Chương 5: Những Ích Lợi Khi Sống Trong Yêu Thương
by Kenneth E HaginChương 5
Những Ích Lợi Khi Sống Trong Yêu Thương
Kinh Thánh khích lệ chúng ta hãy để tình yêu thương của Đức Chúa Trời làm mục tiêu và lẽ sống trong cuộc đời chúng ta (1Cô 13:1). Chắc hẳn phải có lý do Đức Chúa Trời mới muốn chúng ta biến việc bước đi trong tình yêu thương của Ngài thành mục tiêu hàng đầu trong đời sống chúng ta. Thật ra, có những ích lợi tuyệt vời và những kết quả tốt đẹp xảy ra khi chúng ta bước đi trong tình yêu thương.
Chẳng hạn, tôi đã sống trong sức khoẻ siêu nhiên hơn năm mươi bảy năm. Cơn nhức đầu cuối cùng tôi bị là vào tháng Tám năm 1933. Thật vậy, bây giờ mà bị nhức đầu thì là quá trễ rồi. Tôi không khoe về tôi đâu; tôi đang khoe về Chúa Giê-su và về Lời của Ngài.
Xin đừng hiểu lầm tôi. Tôi cũng đã vượt qua một số cơ hội lạ lùng. Tôi nhớ cơn đau đầu sau cùng tìm cách tấn công tôi đó là vào năm 1977. Lúc đó tôi vừa mới lái xe ra khỏi văn phòng tại trường Kinh Thánh RHEMA.
Thình lình đầu tôi bắt đầu đau. Tôi nói, “Ồ không, hỡi sa-tan, ngươi không được làm vậy! Ngươi phải rời khỏi trong Danh Chúa Giê-su.” Tới lúc tôi chạy xe đến góc phố, cơn đau đầu biến mất. Đó là lần cuối cùng tôi nhớ là đã vượt khỏi cơ hội bị đau đầu.
Trải qua nhiều năm tôi không hề bị bệnh trừ khi tôi sai trật chỗ nào đó, hoặc là trong bước đường yêu thương hoặc là trong sự vâng lời Chúa. Mỗi bước đi ra khỏi tình yêu thương là tội lỗi. Mỗi lần tôi sai trật, tôi ăn năn càng sớm càng tốt và quay trở lại với tình yêu thương và sự vâng lời.
Thông thường, giây phút mà tôi ăn năn, tôi được chữa lành. Tôi không có ý nói rằng tôi phải chờ đợi nhiều ngày để triệu chứng biến mất. Tôi hoặc là được chữa lành tức thì hoặc là trong tiến trình được bình phục.
Trên năm mươi sáu năm trong chức vụ, tôi đã nói rằng nếu đức tin tôi không mang lại kết quả và lời cầu nguyện tôi không nhận được sự đáp lời, thì sự không tha thứ là chỗ đầu tiên mà tôi thường tra xét. Tôi không nói rằng tất cả bệnh tật và đau yếu là do sự không tha thứ gây ra. Tôi chỉ nói rằng đó là chỗ đầu tiên tôi tra xét.
Xin đừng hiểu lầm tôi. Nếu ai đó cần uống thuốc, họ nên uống thuốc dưới sự giám sát của bác sĩ. Thật ra, tôi cũng đã chuyển một số người đến bác sĩ khi mà họ cần và thậm chí mua thuốc cho họ. Và nếu tôi cần một viên aspirin, tôi sẽ uống nếu tôi không thể được lành cách nào khác.
Nhưng bạn thấy đó, những ích lợi của việc bước đi trong tình yêu thương thật là tốt lành, tôi muốn bạn nhận điều này. Những ích lợi này có cả sức khoẻ và sự chữa lành. Thời gian tốt nhất để nhận ích lợi của nó là đang khi bạn còn trẻ, vì thế hãy vui hưởng các phước hạnh và ích lợi của việc bước đi trong tình yêu thương của Chúa trong suốt quãng đời còn lại của bạn.
