Chương 8: Tình Bạn
by John Bevere8
TÌNH BẠN
Chúng ta…được giải hòa với Đức Chúa Trời qua sự chết của Con Ngài…
Rô-ma 5:10
Thứ gì mà tấm lòng bạn bám víu và tin tưởng thì đó là “thần” của bạn.
MARTIN LUTHER
Bạn bè. Tất cả chúng ta đều có bạn và thích bạn bè. Khi còn là cậu bé, tôi có hai người bạn thân là Danny và Glenn. Tôi dành hầu hết thì giờ rảnh với họ. Chúng tôi chơi thể thao, chạy xe đạp, tham quan, bày ra các trò chơi, đi xuống phố, hay chỉ ngồi xuống và nói chuyện. Cuộc nói chuyện của chúng tôi xoay quanh những điều quan trọng với chúng tôi: những người bạn khác, những cô gái, việc học hành, sự kiện xã hội, điền kinh, kế hoạch nghề nghiệp và nhiều chủ đề khác. Tình bạn của chúng tôi đa phần là lành mạnh. Chúng tôi khích lệ nhau để trở nên tốt hơn, khỏe mạnh hơn, khôn ngoan hơn và vươn tới tiềm năng của mình. Chúng tôi bảo vệ nhau, hỗ trợ nhau, và giúp đỡ nhau vượt qua những hoàn cảnh khó khăn. Nói đơn giản, họ là người mà tôi thích ở cùng.
Còn bạn thì sao? Hãy nghĩ về bạn bè của bạn trong những năm qua. Hãy hỏi bản thân, những thành tố chính của một tình bạn là gì? Tôi chắc chắn bạn sẽ đồng ý việc tận hưởng thời gian với nhau, liên hệ nhau, hiểu nhau, và chia sẻ những điều cùng quan tâm là điều tuyệt vời. Tình yêu, sự tin tưởng, sự tôn trọng, óc hài hước, sự tương tác qua lại cũng quan trọng. Chắc chắn còn nhiều yếu tố khác, phụ thuộc vào cá nhân người đó; tuy nhiên, đối với tất cả chúng ta, phương diện quan trọng nhất là vui thích được ở với nhau.
Kinh Thánh nói tích cực về tình bạn. Một trong những câu Kinh Thánh tôi thích là, “Dầu và hương thơm làm lòng người vui vẻ; Lời khuyên ngọt ngào của tình bạn quí hơn lời tư vấn cho mình.” (Châm Ngôn 27:9). Chúng ta không được tạo dựng để sống một mình, sự bầu bạn thêm sức mạnh cho chúng ta. Đó là yếu tố chính bị thiếu đi trong công cuộc sáng tạo ban đầu của Chúa. Ngài tuyên bố, “Con người ở một mình không tốt! Ta sẽ dựng nên cho người một kẻ giúp đỡ thích hợp.” (Sáng Thế 2:18). Chúng ta được tạo dựng theo ảnh tượng của Ngài, trong đó có việc khao khát và vui thích tình bạn.
Nhưng cũng có một phương diện tiêu cực. Chúa Giê-su, Gia-cô và Giăng không ủng hộ kiểu bạn bè khác. Hãy nghe lại lời của sứ đồ: “Này những người ngoại tình kia, anh chị em không biết kết bạn với thế gian là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao? Vậy ai muốn kết bạn với thế gian đều trở thành kẻ thù nghịch của Đức Chúa Trời.” (Gia-cô 4:4). Giọng điệu của ông không chỉ là không ủng hộ mà còn rất thẳng thắn và cương quyết. Chúng ta hãy hỏi, đâu là các dấu hiệu cho biết mình bắt đầu làm bạn với thế gian?
Vụ Việc Ngoại Tình Điển Hình
Trong chương trước chúng ta học chữ philia được định nghĩa là, “thành một người bạn” hay “kết bạn,” và nó mang ý niệm “yêu và được yêu.” Từ điển The Encyclopedia of Bible Words nói thêm, “Trong thế giới Hy Lạp ý tưởng về tình bạn đã được phát triển rất tốt. Philia…được dùng theo nghĩa rộng là “quen biết,” cũng như nghĩa thân mật hơn về một sự ràng buộc cá nhân và sâu sắc đến từ một tình cảm chân thật.” Về cơ bản, chữ này Gia-cô dùng áp dụng cho phạm vi rộng hơn về tình bạn. Tất cả chúng ta biết có các mức độ về mối quan hệ, và tình bạn mà Gia-cô nói đến bao trùm tất cả. Kết quả là toàn bộ phạm vi của tình bạn liên hệ trực tiếp với sự không chung thủy.
Việc phạm tội ngoại tình thuộc linh hơi khác với kịch bản về chuyện không chung thủy của một người đã lập gia đình, chúng ta hãy ôn lại các bước dẫn đến vụ việc ngoại tình. Trong hầu hết trường hợp người chồng và tình nhân của anh ta không “ăn nằm” với nhau vào lần gặp đầu tiên. Phải có sự tán tỉnh; việc này có thể là vô tình hay hữu ý.
Chuyện bắt đầu chỉ là hai người gặp rồi làm quen với nhau, có thể xảy ra qua phương tiện truyền thông xã hội hay hai người gặp mặt nhau. Hai người bắt đầu “liếc mắt đưa tình” nhau. Thường thì nhắm tới sự bất mãn của người chồng do vợ của anh không thỏa mãn anh, chứ ít khi là do người chồng ham muốn thể xác hay cần chia sẻ tình cảm. Những sự gặp gỡ ban đầu dường như là vô hại, nhưng với mỗi lần nói chuyện, sự quan tâm của cả hai gia tăng nhiều hơn. Cuối cùng họ trao nhau số điện thoại và địa chỉ thư điện tử.
Khi người nam nói chuyện với người nữ đó qua tin nhắn, thư từ, gọi điện thoại hay đơn giản “tình cờ” gặp cô ta thì sự cuốn hút càng mạnh lên. Điều này làm cho mức độ cuộc nói chuyện của họ sâu hơn. Họ muốn có nhau, nhưng không thừa nhận điều đó. Sự lôi cuốn – không được nói ra – càng làm gia tăng sự rung động trong mối quan hệ ngày càng tiến triển. Họ đã vượt quá mức độ tình bạn chân chính.
