang, không nói xấu, nhưng tiết chế và trung tín trong mọi việc.
(1 Ti-mô-thê 3:11 NKJV)
Ở đây, phụ nữ được yêu cầu phải tiết độ và chung thủy như người chồng. Họ được khuyến khích trở thành một tấm gương về đức hạnh.
Trong cuộc đời này, mỗi người đều có vị trí chiến lược riêng của mình để hoạt động. Bây giờ chúng ta hãy áp dụng động lực này vào chiến trường. Nếu những người chịu trách nhiệm bảo vệ nguồn cung cấp không được bảo vệ và dễ bị tổn thương vì họ muốn tham gia vào một cuộc tấn công, thì sức mạnh, an ninh và nguồn cung cấp trong tương lai của toàn quân sẽ bị tổn hại. Nếu những người có kỹ năng chăm sóc người bị thương rời bỏ công việc chữa bệnh để báo về kho lương thực, thì ai sẽ lại sự chữa lành và sức mạnh cho những người bị thương và nản lòng? Nếu những người được huấn luyện ở tiền tuyến chạy trở về để cố gắng chữa bệnh và kê đơn thuốc mà không được đào tạo bài bản về các phương pháp này, thì những người bị thương sẽ bị thương nặng hơn. Chưa kể, toàn bộ tiến trình phía trước của trận chiến sẽ bị tổn hại và thất bại. Mọi bộ phận đều quan trọng và có vị trí chiến lược để hoạt động.
Khi mỗi bộ phận thực hiện công việc của mình thì toàn bộ thân thể được xây dựng trong tình yêu thương. Câu Kinh Thánh này không nói “như đàn bà làm phần đàn ông” hay “như đàn ông làm phần đàn bà,” thì chúng ta sẽ được xây dựng. Mà câu Kinh Thánh nói rất rõ rằng mỗi bộ phận phải thực hiện công việc của mình nếu muốn toàn thân hoạt động bình thường. Đã quá lâu đàn ông chiến đấu cuộc chiến của phụ nữ và phụ nữ chiến đấu cuộc chiến của đàn ông. Đã quá lâu rồi phụ nữ đã chiến đấu với đàn ông và đàn ông cũng đã chiến đấu với phụ nữ. Trong tình trạng xung đột nội bộ liên tục này, đã có quá nhiều vết thương nhưng lại không đủ sự chữa lành và xây dựng.
Sự Cứng Nhắc Đẩy Lùi Sự Chữa Lành
Sự cạnh tranh và địa vị quyền lực đã tước bỏ các mối liên kết và hỗ trợ của cơ thể vì mỗi bộ phận riêng lẻ đã tách mình ra khỏi tổng thể và tranh giành để làm nổi bật một vị trí nào đó. Chức đặc biệt thiết kế cơ thể con người không thể hoạt động thành công nếu các bộ phận của nó bị tách rời. Cho dù bài hát thời thơ ấu có nói ngược lại thế nào đi chăng nữa thì xương cũng không thể nào kết nối được với nhau nếu không có sự hỗ trợ của dây chằng và gân.
Tin tôi đi, sau hai lần bị chấn thương ở vai, tôi đã học được tầm quan trọng của mối liên kết hỗ trợ. Tôi đã bắt cần với một chấn thương, và dây chằng của tôi quyết định khóa chặt cánh tay của tôi trong trạng thái bất động. Cho dù các cơ và xương của tôi có cố gắng nâng cánh tay của tôi đến mức nào đi chăng nữa thì điều đó cũng sẽ không xảy ra. Việc khóa chức năng hoạt động này xảy ra khi cơ thể tôi cố gắng bảo vệ những gì đã bị thương. Không có chuyển động đồng bộ nào cho đến khi tôi chú ý đến điểm yếu và mang lại sự chữa lành cho mối liên kết của vai tôi. Sợ lơ là của tôi trong việc cứng có một lĩnh vực đã khiến tôi mất rất nhiều quyền tự do đi lại ở lĩnh vực khác. Cách duy nhất để tôi có thể cử động trở lại là làm cho các chất dính hoặc mô sẹo được kéo căng ra. Sự cứng nhắc phải được giải quyết để sự chữa lành có thể được diễn ra, có thể chữa lành. Khi nói đến chức năng của phụ nữ trong thân thể Đấng Christ, quan điểm cứng nhắc của chúng ta phải được giải quyết.
Chính Ngài đã ban cho chúng tôi khả năng phục vụ giao ước mới, không phải giao ước bằng chữ viết, mà là giao ước trong Thánh Linh, vì văn tự đem lại sự chết, nhưng Thánh Linh ban cho sự sống.