Tôi rất cẩn trọng về việc bước đi trong tình yêu thương. Tình yêu thương là phương cách của Chúa để làm cho tâm linh, hồn và thân thể được thịnh vượng. Bước đi trong tình yêu thương của Chúa là cách để được thịnh vượng trong mọi lĩnh vực của đời sống. Tình yêu thương mang lại kết quả gì? Tình yêu thương không làm hại kẻ lân cận mình. Kẻ lân cận ở đây chính là mọi người. Và điều này phải có giữa vòng các cơ đốc nhân.
Bước Đi Trong Tình Yêu Thương Thật Có Ích Lợi
Chúng ta hãy xem xét một câu Kinh Thánh nói về phần thưởng của việc bước đi trong tình yêu thương. Bước đi trong tình yêu thương là bước đi trong sự tin kính, có phải vậy không? Khi bạn đọc câu Kinh Thánh này trong Ti-mô-thê thứ nhất, hãy thay những chữ sự tin kính bằng những chữ bước đi trong tình yêu thương của Chúa.
1TIMÔTHÊ 4:8
Thật vậy, sự luyện tập thân thể chỉ ích lợi chút đỉnh còn luyện tập lòng tin kính lại ích lợi mọi bề, vì có lời hứa cho cả đời này lẫn đời sau.
Phaolô, được Đức Thánh Linh cảm động, viết điều này cho Timôthê. Đây không phải là điều Phaolô nói. Đây cũng không phải là ý kiến của con người. Đức Thánh Linh phán điều này cho cơ đốc nhân khắp mọi nơi qua sứ đồ Phaolô. Ngài phán với chúng ta rằng sự tin kính khiến chúng ta được ích lợi.
Thật không sai nếu chúng ta đọc câu Kinh Thánh này theo cách này: “Bước đi trong tình yêu thương ích lợi cho mọi sự.” Tại sao Kinh Thánh nói rằng sự luyện tập thân thể chỉ ích lợi một ít? Bởi vì nó có lời hứa ban thưởng ở đời này.
Nhưng Kinh Thánh nói rằng sự tin kính thì ích lợi cho mọi sự. Khi nào thì sự tin kính có thể ích lợi? Có phải chỉ ích lợi khi chúng ta về thiên đàng không? Không phải, nó có ích lợi ở đời sống này lẫn đời sống hầu đến. Vì thế, sự tin kính hoặc bước đi trong tình yêu thương ích lợi trọn cả đời chúng ta. Nhưng nếu chúng ta sống cho Chúa ngay bây giờ và bước đi trong tình yêu thương của Chúa, nó cũng sẽ ích lợi cho chúng ta khi chúng ta về thiên đàng.
Sống cho Chúa nghĩa là giữ Lời của Chúa. Nếu bạn muốn sống cho Đức Chúa Trời, bạn phải giữ điều răn của Ngài. Vâng, trong thời Tân ước, điều răn nào mà bạn phải giữ đây? Chỉ có một điều răn và đó là luật yêu thương.
Vì thế, bước đi trong tình yêu thương của Chúa thật có ích lợi. Bước đi trong tình yêu thương của Chúa mang lại phần thưởng. Nó mang lại phần thưởng không chỉ ở đời này, mà cũng ở trong đời hầu đến.
Ấp Ủ Ác Ý Sẽ Làm Hại Bạn
Tôi đã rao giảng và thực hành Mác 11:23,24 trên năm mươi năm. Và tôi đã hành động trên lẽ thật thuộc linh mà Chúa Giê-su đã trích dẫn trong câu Kinh Thánh này với những kết quả ngạc nhiên.
Nhưng cùng với Mác 11:23,24, tôi cũng thực hành câu 25 về sự tha thứ. Trọn đời sống cơ đốc của tôi, tôi luôn luôn từ chối không giữ một chút ác ý hận thù hay cảm giác xấu về người khác.
Nếu một chút ác ý hay hận thù đối với ai tìm cách len lỏi vào lòng tôi, thì tôi loại bỏ ngay. Tôi không giỡn chơi với điều này. Tôi không giỡn chơi với loại suy nghĩ sai lầm này giống như tôi không giỡn chơi với ý tưởng trộm cướp ai đó hay giết ai đó. Những cảm giác sai lầm về người khác sẽ làm hại tôi.