Cuối cùng họ lên kế hoạch để đưa mối quan hệ đi thêm một bước – đi uống cà phê, đi ăn trưa hay gặp nhau tại một nơi vắng vẻ. Thường cảm xúc của họ dành cho nhau thể hiện ra tại thời điểm này.
Cô ta luôn ở trong tâm trí của anh ta, và anh ta khao khát được ở với cô ta. Anh ta mơ ước và lên kế hoạch để cả hai đi chỗ nào đó mà vợ con và bạn bè không biết. Lòng anh ta không còn khao khát vợ mình mà chính là người phụ nữ này. Khi ở cùng vợ, thật ra anh ta không ở đó, vì anh ta tương tư về người tình của mình. Việc họ “ăn nằm” với nhau chỉ là chuyện thời gian mà thôi.
Mối quan hệ đó đã bắt đầu tại chỗ nào? Nó bắt đầu bằng những tư tưởng và cuộc nói chuyện bất chính trong giai đoạn làm quen. Nó trở thành tội ngoại tình tại thời điểm nào? Có phải là lúc họ trao đổi thông tin liên lạc cá nhân hay gặp riêng hai người không? Hay là lúc anh ta chạm vào cô ta lần đầu? Nụ hôn đầu tiên của họ? Hay nó xuất hiện khi họ cởi đồ và quan hệ với nhau?
Thật sự nó đã xảy ra trước mọi diễn biến trên. Chúa Giê-su cho ta ánh sáng về điều này khi Ngài nhấn mạnh, “Hễ ai nhìn đàn bà với lòng tham muốn người ấy, thì đã ngoại tình trong lòng rồi.” (Ma-thi-ơ 5:28). Tấm lòng là nơi chúng ta sống, những hành động bên ngoài chỉ theo sau mà thôi. Sự ngoại tình bắt đầu khi tình cảm của người nam thu hút về một người phụ nữ – tại thời điểm nào đó trong giai đoạn làm quen.
Làm Bạn Với Thế Gian
Tương tự, thế gian quyến dụ chúng ta ra khỏi “tình yêu ban đầu.” Nó bắt đầu bằng cách khuấy động sở thích của chúng ta. Những cám dỗ này có thể là sự cười cợt, sự vui chơi, sự tiện nghi, sự phấn khích, sự thành công hay bất cứ điều nào hấp dẫn. Không khác gì với ví dụ tôi vừa đưa ra, giai đoạn làm quen có thể diễn ra qua phương tiện truyền thông xã hội hay gặp gỡ trực tiếp. Nó thường xuất hiện do chúng ta không thấy thỏa mãn trong mối quan hệ với Chúa. Chúng ta không còn thích thú “làm bạn” với Chúa. Thời gian thông công với Ngài quá khô hạn và nhàm chán. Nhu cầu cần kết bạn kéo chúng ta tới chỗ khác.
Sức hấp dẫn của thế gian tiêu tốn hết thời gian của chúng ta. Chẳng bao lâu suy nghĩ và tình cảm của chúng ta sẽ bị cuốn hút. Nếu chúng ta xem xét những lời của Phao-lô gửi cho hai hội thánh khác nhau, chúng ta sẽ thấy một lời cảnh báo, nếu chúng ta lưu ý, sẽ bảo vệ chúng ta không vượt giới hạn mà “ngoại tình” với thế gian.
Nếu anh chị em đã được đồng sống lại với Chúa Cứu Thế, hãy tìm kiếm những việc thiên thượng, là nơi Chúa Cứu Thế đang ngự bên phải Đức Chúa Trời. Hãy tập trung tâm trí vào các việc thiên thượng, đừng lo nghĩ những việc trần gian. (Cô-lô-se 3:1-2)
Bạn có đọc kỹ lời Kinh Thánh này không? Nếu không, hãy xem lại và đặc biệt chú ý đến hai chữ in nghiêng, tìm kiếm và tập trung. Tâm trí chúng ta tập trung vào những gì chúng ta tìm kiếm. Trước khi tôi giải thích thêm, chúng ta hãy xem kỹ lời của Phao-lô gửi cho người Rô-ma. Hãy nhìn chữ tập trung (chú tâm) lần nữa:
Những kẻ sống theo xác thịt thì chú tâm về những điều của xác thịt, còn những người sống theo Thánh Linh thì chú tâm về những điều của Thánh Linh. Vì tâm trí theo xác thịt là sự chết, còn tâm trí theo Thánh Linh là sự sống và bình an. Do đó tâm trí theo xác thịt là thù nghịch với Đức Chúa Trời; vì nó không thuận phục kinh luật của Đức Chúa Trời, và thật sự nó cũng không có khả năng thuận phục được. (Rô-ma 8:5-7)
Có một chữ cần lưu ý, hãy để ý chữ thù nghịch. Đây chính là chữ Hy Lạp được sử dụng trong Gia-cô 4:4: echthre. Strong’s định nghĩa chữ này là “sự thù địch… một lý do để chống đối.” Một lần nữa Phao-lô nói đến tín hữu “dan díu” với thế gian.
Không chỉ tình yêu của tôi dành cho vợ tôi mới giúp tôi không phạm tội ngoại tình, cũng không phải tôi không muốn đối diện “cơn giận lôi đình” của vợ tôi. Mà chính tôi sẽ trở thành mục tiêu thù địch của vợ tôi. Tôi không muốn người mình yêu thương thù địch, tức giận và thất vọng về tôi. Tuy nhiên, điều đó thật nhỏ bé khi so sánh với điều mà Phao-lô và Gia-cô nói, vì không có một cơ đốc nhân tỉnh táo nào lại muốn đối diện với sự thù địch của Chúa. (Hãy nhớ, Gia-cô và Phao-lô đang nói với các tín hữu.)
Giô-na đối diện với sự thù địch của Chúa, và rốt cuộc ông bị cá mửa ra. Sam-sôn đối diện với sự thù địch của Chúa, và ông bị bắt làm nô lệ và bị mù. Hê-li đối diện sự thù địch đó, và ông qua đời cùng ngày với các con trai của ông. Còn nhiều gương khác như Sau-lơ, Ba-la-am, Giô-áp, A-léc-xan-đe thợ đồng, và nhiều người khác. Làm Đức Chúa Trời nổi giận là một điều không hay chút nào.