(2 Cô-rinh-tô 3:6 NIV)
Trước hết, chính Đấng Christ đã khiến chúng ta trở nên những người phục vụ đặc sắc của giao ước mới. Lối sống và tình yêu mới đã thay thế chữ quan điểm sa ngã. Sẽ không còn có cuộc tranh đấu nào giữa đàn ông và phụ nữ nữa, vì Đấng Christ đã làm cho chúng ta nên một. Nhưng nếu lẽ thật này không được thực hiện thì sự chuyển động và hoạt động của chúng ta trong thân thể Đấng Christ sẽ vẫn bị hạn chế. Trở lại với dụ về vết thương ở vai của tôi, tôi sợ rằng chúng ta đã sao lãng việc chữa lành cho phụ nữ. Điều này rất quan trọng, vì phụ nữ thường đóng vai trò là người kết nối hoặc hệ thống hỗ trợ trong thân thể Đấng Christ. Với tuyên bố này, tôi không ngu ý rằng nam giới không thể đảm nhận vai trò này hoặc phụ nữ chỉ bị giới hạn ở vai trò này thôi. Tôi chỉ nhấn mạnh lại rằng phụ nữ, có chủ đích rằng suy cho cùng, phụ nữ được tạo ra cho mối quan hệ.
Thứ hai, chúng ta thường không trao quyền cho phụ nữ để phụ nữ phát huy ân tứ của họ. Nếu không có khả năng quan trọng này để liên hệ và hỗ trợ lẫn nhau một cách đúng đắn, thân thể Đấng Christ sẽ vẫn bị rời rạc tê liệt.
Mấu Chốt Là Sự Kết Nối
Mặc dù đàn ông và phụ nữ đều bình đẳng trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng họ không hoàn toàn độc lập với nhau. Cả hai giới đều hoạt động tốt nhất khi được kết nối với nhau bằng cách này hay cách khác. Điều này không chỉ giới hạn trong hôn nhân mà bao trùm lên mọi mối quan hệ trong cuộc sống. Đức Chúa Cha tuyên bố con người ở một mình thì không tốt hoàn toàn. Nếu trên thực tế, người này (phụ nữ) hoàn thiện người kia (đàn ông), thì thật vô lý khi nghĩ rằng phụ nữ nên cố gắng trở nên như đàn ông.
ngu ngốc khi người kia (đàn ông) coi thường người này (phụ nữ) vì cho rằng họ kém cỏi hoặc không cần thiết. Cả người nam lẫn người nữ đều cần thiết phải phản ánh bức tranh trọn vẹn của Đức Chúa Trời. Nhưng khi tính độc đáo của những phần này bị loại bỏ, hình ảnh trong bức tranh này bị mờ và không rõ ràng. Ví dụ, nếu nam giới đảm nhận 90% vai trò trong khi phụ nữ chỉ đảm nhận 10% vai trò thì chúng ta có vấn đề.
John và tôi thích cùng nhau xử lý mọi thứ vì chúng tôi rất khác nhau. Anh ấy có cái nhìn mà tôi thiếu, còn tôi có một lợi thế mà anh ấy đang thiếu. Khi chúng tôi đối mặt với những vấn đề cá nhân, John sẽ muốn chinh phục và để người chết nằm yên tại nơi họ ngã xuống! Đây không phải cách tiếp cận của tôi. Tôi sẽ suy nghĩ xem sự tương tác này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến các mối quan hệ trong tương lai. Thông thường, câu trả lời được tìm thấy ở một cuộc hôn nhân lành mạnh theo hai quan điểm. (Đúng, đã có lúc tôi muốn thẳng tay, nhưng chính John lại là người đã ngăn cản tôi!) Không có sự tôn vinh riêng biệt và rõ ràng cho từng góc nhìn, hình ảnh này thấy không phải là toàn bộ mà chỉ là một phần khi nó xuất hiện mà thôi. Tôi thích cách hội thánh quen thuộc tôi tiếp cận vấn đề này. Họ xem vợ chồng là một đội và bổ nhiệm cả hai làm trưởng lão bất kể ai thực sự được bầu. Họ làm thế vì cuối cùng thì dù sao đi nữa một quyết định cũng đến từ cả hai vợ chồng.