Tôi rất cẩn trọng về việc cho phép những sự không tha thứ hay thù nghịch trong lòng tôi đối với người khác cũng giống như tôi cẩn trọng về việc uống thuốc độc hay việc bắt rắn. Sự không tha thứ và cảm giác sai lầm đối với người khác độc hại hơn là thuốc độc hay bị rắn cắn.
Tôi tin đó là một lý do mà tôi có thể bước đi trong những gì tôi gọi là sức khoẻ siêu nhiên trong suốt nhiều năm. Nào tôi không khoe khoang về chính mình. Tôi đang khoe khoang về Chúa Giê-su và những gì lời Chúa làm.
Nhưng đó là lý do bạn không bao giờ nghe tôi chỉ trích một người anh em nào hay là một người hầu việc Chúa đồng công nào. Không ai đã nghe tôi chỉ trích người khác trên năm mươi năm. Tôi không làm điều đó.
Thỉnh thoảng tôi đưa ra một vài lời phê bình có tính gây dựng. Nhưng bạn thấy đó, lời phê bình mang tính huỷ diệt thì sai lầm. Nhưng lời phê bình mang tính gây dựng nhằm giúp người khác. Ngay cả khi tôi đưa ra lời phê bình có tính gây dựng, tôi cũng không nêu tên người khác.
Tôi có thể nói cho bạn biết về việc bước đi trong điều tốt nhất của Chúa: Nếu bạn muốn bước đi trong sức khoẻ, bạn phải bước đi trong tình yêu thương và giữ miệng lưỡi của mình.
Phi-e-rơ cho chúng ta biết cách để thực hành những gì Lời Chúa nói về việc bước đi trong tình yêu thương.
1PHIERÔ 3:8,9
Cuối cùng, hết thảy anh chị em nên có tinh thần hiệp nhất, cảm thông, yêu thương anh chị em, lòng thương người và khiêm nhường. Đừng lấy ác trả ác hoặc rủa sả trả rủa sả, nhưng ngược lại, hãy chúc phước, vì việc này mà anh chị em được kêu gọi, nhân đó anh chị em có thể được hưởng phúc lành.
Bản Diễn Ý dịch, “ . . . hãy sống cho hoà hợp, thông cảm nhau, yêu thương nhau bằng tâm hồn dịu dàng và thái độ khiêm nhường.” (c.8) Đó là loại yêu thương của Đức Chúa Trời thể hiện bằng hành động.
Giữ Môi Lưỡi Để Bạn Có Thể Giữ Đời Sống
Đôi khi bạn cần phải nỗ lực để bước đi trong tình yêu thương. Bạn phải bắt môi lưỡi phục dưới con người bên trong được tạo dựng theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời.
1PHIERÔ 3:10,11
Vì Ai yêu sự sống và muốn thấy những ngày lành
Phải giữ lưỡi mình khỏi điều ác và môi mình khỏi lời giả dối.
Phải tránh điều dữ và làm điều lành, hãy tìm kiếm hoà bình và đeo đuổi nó.
Phi-e-rơ trích Thi Thiên 34 khi ông nói điều đó. Tác giả Thi Thiên biết rằng ông phải giữ môi lưỡi của ông khỏi điều ác để lời cầu xin của ông được Chúa trên trời nghe.
THI THIÊN 34:12-15
Ai là người khao khát sống, thích được trường thọ để thấy phước lành. Hãy giữ lưỡi mình khỏi lời độc ác, và môi mình khỏi lời gian dối. Hãy lánh điều dữ và làm điều lành, hãy tìm kiếm và theo đuổi hoà bình. Mắt CHÚA chăm nom người công chính, tai Ngài nghe tiếng kêu cầu của họ.
Bạn có bao giờ ngừng lại để suy nghĩ rằng môi lưỡi của bạn nó liên hệ rất nhiều đến chất lượng sống của bạn không? Nó cũng liên hệ đến việc bạn sống bao lâu trên đất này! Nó liên hệ rất nhiều đến những ngày bạn sống là những ngày tốt hay những ngày xấu. Những gì bạn nói ở đời này liên hệ đến việc bạn hưởng một đời sống tốt đẹp và lâu dài.