Nếu bạn muốn có thêm ví dụ, trong Tân Ước bạn hãy xem những lời góp ý của Chúa Giê-su dành cho các hội thánh trong sách Khải Huyền. Đây là những hội thánh thật, có các tín hữu được tái sanh. Đối với một hội thánh đã thỏa hiệp mối quan hệ của họ, Ngài dọa cất chân đèn của họ đi – ánh sáng của họ (xem Khải Huyền 2:5). Một hội thánh khác được cảnh báo trước rằng Đức Chúa Trời sẽ “chống trả họ” (xem Khải Huyền 2:16). Một hội thánh nữa bị Chúa đe dọa bằng, “giường đau đớn” và “cơn đại nạn lớn” (xem Khải Huyền 2:22). Một hội thánh được cảnh báo rằng Ngài sẽ “đến như kẻ trộm” (xem Khải Huyền 3:3), còn hội thánh nữa được cho biết là Đức Chúa Trời sẽ “mửa” họ ra khỏi miệng Ngài (xem Khải Huyền 3:16). Tóm lại, bạn không muốn đối diện sự thù địch của Đức Chúa Trời.
Trong Rô-ma 8:5, để ý cụm từ “chú tâm.” Chữ chìa khóa là chú tâm. Hãy suy nghĩ kỹ chữ này. Giả sử giờ là mùa đông và máy điều nhiệt nhà bạn được cài 70 độ F. Nhiệt độ bên ngoài là 5 độ F. Trong lúc vội vàng, một thành viên gia đình bạn ra khỏi nhà và không đóng chắc cửa trước. Họ lái xe đi, và chỉ ít phút sau gió thổi cánh cửa trước mở toang. Bạn đang ở phòng khách của ngôi nhà, và sau đó bạn cảm thấy nhiệt độ trong nhà đã tụt xuống nhiều. Bạn bắt đầu tìm hiểu nguyên do và phát hiện thấy cửa trước mở toang nên gió thổi vào nhà. Bạn đóng cửa ngay lập tức, nhưng hiện tại nhiệt độ trong nhà bạn là dưới 60 độ F. Kế đó chuyện gì xảy ra? Khi nhiệt độ xuống, thì máy điều nhiệt phát tín hiệu cho tăng nhiệt độ cho đến khi nó trở lại nhiệt độ đã được cài đặt trước đó. Nhiệt độ trở lại 70 độ F bình thường mà không cần bạn can thiệp vào.
Trở lại với ví dụ về một người phạm tội ngoại tình. Nhiều năm trước, khi anh ta tán tỉnh vợ mình, tình cảm và ham muốn của anh ta tập chú vào cô ta. Anh ta mơ ước được ở với cô ta, được thân mật với cô ta, và cuối cùng là làm sao anh ta cầu hôn cô ta. Khi anh ta thức dậy cô ta ở trong tâm trí anh ta, khi anh ta làm việc, khi anh ta bị kẹt xe, và đặc biệt khi anh ta nằm trên giường vào ban đêm cô ta đều ở trong tâm trí anh. Nói đơn giản, khi anh ta không nghĩ về chuyện nào khác thì anh hướng suy nghĩ sang nơi mà nó đã được cài đặt (chú tâm): vào cô ta.
Bạn bè anh ta thỉnh thoảng bắt gặp anh ta không tập trung vào cuộc nói chuyện. Thậm chí họ sẽ nói, “Này, anh đang suy nghĩ đâu vậy?”
Bị lúng túng, anh ta đột ngột trả lời, “Xin lỗi mọi người, đầu óc mình nghĩ lung tung quá.” Anh ta né tránh sự thật để không làm cho bạn bè buồn khi thú nhận anh đang nghĩ về cô ta. Suy nghĩ của anh ta đã được cài đặt.
Nhiều năm sau đó, sau khi đính hôn và sau lễ cưới, sau khi mấy đứa con ra đời, anh ta thấy mình muốn ngoại tình với một phụ nữ khác. Tình cảm với người nữ này cũng tiến triển như cách anh ta tán tỉnh vợ mình trước đây. Người tình luôn ở trong tâm trí anh ta. Khi không phải suy nghĩ về công việc thì suy nghĩ anh ta trở lại với sự cài đặt đã mặc định. Ngay cả khi trước mặt vợ, tình cảm của anh ta vẫn hướng tới tình nhân. Anh ta tìm kiếm và khao khát cô ta bởi vì tâm trí anh ta tập chú (cài đặt) nơi cô ta. Giống như cái máy điều nhiệt kia tự động quay trở lại nhiệt độ mà nó đã được cài đặt thì tâm trí anh ta cũng sẽ mặc định tới chỗ mà nó đã được cài đặt.
Điều này liên hệ tới tín hữu như thế nào? Khi mới được cứu, chúng ta ngập tràn tình yêu thương. Chúng ta nghĩ về Chúa Giê-su khi thức dậy, lúc ăn sáng, trong xe hơi, khi làm việc, lúc ăn trưa, sau giờ làm, khi ở một mình và đặc biệt khi nằm trên giường vào buổi tối. Chúng ta khao khát thời gian thông công với Đức Thánh Linh. Chúng ta trông đợi dự nhóm tuần tới với sự hứng khởi, tìm kiếm và chia sẻ về Chúa Giê-su cho người khác, hay nói với các cơ đốc nhân khác về đường lối của Chúa. Nói nôm na, Ngài chiếm hữu suy nghĩ của chúng ta, tình cảm của chúng ta đã tập chú nơi Ngài.
Thời gian thấm thoắt trôi qua. Trước đây chúng ta mong đi nhóm, muốn kinh nghiệm sự hiện diện của Ngài và lắng nghe lời Ngài. Còn bây giờ thì xác chúng ta ở trong buổi nhóm, nhưng thật sự hồn chúng ta không ở đó. Suy nghĩ của chúng ta rất dễ bị xao lãng khi nghĩ về đội banh mình yêu thích, đồ giảm giá ở tiệm gần đó, về cuộc hẹn sắp tới, về hợp đồng làm ăn chưa kí, về bữa tiệc được mời và về nhiều thứ khác. Chuyện gì đã xảy ra? Có phải suy nghĩ chúng ta thật sự nghĩ lung tung hay tâm trí chúng ta hướng tới chỗ nó đã được cài đặt, tới những thứ mà mình say mê đeo đuổi? Có phải chúng ta đã vô tình đi tìm các “tình nhân” khác?