Giữa cuộc đấu tranh về danh tính của nhà thờ và gia đình, chúng ta đã mất đi bầu không khí yêu thương, nuôi dưỡng, hướng dẫn, chữa lành và chu cấp. Một số lực lượng trong Cơ đốc giáo đã cố gắng giải quyết cuộc đấu tranh bằng cách loại bỏ phụ nữ ra khỏi mọi bộ phận hoặc vai trò của họ. Nhưng câu trả lời chưa bao giờ là phụ nữ không có phần, cũng như phụ nữ không có phần gì trong bộ phận lãnh đạo, hội thánh hoặc các tổ chức. Thật vậy, khi người nam và người nữ lãnh đạo cùng nhau, các hội thánh thường phát triển mạnh hơn.
Ngay cả bây giờ bạn có thể thấy mình hơi phòng thủ trước lời nói của tôi. Xin hãy hiểu, tôi thậm chí không ngụ ý rằng đàn ông hay phụ nữ đều có lỗi trong cuộc đấu tranh này. Tôi thực sự tin rằng đã có nhiều điều sai trật mà cả hai giới đều đã làm. Sự tàn phá của những lời dối trá đã gây ra sự tàn phá đối với nam giới lẫn nữ giới vì nó đã lôi kéo chúng ta ra khỏi con đường sự sống.
Đến Lúc Phải Bước Tiếp
Đôi khi có vẻ như tôi nghĩ rằng chỉ có phụ nữ mới cần được sửa chữa hoặc hướng dẫn. Nhưng tôi không có đôi tai của đàn ông; Tôi đang thì thầm vào tai phụ nữ. Thông thường, khi tôi nói chuyện với một trong những đứa con của mình và giải thích về những điều chúng cần thực hiện, chúng quá bận rộn để nghĩ xem tôi sẽ nói gì với anh trai chúng đến mức chúng thậm chí không bao giờ nghe thấy lời tôi nói. Đức Chúa Trời đưa ra sự hướng dẫn cho toàn bộ thân thể của Ngài, sau đó đưa ra sự sửa sai cụ thể cho từng người nam và người nữ. Đây là tin nhắn dành riêng cho phụ nữ. Tôi không biết bạn thế nào, nhưng tôi nghe rõ hơn rất nhiều khi biết mình đang được nói chuyện trực tiếp và không có ai khác lắng nghe.
Là phụ nữ, tôi cũng từng bị đánh giá sai, xuyên tạc, ngược đãi và hiểu lầm. Ngay cả với tất cả những điều này, tôi xin bạn hãy gạt bỏ mọi tổn thương và thất vọng sang một bên và tiến về phía trước.
Không phải lúc nào tôi cũng cảm thấy như vậy. Tôi thường nghĩ, Giá như mình là đàn ông thì mọi việc sẽ dễ dàng biết mấy. Nếu mình là đàn ông, mình sẽ không bị phán xét một cách khắc nghiệt như vậy.
Nếu mình là đàn ông, mình sẽ có tiếng nói. Nếu giọng nói của mình vang lên sức mạnh nam tính, các con mình sẽ lắng nghe nhanh hơn. Sự thật là, các con tôi thực sự lắng nghe tôi nhiều hơn khi tôi nói với tư cách là mẹ của chúng hơn là khi tôi cố gắng bắt chước giọng nói hung dữ của cha chúng. Khi tôi cảm thấy nhục nhã và quá tải vì thiếu cơ hội dành cho phụ nữ, tôi đã để điều đó thúc đẩy tôi theo đuổi Cha trên trời sâu hơn.
Trong chừng mực mà cuộc đấu tranh này diễn ra, điều này không bị cô lập đối với sự năng động giữa nam và nữ mà dường như đây là một chủ đề được lặp đi lặp lại kể từ khi có sự công bố ý niệm tuy có nhiều người nhưng chỉ có một Thân Thể trong Đấng Christ.
Nếu tai nói: “Vì tôi không phải là mắt nên tôi không thuộc về thân” thì không vì thế mà mắt không thuộc về thân. Nếu toàn thân đều là mắt thì làm thế nào mà nghe? Nếu toàn thân đều là tai thì làm thế nào mà ngửi? Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể của thân, mỗi chi thể theo ý Ngài muốn.”
(1 Cô-rinh-tô 12:16-18 NIV)
Để làm rõ, chúng ta hãy xem xét một số sự tự do trong ví dụ mà Phao-lô dùng ở trên. Tôi xin diễn giải những câu Kinh Thánh trên như sau:
Nếu một người nữ nói: “Vì tôi không phải là đàn ông, nên tôi không thuộc về thân thể Đấng Christ”, thì vì lý do đó, người ấy không phải là một phần của thân thể. Nếu toàn bộ cơ thể là nam, thì cảm giác nữ tính ở đâu? Nếu toàn bộ cơ thể là nữ, thì nam tính ở đâu? Nhưng quả thật, Đức Chúa Trời đã sắp đặt từng chi thể trong thân thể, từng bộ phận theo ý muốn của Ngài.