Bí quyết để hưởng sự sống và thấy những ngày lâu dài, tốt lành được nói đến trong 1Phi-e-rơ 3:10: “Hãy cầm giữ môi lưỡi mình khỏi điều ác . . .” Tình yêu thương luôn luôn giữ môi miệng không nói xấu. Tình yêu thương không nói xấu người khác và tình yêu thương của Chúa tìm kiếm sự hoà thuận với mọi người.
Bạn sẽ không thể nuôi dưỡng hận thù trong lòng và nói xấu người khác nếu bạn muốn thấy những ngày tốt lành và lâu dài. Những ngày mà bạn bị bệnh không phải là những ngày tốt lành, phải vậy không? Đôi khi người ta bị bệnh, dù họ đã thâm niên trong lẽ thật Lời Chúa và họ cũng đã công bố đức tin đúng cách, nhưng họ gặp khó khăn trong việc thực hành đức tin hiệu quả.
Họ có đức tin, nhưng dường như họ không làm cho đức tin hoạt động. Đúng vậy, sao đức tin không hành động? Điều trước tiên họ nên tra xét là bước đường yêu thương của họ. Có phải họ nuôi dưỡng ác ý hay sự ganh ghét trong lòng không? Có phải họ nói xấu người khác không? Có phải họ chỉ trích và nói hành người khác không?
1PHIERÔ 3:12
Vì con mắt của Chúa ở trên người công chính,
Và lỗ tai Ngài mở ra để nghe lời cầu nguyện của họ.
Nhưng mặt Chúa chống lại những kẻ làm ác.”
Chúng ta có thể đọc câu Kinh Thánh này như vầy : “Mắt Chúa mở ra cho những người làm ngay thẳng.” Chúng ta có thể đọc theo cách này: “Mắt Chúa mở ra cho những người bước đi trong tình yêu thương, và tai Ngài mở ra nghe lời cầu nguyện của họ.”
Bạn thấy đó, không có ngăn trở nào đối với những lời cầu nguyện của bạn khi bạn bước đi trong tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Nhưng Kinh Thánh cũng nói, “. . . Mặt Chúa nghịch cùng kẻ làm điều ác.” Mỗi bước đi ra khỏi tình yêu thương là tội lỗi. Chúng ta cũng có thể đọc câu này, “Mặt Chúa nghịch lại những kẻ nói xấu người khác.”
Một cơ đốc nhân phạm tội như thế nào? Do không bước đi trong tình yêu thương. Do nói xấu người khác. Chúng ta có thể nói theo cách này: Mỗi bước đi ra khỏi tình yêu thương là phạm tội. Tình yêu thương không làm hại người lân cận mình. Tình yêu thương kiềm chế không nói xấu. Tình yêu thương – tình yêu thương của Đức Chúa Trời – sẽ không bao giờ nói xấu về bất kỳ ai.
Khi bạn chỉ trích người khác và nói xấu về người khác, bạn đã phạm tội bởi vì bạn không bước đi trong tình yêu thương.
Tôi nhớ có một trường hợp xảy ra cách đây nhiều năm lúc đó tôi là một người hầu việc Chúa trẻ tuổi, đang chăn bầy một hội thánh nhỏ tại phía bắc Texas. Tại một thành phố lớn cách bốn mươi lăm dặm, một trong những vị mục sư tại đó gặp một số khó khăn và đã bị đuổi khỏi giáo phái của anh ta.
Sau đó trong thời gian có một hội nghị khu vực tại hội thánh chúng tôi, một trong những người lãnh đạo giảng vào buổi nhóm sáng và có nói đến tình trạng này. Cho dù ông không nêu đích danh người mục sư này, nhưng chúng tôi đều biết ông đang nói đến ai. Ông lên án vị mục sư đó và giảng rằng vị này nên xuống địa ngục là vừa.
Một số người không có mặt trong buổi nhóm sáng đó sau này có hỏi tôi về chuyện này. Họ hỏi, “Anh Hagin ơi, anh nghĩ gì về chuyện này ? Vị lãnh đạo này có đúng khi nói về người mục sư này không?”