Câu Chuyện Của Tôi
Hãy để tôi chia sẻ câu chuyện của tôi. Tôi đã học Đại học Purdue, trong suốt năm thứ hai, hai người anh em thân thích đã đến phòng của tôi và chia sẻ Bốn Định Luật Thuộc Linh của Campus Crusade. Con mắt thuộc linh của tôi được mở ra, và tôi dâng cuộc đời tôi cho Chúa Giê-su. Tôi rất nóng cháy cho Chúa. Ngài rất thực hữu, tôi rất yêu mến Chúa Giê-su và biết ơn sâu sắc về đời sống được buông tha. Tôi chia sẻ về Ngài cho những ai chịu nghe, ngay cả những người không chịu nghe nữa! Hai người bạn của tôi không còn chơi với tôi nữa vì tôi hay nói về Chúa Giê-su với mọi người ở các bữa tiệc chúng tôi dự.
Có những cô gái kết thân với hội nam sinh của chúng tôi, chúng tôi gọi họ là “các cô em.” Hai trong số những cô gái đó là chị em ruột, họ đã ngủ với khoảng một nửa trong số sáu mươi người trong hội nam sinh của chúng tôi. Nếu có ai trong hội muốn quan hệ tình dục thì họ biết rằng hai cô gái này là “đối tượng” dễ tiếp cận.
Hai người chúng tôi đã dắt đưa một trong hai cô gái đến với Chúa Giê-su, và trong vòng hai mươi bốn giờ cô ta đã dẫn em gái mình đến với Chúa. Chúng tôi không nói gì về lối sống buông thả của họ, họ lập tức ngừng quan hệ với anh em trong hội nam sinh. Thay vào đó, họ bắt đầu làm chứng cho những anh chàng mà họ đã từng quan hệ.
Các anh em trong hội rất giận dữ. Tôi bị coi là thằng chủ mưu làm loạn, bởi vì tới thời điểm đó tôi đang hướng dẫn học Kinh Thánh cho toàn trường đại học ngay chính trong ký túc xá nam.
Cuối cùng, vị phó hiệu trưởng đã tới phòng tôi và nói, “John, chúng tôi sẽ tống cổ cậu.” Sau đó ông ta nói – đây chính xác là những lời ông nói – “Sao cậu không giống đám cơ đốc nhân còn lại trong hội nam sinh này?” Ông nói đến những anh chàng khác, đi nhóm ngày Chủ nhật nhưng lại gian dâm với bạn gái, say sưa tiệc tùng, và tham gia vào các hành vi dâm dục khác mà họ cho là bình thường.
Đó là khoảng thời gian khó khăn, nhưng dù người có quyền hành thứ hai trong hội nam sinh nói trục xuất tôi, nhưng chuyện đó không hề xảy ra. Điều thú vị là họ không thể có đủ số phiếu để tống cổ tôi. Chúng tôi đã dắt đưa nhiều người về với Chúa, và họ đứng về phía tôi.
Vài tháng sau khi gặp gỡ Chúa và yêu mến Chúa Giê-su, mùa bóng bầu dục đến. Lúc đó tôi học năm ba, như những năm trước, tôi có vé cả mùa để tới xem các trận đấu. Trong hai năm đầu, tôi đã không bỏ lỡ trận nào, nhưng bây giờ tôi quá phấn khởi về Chúa Giê-su nên đã dùng thời gian xem các trận đấu để học Kinh Thánh. Nhà nam sinh rất yên tĩnh vì tất cả các bạn nam đều tới xem trận đấu. Đó là cơ hội để tôi có thời gian cầu nguyện và thông công với Chúa. Không ai nói với tôi, “Cậu không được tới xem các trận đấu bóng,” và tôi không hề cho rằng xem các trận đấu là tội. Đúng vậy, năm sau đó tôi đã xem nhiều trận. Năm thứ ba tôi không đi vì đó là cơ hội để ở riêng với Chúa. Tôi rất muốn biết Ngài. Tâm trí tôi tập chú vào những điều ở trên cao.
Tới lúc tôi tốt nghiệp trường Purdue với tấm bằng kỹ sư cơ khí thì có nhiều anh em nam sinh cùng các sinh viên khác trở về với Chúa – kể cả người vợ tương lai của tôi là Lisa, lúc đó cô ta được coi là một trong những cô gái phóng đãng nhất trường. Lòng yêu mến Chúa nhiệt thành của tôi quả đã lây lan, và người ta hoặc là thích tôi hoặc là ghét tôi. Không có sự trung lập: Nếu bạn gặp John Bevere, bạn sẽ sớm phát hiện tâm trí và tấm lòng của anh ta được cài đặt bởi vì lòng sốt sắng cứ phát ra từ tôi. Tôi giống như một tay hâm mộ cuồng nhiệt của một đội bóng thể thao hay giống một anh chàng yêu say đắm một cô gái.
Tôi chuyển tới sống tại Dallas, Texas. Sáu tháng sau Lisa cũng chuyển tới Dallas, và chẳng bao lâu thì chúng tôi cưới nhau. Tôi làm kỹ sư cho công ty Rockwell International. Một lần nữa tôi gặp những người không thích lòng yêu mến Chúa của tôi. Họ nghĩ tôi quá thẳng thắn, họ không hiểu được tại sao tôi không can dự vào những trò đùa dâm dục, những cuộc nói chuyện tục tĩu, và ăn chơi sau giờ làm việc nhưng vì đây là môi trường chuyên nghiệp nên người ta cũng dung chịu quan điểm và hành vi của tôi hơn là lúc ở ký túc xá nam.
Hai mươi hai tháng sau tôi được mời tham gia làm nhân sự hội thánh chúng tôi. Đó là một trong những hội thánh lớn, nổi tiếng nhất ở Mỹ và có ảnh hưởng toàn thế giới. Hội thánh có hơn bốn trăm nhân sự để hỗ trợ cho các chức vụ tiếp cận cộng đồng, và việc tôi được mời để tham gia vào ban nhân sự thật sự là điều mà tôi không mơ tới. Tôi cảm thấy như thể lên tới “nửa thiên đàng!” Tôi nghĩ không ai bắt bớ niềm tin của tôi nữa vì bây giờ tôi sẽ làm việc với các cơ đốc nhân. Tôi sẽ không còn đối diện những cuộc chiến căng thẳng mà tôi đã từng gặp ở kí túc xá nam và ở công ty Rockwell International.