Được Tạo Dựng Cho Những Điều Sâu Sắc, Không Phải Nông Cạn
Hãy tin tôi, đã có nhiều lần tôi đặt câu hỏi về sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời trong vấn đề này. Đã có lúc tôi cảm thấy mình được trang bị tốt hơn nhiều để đóng vai một người đàn ông thống trị và thẳng thắn hơn là một người phụ nữ đoan trang và dịu dàng.
Thậm chí có những lúc tôi muốn tách mình ra khỏi toàn bộ sự năng động của phụ nữ vì những vấn đề chính trị vụn vặt và những lời đàm tiếu lan tràn trong các nhóm phụ nữ. Tôi sợ nếu kết bạn với phụ nữ, tôi sẽ có nguy cơ bị cuốn vào thế giới của những bộ cánh màu hồng và những cuộc trò chuyện hời hợt của họ. Coi thường tất cả những điểm yếu mà tôi gắn liền với giới tính nữ, tôi hướng đến sự năng động của nam giới. Nhưng rồi một câu hỏi nảy sinh trong tôi. Có lẽ thứ mà tôi từ chối như là “những bộ cánh mày hồng” ban đầu chưa bao giờ là một phần trong DNA của phụ nữ. Có lẽ do tôi không thích hành vi hung hăng thụ động là có lý do. Có lẽ tôi vốn là một người phụ nữ coi thường mọi sự tập trung vào ngoại hình và danh tiếng bởi vì ngay từ đầu tôi không phải để dành cho những người nông cạn mà là cho những người có chiều sâu. Có lẽ tôi đã nhầm lẫn những người phụ nữ trầm tính với những người yếu đuối. Có lẽ có nhiều lúc tiếng thì thầm của phụ nữ còn được nghe nhiều hơn tiếng hét của đàn ông.
Có lẽ có nhiều lúc tiếng thì thầm của phụ nữ còn được nghe nhiều hơn tiếng hét của đàn ông.
Có một sự kết hợp đáng kinh ngạc được tìm thấy khi bạn kết hợp sức mạnh với sắc đẹp, thẩm quyền với trí tuệ, người nam với người nữ. Đó luôn là ý tưởng của Đức Chúa Trời….hai người một trái tim. Cùng nhau, chúng ta nhận ra sức mạnh của mình được nhân lên gấp bội.
Nếu bạn sắp xếp một cuộc thi về sức mạnh thể chất giữa người phụ nữ to lớn và khỏe mạnh nhất với người đàn ông to lớn và khỏe mạnh nhất thì ai sẽ thắng? Mặc dù tôi ghét phải nói điều này nhưng tất nhiên người đàn ông đó sẽ thắng. Vậy khi nói đến thể lực, tại sao sân chơi lại không có cùng một mức độ? Vì sức mạnh của đàn ông không bao giờ được sử dụng nhằm chống lại phụ nữ mà là để dành cho cô ấy. Sức mạnh vượt trội đã được trao cho nam giới để bảo vệ và chu cấp cho phụ nữ trong cuộc sống của họ. Sức mạnh này không bao giờ có nghĩa là một công cụ thống trị hoặc lạm dụng. Chỉ có đàn ông yếu đuối, bối rối, bất lực mới hành hạ phụ nữ.
Vậy thì sức mạnh của người phụ nữ nằm ở đâu nếu không phải ở sức mạnh thể chất? Chúng ta sẽ khám phá câu trả lời cho câu hỏi này trong phần còn lại của cuốn sách này.
Lạy Cha Thiên Thượng,
Xin mặt khải cho con biết những điểm mạnh, những ân tứ và giá trị độc nhất vô nhị được dành cho con. Xin Cha phục hồi những lẽ thật về con người bên trong của con. Con muốn thoát khỏi sự chao đảo này. Con muốn quỹ đạo cuộc đời con sẽ tiếp thêm sức mạnh cho tất cả những ai có trong phạm vi ảnh hưởng của con. Con muốn căn cứ an toàn đó, là ngôi nhà—nơi những luật lệ không còn áp đặt lên con nữa. Con muốn thể hiện tất cả những gì con vốn đã được tạo dựng và được hình thành để tồn tại và được mang đến thế giới này. Con muốn trở thành người kết nối trong thân thể Đấng Christ để mang lại sức mạnh và sự tự do vận động đến từng chi thể trong thân thể Ngài. Con muốn thể hiện tấm lòng của một người nữ. Amen.

Một số dòng bị lỗi,