Tôi nói, “Vâng, tôi đồng ý với ông ấy.”
Rồi khoảng hai tuần sau đó, bố mẹ vợ của tôi xuống thăm chúng tôi. Họ sống ở nông trại cách đó bốn mươi dặm. Vợ tôi và hai đứa con cũng về nhà cùng với họ sau buổi nhóm tối Chủ Nhật. Và tôi sẽ lái xe về đó và gặp vợ con tôi sau khi tôi làm xong một số công việc của hội thánh.
Vợ tôi và con cái của tôi đều đi khỏi, và tôi một mình ở tại tư thất mục sư. Tôi nghe tin tức trên đài phát thanh (lúc đó chúng tôi chưa có truyền hình).
Tư thất mục sư là một căn nhà cũ được xây trước khi có điện chạy vào nhà. Khi cần có điện, họ đặt một cái dây xích treo ngay giữa phòng để bật tắt bóng điện.
Khi tôi chuẩn bị đi ngủ, tôi đứng lên để tắt điện và quỳ gối bên cạnh giường cầu nguyện. Thình lình cả phòng sáng lên. Kinh Thánh nói về ánh sáng Phaolô thấy sáng hơn ánh sáng mặt trời ban trưa (Công vụ 9:3; 22:6). Ánh sáng đó chiếu sáng như Kinh Thánh nói. Cả phòng đều sáng hơn bóng đèn sáng, và tôi có thể thấy toàn bộ vật dụng trong phòng.
Rồi thì từ ánh sáng chiếu rọi đó tôi nghe những lời này, “Ngươi là ai mà lên án tôi tớ của người khác.” Tôi biết ấy là Chúa.
Tôi thưa, “Chúa ơi, con không lên án tôi tớ của Ngài.” Tôi biết ngay là Chúa đang nói đến ai. Ngài đang nói về vị mục sư mà đã gặp khó khăn.
Chúa trả lời với tôi một lần nữa, “Ngươi là ai mà lên án tôi tớ của người khác?”
Tôi lặp lại, “Chúa ơi, con không bao giờ lên án tôi tớ Của Ngài”
Rồi thì lần thứ ba Chúa phán, “Ngươi là ai mà lên án tôi tớ của người khác?”
Tôi thưa với Chúa lần thứ ba, “Chúa ơi, con không lên án tôi tớ của Ngài.”
Chúa phán, “Con há chẳng nói . . ,” rồi Chúa trích lại những gì tôi nói về vị mục sư này.
Vâng, bạn sẽ rơi vào tình huống giống như thế và xác thịt của bạn đôi khi muốn kiểm soát. Bạn nhớ khi Ađam gặp rắc rối, ông muốn đổ lỗi cho người nữ. Rồi thì khi điều đó không thành, ông nói, “Người nữ mà Ngài ban cho con.” Thật ra, ông tìm cách đổ lỗi cho người khác để ông không phải chịu trách nhiệm. Xác thịt luôn luôn muốn đổ lỗi cho người khác.
Tôi thưa, “Chúa ơi, con chỉ nói lại những gì vị lãnh đạo kia nói.”
Chúa phán với tôi, “Khi con lặp lại điều đó, làm vậy cũng như là con nói vậy. Con là ai mà dám lên án tôi tớ người khác?”
Khi Chúa nói điều đó, Ngài làm tôi ngạc nhiên. Rồi tôi thưa, “Con nghĩ rằng vị mục sư đó đã sai. Con muốn nói là ông ta đã sai, không phải sao?”
Chúa không hề cho tôi biết anh ta có sai hay là không. Nhưng Ngài hỏi tôi một câu hỏi. Ngài hỏi, “Người này là tôi tớ của ai, tôi tớ của Ta hay là của con?”
Tôi thưa, “Chúa ơi, nếu người này là tôi tớ thì là của Ngài chớ ai khác nữa. Chắc chắn anh ta không phải là tôi tớ của con.”