Lúc đó đội Dallas Cowboys là một trong những đội hay nhất trong giải National Football League. Tôi không phải là tay hâm mộ đội này vì tôi lớn lên ở Michigan, nhưng tôi có nghe về những cầu thủ này qua cuộc nói chuyện của nhân sự về đội Cowboys vào mỗi sáng thứ Hai. Họ thường tụ tập uống cà phê và bàn tán hăng say về tỉ số của trận đấu ngày hôm trước, về những pha bóng hay và về đội thắng và đội thua.
Vì tò mò nên tôi bắt đầu xem đội Cowboys trên truyền hình. Chỉ mới xem chưa hết nửa trận thì tôi bắt đầu thích xem đội Cowboys vì họ chơi rất hăng. Nhưng cũng có mặt lợi khác: tôi có cơ hội nắm bắt diễn tiến và bàn tán về các trận đấu với các nhân sự trong hội thánh.
Lúc đầu chuyện này dường như vô hại nhưng sau một thời gian, mối quan tâm của tôi tới đội Cowboys trở nên mạnh hơn, tôi bắt đầu xem hết các trận đấu. Tôi thấy mình hăng say nói chuyện với cái TV, cổ vũ và đôi khi la hét các cầu thủ. Cuối cùng tôi rơi vào chỗ là không bỏ bất cứ trận nào hay bất cứ hiệp đấu nào. Ngay cả khi không phải là mùa bóng, tôi và các đồng nghiệp vẫn cứ nói về việc tuyển mộ cầu thủ, mong năm tới đội Cowboys sẽ chơi hay hơn. Tôi thường xuyên nghĩ về đội bóng đó, ngay cả lúc tôi không bàn tán với người khác. Giờ tôi đã thành một tay hâm mộ thật sự!
Khi mùa bóng tiếp theo bắt đầu, tôi ngập tràn phấn khởi. Mỗi Chủ nhật sau buổi nhóm là tôi chạy nhanh về nhà và mở TV trước khi thay đồ. Đôi khi tôi ngồi đó, dán mắt vào TV dù vẫn còn mặc bộ đồ đi nhóm (bộ com lê và cà vạt) và không cần phải đi vệ sinh. Tôi không muốn bỏ lỡ một pha bóng nào.
Tới nửa hiệp thì tôi mới đi thay đồ. Nếu vợ tôi cần gì, thôi quên chuyện đó đi. “Em yêu ơi, đội Cowboys đang chơi.” Chúng tôi ăn lúc nghỉ giữa hiệp, còn tốt hơn là sau trận đấu – không bao giờ ăn lúc họ đang chơi.
Bây giờ tôi biết hết mọi thống kê. Tôi quan sát kỹ đội bóng, và cứ nghĩ làm sao Cowboys chơi tốt hơn. Tại chỗ làm, tôi là người khơi mào cuộc nói chuyện. Tôi khoe về các màn trình diễn của các cầu thủ chơi hôm đó. Cuộc nói chuyện về trận đấu không chỉ vào thứ Hai mà suốt cả tuần. Một số tín đồ trong hội thánh mua vé cả mùa, mỗi khi được mời là tôi chụp cơ hội để tới xem trận đấu.
Nào hãy tua nhanh qua mùa bóng tiếp theo, một năm sau đó. Vài hôm trước đó tôi đã cầu nguyện một điều mà tôi nghĩ là khá đơn giản và dường như không quan trọng. Tuy nhiên, tôi không nhận ra rằng lời cầu nguyện đó đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi cầu nguyện, “Chúa ơi, con cầu nguyện xin Ngài thánh hóa lòng con. Con muốn được thánh khiết, biệt riêng cho Ngài, nếu có điều nào trong cuộc đời con không làm đẹp lòng Ngài, xin Ngài hãy phơi bày ra và xua đuổi nó đi.” Tôi không biết ý nghĩa sâu xa của lời cầu nguyện này và điều nào sẽ được phơi bày.
Mùa bóng đang đến rất gần, và trận đấu bù cũng gần kề. Đó là ngày có trận đấu quan trọng. Đội Cowboys gặp đội Philadelphia Eagles. Đội giành chiến thắng sẽ bước vào loạt trận đấu bù còn đội thua sẽ bị loại. Tôi dán mắt vào TV, không ngồi mà cứ đứng thẳng lên. Trận đấu sắp kết thúc, tôi đứng ngồi không yên. Đó là hiệp đấu thứ tư và trận đấu chỉ còn tám phút. Đội Cowboys bị dẫn bốn điểm, và tiền vệ ngôi sao của họ bảo đội bóng di chuyển xuống sân. Tôi đi lại trong nhà giữa những lúc có pha bóng, tôi thất vọng la lên khi cầu thủ chơi tệ và phản ứng vui mừng với những pha bóng hay. Lòng bồi hồi vô cùng hấp dẫn.
Thình lình, dù tôi không để ý gì cả, Thánh Linh thôi thúc tôi cầu nguyện. Một sự thôi thúc ngập tràn trong tôi: Cầu nguyện, cầu nguyện, cầu nguyện! Đó là một gánh nặng, một cảm giác nặng nề và mạnh mẽ trong lòng. Tôi nhận ra rằng sự thôi thúc này diễn ra khi Thánh Linh muốn bạn dừng lại và cầu nguyện.
Lúc đó Lisa ở xa nên tôi la lớn, “Chúa ơi, trận đấu chỉ còn tám phút thôi. Con sẽ cầu nguyện khi trận đấu kết thúc.” Sự thôi thúc tiếp tục; nó cứ trào dâng.
Vài phút trôi qua. Vẫn mong cho nó lắng xuống, nên tôi thốt lên, “Chúa ơi, khi trận đấu này kết thúc con sẽ cầu nguyện năm tiếng đồng hồ. Chỉ còn sáu phút thôi!”
Đội di chuyển quả bóng xuống sân. Tôi chỉ biết là họ sẽ trở lại và thắng trận đấu quan trọng này. Tuy nhiên, sự thôi thúc cầu nguyện vẫn không rời tôi. Thật ra nó còn mãnh liệt hơn. Tôi đâm ra thất vọng. Tôi không muốn bỏ đi chỗ khác mà không xem trận đấu nữa. Tôi nói lớn tiếng, “Chúa ơi, con sẽ cầu nguyện cả ngày hôm nay – thậm chí suốt đêm nếu đó là điều Chúa muốn!”
Tôi đã xem hết trận đấu. Đội Cowboys giành thắng lợi, sân vận động đầy sự phấn khởi và xúc động. Tôi hòa vào niềm vui sướng của đám đông. Tuy nhiên, tôi đã hứa với Chúa nên tôi lập tức tắt TV. Tôi đi thẳng lên cầu thang vào phòng riêng, đóng cửa lại, ngồi lên thảm và cầu nguyện nhưng sự thôi thúc cầu nguyện không còn, không còn gánh nặng nữa. Một cảm giác nhè nhẹ cũng không có. Chẳng có gì cả.
Tôi cố gắng làm lại. Tôi cố gắng cầu nguyện, nhưng lời cầu nguyện của tôi rất tẻ nhạt. Chẳng mấy chốc tôi nhận ra sự việc xảy ra. Tôi đã chọn đội Dallas Cowboys thay vì chọn lời yêu cầu của Chúa. Tôi úp mặt xuống thảm và than khóc, “Chúa ôi, nếu ai hỏi con, ‘Ai quan trọng hơn trong cuộc đời cậu, Đức Chúa Trời hay Cowboys?’ Con sẽ trả lời không chút lưỡng lự, “Tất nhiên là Đức Chúa Trời!’ nhưng con vừa mới cho thấy ai là người quan trọng hơn. Ngài cần con, nhưng con đã chọn trận đấu hơn là chọn Ngài. Xin hãy tha thứ cho con!”
Ngay lập tức tôi nghe trong lòng, “Con trai, ta không muốn con hy sinh năm tiếng để cầu nguyện. Ta muốn sự vâng lời.”
Lòng Trung Thành Bị Chia Cắt
Tôi quá thất vọng vì đã không trung thành với Đấng đã phó mạng sống của Ngài vì tôi. Tất cả là vì những thứ thuộc thế gian này – những thứ này thành “thức ăn” cho tấm lòng, tâm hồn và tư tưởng của những người không có sự sống. Rõ ràng tình cảm của tôi đã tập chú vào đội bóng.
Theo ánh sáng này, hãy xem kỹ lời của Gia-cô lần nữa:
Này những người ngoại tình kia, anh chị em không biết kết bạn với thế gian là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao? Vậy ai muốn kết bạn với thế gian đều trở thành kẻ thù nghịch của Đức Chúa Trời. Hay anh chị em tưởng lời Kinh Thánh này vô hiệu sao? “Thánh Linh ngự trong chúng ta khao khát đến nỗi ghen tuông.” Hãy đến gần Đức Chúa Trời, Ngài sẽ đến gần anh chị em. Này, người có tội, hãy rửa sạch tay mình! Người hai lòng hãy tẩy thanh lòng dạ. (Gia-cô 4:4-5, 8)
Lòng trung thành của tôi đã bị chia cắt. Lòng trung thành được xác định qua những quyết định chúng ta đưa ra, chứ không chỉ qua những lời chúng ta nói ra. Có rất nhiều người tuyên bố trung thành, nhưng hành động của họ cho thấy ngược lại. Có thể đây là lý do mà Lời Chúa nói, “Nhiều người tuyên bố rằng mình trung thành, nhưng ai tìm được một người trung tín?” (Châm Ngôn 20:6)
Lúc đó tôi có thể nói đầy xác quyết, “Chúa Giê-su là quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, hơn bất cứ ai hay bất cứ thứ gì khác!” Tuy nhiên, chọn lựa của tôi đã chứng tỏ ngược lại. Hành động có sức thuyết phục hơn lời nói.
Sứ đồ Giăng giải thích Châm Ngôn 20:6 theo nghĩa Tân Ước, “Hỡi các con bé nhỏ, chúng ta đừng thương yêu chỉ bằng lời nói và nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng hãy yêu thương bằng hành động và chân thật.” (1 Giăng 3:18). Sự thật thì đội bóng Dallas Cowboys đã thế chỗ tình yêu ban đầu của tôi. Tôi đã chọc giận Thánh Linh – Đấng cư ngụ trong tôi – đến nỗi ghen tuông. Dù tôi có đọc lời cảnh báo đó trong Kinh Thánh, nhưng tôi đã bị che mắt không thấy những lời này. Chúa đầy lòng thương xót và Ngài đã chỉ ra lỗi lầm của tôi.
Giăng cũng viết:
Các con thân mến! Hãy giữ mình khỏi hình tượng.
(1 Giăng 5:21)
Đây không phải Gia-cô cảnh báo chúng ta mà là Giăng, người được Chúa yêu. Cần phải chỉ ra rằng đây là những lời cuối cùng ông viết trong lá thư dài của mình. Vào thời đó các sứ đồ không thể gọi điện thoại, gửi tin nhắn, lên Facebook, hay gửi một bức thư khẩn tới những người họ yêu thương. Thư từ rất hiếm và để chuyển đi thì cần rất nhiều nỗ lực. Cho nên nếu bạn viết một bức thư được thần cảm từ Thánh Linh, thì chắc chắn Ngài sẽ giữ lại phần thông tin quan trọng cho phần cuối.
Cùng tinh thần với Gia-cô và Giăng, Phao-lô cũng ghi lại lời cảnh báo, không cho phép thế gian thay thế lòng trung thành của chúng ta với Chúa Giê-su. Ông nói:
Anh chị em không thể uống chén của Chúa cùng chén của ma quỷ. Anh chị em không nên ăn chung bàn với Chúa và với ma quỷ. Hay chúng ta muốn khiêu khích Chúa? Chúng ta mạnh hơn Ngài sao? Mọi sự đều được phép làm, nhưng không phải mọi sự đều hữu ích. Mọi sự đều được phép làm nhưng không phải mọi sự đều gây dựng. Đừng tìm kiếm lợi riêng cho mình nhưng hãy tìm lợi cho người khác nữa. (1 Cô-rinh-tô 10:21-24)
Tôi kinh sợ về những câu Kinh Thánh này. Nó rất đúng với thời đại chúng ta đang sống. Tôi thích cách bản dịch Hiện Đại diễn tả lời của Phao-lô: “Anh em dám chọc Chúa ghen sao? Chúng ta sức lực là bao mà thách thức Ngài? Mọi việc đều được phép làm, nhưng không phải mọi việc đều có ích. Mọi việc đều được phép làm, nhưng không phải mọi việc đều xây dựng.” (câu 22-23). Một lần nữa, chúng ta được nghe sự ghen tuông Chúa đối với chúng ta.