Chúa phán, “Vậy thì nếu người đó là tôi tớ của Ta, vậy thì Ta có thể khiến người đó đứng vững.” Và bạn biết không, Chúa đã khiến anh ta đứng vững. Chúa đã làm cho người này đứng vững, và người này tiếp tục trở thành một trong những người hầu việc Chúa đầy ơn trong tiểu ban đó. Anh ta rất được kính trọng, cho dù anh ta đã sai lầm trong quá khứ.
Chúng ta là ai mà chỉ trích tôi tớ của Chúa. Đôi khi chính những điều mà chúng ta nói về người khác sẽ khiến chúng ta bệnh hoạn.
Tôi có một kinh nghiệm khác liên quan đến vấn đề này. Vợ tôi và tôi tổ chức một buổi nhóm ở đông Texas tại hội thánh Ngũ Tuần. Chúng tôi xong buổi nhóm đó thì đi đến dự hội đồng mà giáo phái chúng tôi tổ chức.
Một trong những vị mục sư ở tại vùng đó đã gặp một số khó khăn, và anh ta phải thôi coi hội thánh. Tôi hỏi một người, “Vị mục sư đó đã làm gì?” Và người đó kể cho tôi nghe những gì vị mục sư đó đã làm.
Khỏi phải suy nghĩ, tôi liền nói, “Đối với tôi, ai mà có trí khôn đều biết tốt hơn hết là thôi coi hội thánh đó là phải rồi.” Tôi không nghĩ là làm điều gì khác hơn. Vợ tôi và tôi nhóm xong và chúng tôi tiếp tục đi đến dự hội đồng.
Tôi thường sống trong sức khoẻ siêu nhiên; tôi cảm thấy khoẻ luôn luôn. Nhưng trong suốt hội nghị đó, tôi thấy hơi khó chịu trong thân thể, và tôi không thể ngủ buổi tối được. Thường thì khi đầu tôi đụng tới cái gối là tôi ngủ ngay.
Tôi đã công bố tất cả những lời công bố đức tin, và tôi tin tôi nhận sự chữa lành, nhưng tôi không cảm thấy khoẻ trong thân thể tôi. Và đêm thứ ba trong hội đồng, tôi vẫn không thể ngủ được. Tôi thưa, “Chúa ơi, nếu con vẫn cảm thấy yếu như thế này ngày mai, con không thể nào đến buổi nhóm. Thân thể con quá mệt mỏi.”
Tôi ra khỏi giường và quỳ gối rồi bắt đầu cầu nguyện. Tôi nhớ một điều mà tiến sĩ Lilian B. Yeomans có nói. Bà là một bác sĩ y khoa có lần đã bị nghiện ngập. Bà bị bệnh và gần như sắp chết. Nhưng khi bà tin Chúa và Đức Chúa Trời đã đỡ bà dậy khỏi giường bệnh. Rồi sau đó bà để suốt quãng đời còn lại để giảng về sự chữa lành của Đức Chúa Trời.
Bác sĩ Yeomans nói, “Nếu tôi cầu nguyện mà không nhận được kết quả thì tôi liền thay đổi. Tại sao? Bởi vì phải thay đổi điều gì đó trước khi sự đáp lời đến, và sự thay đổi đó không ở phía Đức Chúa Trời, bởi vì Đức Chúa Trời không bao giờ thay đổi.”
Tôi nhớ có đọc câu nói này của bác sĩ Yeomans, vì thế tôi liền thay đổi. Tôi đã công bố tất cả những lời công bố của Kinh Thánh và nói tất cả những lời tích cực, nhưng tôi vẫn không được cải thiện.
Cuối cùng tôi thưa với Chúa, “Chúa ơi, có điều gì sai trật đối với con? Con không thể liên kết đức tin của con với Ngài.”
Chúa phán với tôi, “Con há chẳng nói như thế, như thế về người anh em . . ,” và Chúa nêu tên vị mục sư đó.
Tôi thưa, “Chúa ơi, con chỉ nói ai mà có trí khôn đều biết tốt hơn hết là thôi coi hội thánh đó là phải rồi.”
Chúa hỏi tôi một câu hỏi. Ngài phán, “Con có biết anh ta đang chịu áp lực như thế nào không?”
Tôi thưa, “Dạ không.”