Không Còn Xem Bóng Bầu Dục Nữa Sao?
Câu hỏi đặt ra là, tôi không nên xem bất cứ môn thể thao nào nữa chăng? Tôi không nên tham gia vào bất cứ điều gì mà thế gian tham gia chăng? Nếu vậy, làm sao tôi có thể sống và làm việc ở thế gian này?
Cho phép tôi sắp xếp câu trả lời như thế này. Là một người đã có gia đình, ngoài vợ ra tôi có phải cắt đứt mọi liên lạc với các phụ nữ khác? Câu trả lời là không. Tôi liên tục được các chị em phụ nữ đồng công. Trong các chuyến bay tôi ngồi gần phụ nữ – và hiện tại khi đánh máy cuốn sách này, có một quý cô ngồi cạnh tôi trong chuyến bay. Tôi làm việc với phụ nữ. Tôi tương tác với phụ nữ tại nhiều nơi và trong nhiều hoàn cảnh khác nhau.
Là một người có gia đình, tôi cố gắng trở nên thân thiện với phụ nữ, đặc biệt là vì nhiều người trong số họ thời nay đã bị nam giới ngược đãi. Phụ nữ thường bị hạ thấp, giống như thú vật để thỏa mãn dục vọng của đàn ông, hoặc họ thường không được đánh giá bình đẳng với nam giới. Điều đó làm tôi giận lên, vì tôi biết Chúa tạo dựng cả nam và người nữ theo ảnh tượng của Ngài. Ngài ban ơn cho cả nam lẫn nữ. Ngài ban tâm trí của Chúa cho người nam và người nữ giao ước của Ngài như nhau. Ngài không thiên vị nam hơn nữ, vậy thì tại sao chúng ta lại cư xử như vậy ngay cả trong hội thánh?
Tuy nhiên, tôi cẩn thận để không mở lòng, bày tỏ tình cảm một cách lãng mạn và không đứng đắn với một phụ nữ khác. Tôi đã có một giao ước với vợ tôi là Lisa. Nói cách văn hoa khi tôi cưới cô ấy, tôi tuyên bố chia tay với mọi phụ nữ trên quả đất này. Nên tôi phải tiếp xúc với các chị em phụ nữ cách đứng đắn.
Hãy so sánh điều này với việc làm bạn với thế gian. Tôi vẫn có thể thích xem bóng bầu dục, dù rất khó để xem hết trận. Lúc này đam mê của tôi không còn như lúc mà đầu óc tôi tập chú vào đội Cowboys. Tình cảm của tôi được lấp đầy với những khát khao của Chúa. Lo yêu thương chăm sóc gia đình, lo làm việc để giúp người khác, lo làm việc cho chức vụ, học lắng nghe khôn ngoan cùng mưu luận của Chúa đã chiếm hết tâm tư và tình cảm của tôi.
Có lúc nào đó mà những thứ khác cũng bị loại ra khỏi cuộc đời tôi không? Có chứ! Bởi vì tôi đã xin Ngài nên Thánh Linh đã giúp tôi nhận ra những thứ này. Chơi gôn, ăn uống, xem phim, công tác hội thánh là một số điều mà tôi đã phải xử lý, thậm chí là ngưng một thời gian để hướng tình cảm của tôi trở lại đúng chỗ.
Khi việc ham thích chơi gôn của tôi hơi quá, ngày nọ Thánh Linh thôi thúc tôi dâng bộ gậy đánh gôn cho một mục sư. Tại sao Thánh Linh bảo tôi làm điều đó? Đơn giản là vì việc chơi gôn không có vấn đề gì đối với vị mục sư kia, còn tôi thì quá mê!
Sau một năm rưỡi không chơi gôn, Chúa đặt để trong lòng của một tay gôn chuyên nghiệp dâng cho tôi gậy đánh gôn trị giá mấy ngàn đô la. Tôi thấy thật khó xử. Tay gôn chuyên nghiệp này là một người có đời sống cầu nguyện đã đến nói với tôi, “Anh John, tôi biết tôi phải làm điều này.”
Vài tháng sau đó, một mục sư là người mở một hội thánh mà nay trở thành một hội thánh lớn nhất trên thế giới tại Hàn Quốc, đã nói với tôi rằng Chúa đặt để trong lòng ông là dâng cho tôi một bộ gậy đánh gôn. Tới lúc này, tôi thật sự bối rối! Tôi hỏi Chúa, “Con làm gì với bộ gậy này đây?”
Tôi nghe trong lòng, “Đi chơi gôn đi.”
“Nhưng Chúa đã bảo con dâng hết bộ gậy của con một năm rưỡi trước rồi mà.”
Tôi nghe Chúa nói, “Gôn không còn chiếm chỗ trong lòng con nữa. Bây giờ nó là thú tiêu khiển và là niềm vui cho con.”
Tôi đã chơi gôn kể từ đó. Chúa dùng trò chơi này một cách tuyệt vời để mang lại sự nghỉ ngơi và phục hồi cho tôi, và cũng là một cách để tôi gặp các con trai tôi, các lãnh đạo hội thánh cùng các đối tác trong chức vụ. Đúng vậy, trong ba năm trước khi viết cuốn sách này, hơn ba triệu đô la dành cho các chương trình truyền giáo đã được dâng hiến cho Messenger International nhờ chơi gôn với bạn bè, đối tác và giải đấu gôn Cup Messenger. Nếu tôi hoàn toàn không chơi suốt quãng đời còn lại, thì chuyện này sẽ không xảy ra.
Chúng ta đừng bao giờ sợ khi Chúa đòi hỏi sự vâng lời. Thật ra rất dễ vâng lời khi đòi hỏi của Ngài phù hợp với đam mê của chúng ta; còn không thì sẽ rất khó.
Buồn Theo Ý Chúa
Gia-cô phác họa rõ những điều chọc cho Thánh Linh ghen tuông: làm bạn với thế gian. Tôi đã nói về một phương diện làm bạn với thế gian gồm những gì, và còn những điều khác nữa. Trong chương tới, tôi sẽ bàn đến nguyên nhân chính của nó, nhưng lúc này, điều quan trọng là nói về cách để phản ứng khi tình cảm của chúng ta bị dẫn dụ. Nào hãy xem xét lời khuyên của Gia-cô dành cho các tín hữu đã lỡ làm bạn với thế gian:
Hãy đến gần Đức Chúa Trời, Ngài sẽ đến gần anh chị em. Này, người có tội, hãy rửa sạch tay mình! Người hai lòng hãy tẩy thanh lòng dạ. Hãy đau buồn, chịu tang và khóc lóc. Hãy đổi cười ra khóc, đổi vui ra buồn.
(Gia-cô 4:8-9)
Khi Chúa bày tỏ những điều tôi đã làm khi chọn đội Cowboys thay vì chọn cầu nguyện, tôi đã trải qua nỗi buồn và sầu não vô cùng. Tôi nhận ra mình đã làm tổn thương Đấng đã phó mạng sống vì tôi qua “mối quan hệ” không đứng đắn.
Mới đây tôi nói chuyện với một người đàn ông đã phạm tội ngoại tình và đã được phục hồi. Anh chia sẻ với tôi anh đã phạm tội trong thời gian sáu tháng, và đang khi nói chuyện với tôi anh ta khóc đầm đìa. Anh ta là một người rất khỏe – cựu cầu thủ bóng bầu dục của trường đại học, một thương gia thành công, và không phải là mẫu người dễ khóc. Tôi ngạc nhiên khi quan sát “giọt nước mắt đàn ông” của anh ta. Anh ta khóc không phải vì cảm thấy không được Chúa và vợ mình tha thứ. Thật ra, hôn nhân của anh ta bây giờ vững chắc hơn trước. Anh ta khóc vì đã làm chuyện này với người mà anh rất yêu thương; anh ta buồn vì đã gây ra nỗi đau đớn cho vợ anh. Thật đáng khen khi nhìn thấy tình cảm và sự quan tâm của anh ta dành cho vợ.
Hành vi của người này bày tỏ một chân lý. Một tín hữu có thể phạm một hành động như thế khi họ “làm bạn với thế gian.” Như Gia-cô viết, “Hãy đau buồn, chịu tang và khóc lóc.”
Anh chàng này không hề đổ lỗi cho vợ và thật sự hối lỗi. Thật vui khi nhìn thấy sự hạ mình thật sự của anh ta. Tôi cũng đã nói chuyện với những người phạm tội ngoại tình khác, nhưng câu trả lời của những người này lại khác. Thế nào trong lời “thú tội” hay “lời làm chứng” của họ cũng đổ lỗi cho lỗi lầm hay việc quan tâm không đủ về tình cảm của người phối ngẫu, và xem đó là lý do để họ ngoại tình.
Kinh Thánh nói về sự buồn rầu theo ý Chúa và sự buồn rầu theo thế gian (xem 2Cô-rinh-tô 7:10). Vua Đa-vít là ví dụ điển hình về sự buồn rầu theo ý Chúa; ông vô cùng đau xót về tội ngoại tình và giết người vì đã làm tổn thương Đấng mà ông yêu thương. Ông kêu lên, “Tôi đã phạm tội cùng Ngài, chỉ một mình Ngài thôi. Tôi đã làm điều ác trước mặt Ngài.” (Thi Thiên 51:4). Ông khóc lóc, cúi đầu thảm thương suốt nhiều ngày, và ông không quan tâm đến những người tôi tớ nghĩ ông như thế nào. Ông không muốn giữ thể diện; lòng ông tan nát và sau đó ông được phục hồi.
Vua Sau-lơ thì khác. Ông cũng làm tổn thương tấm lòng của Chúa khi chọn “bắt chước” những điều của thế gian – tham dục và kiêu ngạo – thay vì làm theo Lời Chúa. Ông cũng hối tiếc về những việc ông đã làm, nhưng trong lúc đau buồn thì ông lại sợ người ta thấy, sợ thấy xấu hổ trước mặt những người đáng lẽ ra phải tôn trọng ông và chuốc lấy những hậu quả cho sự trị vì của ông. Sự buồn rầu của Sau-lơ là theo thế gian. Ông đã không được tha thứ như Đa-vít hay người đàn ông cựu cầu thủ kia. Đầu óc của Sau-lơ đã bị lừa dối và bị tiêm nhiễm. Ông có thay đổi một thời gian, nhưng cuối cùng động cơ thật của ông đã bị phơi bày: kiêu ngạo và tự mãn. Tâm trí của ông không hề được thay đổi.
Sứ đồ Phao-lô công bố, “Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời đem lại hối cải để được cứu rỗi” (2Cô-rinh-tô 7:10). Sự buồn rầu đến từ Chúa; nó phát xuất từ tình yêu của chúng ta dành cho Ngài. Nếu chúng ta yêu mến những gì Chúa làm cho chúng ta hơn yêu mến Ngài, thì cách cư xử của chúng ta không khác gì cách cư xử của Sau-lơ.
Trong hai chương tới chúng ta sẽ thấy việc làm bạn với thế gian sẽ ảnh hưởng mối quan hệ trải nghiệm của chúng ta với Chúa như thế nào. Chúng ta sẽ phơi bày sự thật rằng việc thay thế Đạo với Đời đã khiến chúng ta phải trả giá rất đắt, cả ở bình diện cá nhân lẫn hội thánh chung. Trước khi đọc tiếp, chúng ta nên để thì giờ cầu nguyện và xin Chúa giúp bạn nhận ra bất kỳ mối quan hệ sai trật nào với thế gian có trong cuộc đời bạn.
Lạy Cha, trong Danh của Chúa Giê-su, con cầu nguyện xin Cha tra xét và biết con, xin Cha tra xét đường lối và động cơ của con. Nếu có điều nào trong đời con thay thế tình cảm và tình yêu của con dành cho Cha, xin Cha hãy phơi bày ra bởi Thánh Linh của Ngài. Con không giấu giếm gì cả. Nguyện con thật sự trở thành người yêu của Ngài và mãi mãi là như thế, con sẽ tự bỏ mình đi để đi theo và phục vụ Chúa Cứu Thế Giê-su. Con cầu xin điều này trong Danh Giê-su. Amen.
0 Comments