Chúa hỏi tôi, “Con có biết hoàn cảnh xung quanh chuyện này không?”
Tôi thưa, “Dạ không.”
Chúa phán với tôi, “Nếu con rơi vào cùng một tình huống như thế, con có chắc là con không làm như anh ta đã làm không.”
Tôi khóc và thưa, “Ôi Chúa ơi, xin tha tội cho con. Chúa ơi, xin tha tội cho con. Con ăn năn.”
Bạn có biết ngay sau khi tôi ăn năn, tôi được chữa lành tức thì. Tôi không mất thời gian để được chữa lành – tôi được chữa lành tức thì. Tôi lên giường và ngủ ngon trong suốt nhiều đêm.
Bạn thấy đó, có một nguyên tắc ở đây. Chúng ta không nên chỉ trích và phán xét người khác bởi vì chúng ta không biết hoàn cảnh và áp lực mà người đó gánh chịu nên khiến người đó hành xử như vậy. Chúng ta không biết điều gì khiến anh ta làm những gì anh ta đã làm. Chỉ có Chúa biết thôi.
Những hoàn cảnh như thế này đã dạy tôi phải giữ miệng không chỉ trích những tôi tớ của Chúa. Thật là dễ để chỉ trích người khác. Nhưng chúng ta chắc có lẽ cũng đã làm như người đó nếu sống trong cùng một hoàn cảnh như thế. Kinh Thánh nói, “Đừng phán xét ai chi hết để không bị phán xét.” (Mathiô 7:1). Đó là lý do chúng ta không thể phán xét, còn không chúng ta sẽ bị Chúa phán xét.
Có một số tín hữu luôn chỉ trích người khác và loan tin thất thiệt. Chẳng hạn, lần nọ có người nói với tôi, “Ông có nghe chuyện gì xảy ra không? Vị mục sư đó dan díu với cô thư ký đấy.”
“Ông ấy đã phạm tội như thế ? Nhưng dường như Đức Chúa Trời đã ban phước cho ông và hội thánh của ông. Khi nào chuyện này xảy ra?”
“Ồ, cách đây mười hai năm.”
“Vậy thì tại sao bây giờ anh mới nói ra? Không nên nói về anh ta như thế. Đây là lời dối trá mà ma quỷ đã nói về anh ta bởi vì anh ta đã ăn năn và trở lại với Chúa. Vì thế tội lỗi đã được xoá sạch nhờ huyết của Chúa Giê-su.
“Chuyện này đã đi vào quên lãng. Đức Chúa Trời đã quên chuyện đó, và nếu anh muốn bước đi trong tình yêu thương, anh phải quên nó đi và đừng đi ra nói về chuyện này nữa.”
Bạn có bao giờ đọc trong Kinh Thánh có nói, “Trên tất cả mọi sự, hãy yêu nhau sâu đậm, vì tình yêu thương che phủ vô số tội lỗi” (1Phi 4:8). Kinh Thánh cũng nói, “Thù ghét gây ra xung đột, nhưng tình yêu thương che đậy mọi vi phạm” (Châm 10:12).
Tình yêu thương không “mổ xẻ” tội lỗi; tình yêu thương che đậy tội lỗi. Trước đây tôi đã làm mục sư gần mười hai năm. Tôi thấy nhiều điều xảy ra trong một số tín hữu, nhưng tôi không bao giờ nói với ai, ngay cả với vợ tôi. Tại sao? Bởi vì điều đó có thể tổn hại đến họ.
Bạn có thể nói, “Nhưng họ đã làm sai mà.” Nhưng phần lớn những người này ăn năn và nói, “Chúa ơi, không biết sao mà con lại xen vào chuyện này? Chúa ơi, xin tha tội cho con.” Và những người này đã ra khỏi tội lỗi.
Nhưng nếu tôi đã đi ra và rao tin đồn về chuyện này thì mọi người sẽ biết và mỗi khi họ nhìn người đó, họ sẽ nghĩ về chuyện đó. Rồi thì ma quỷ sẽ tìm cách nhắc lại cho họ nhớ. Không được! Tình yêu thương che đậy vô số tội lỗi.
Nhưng rất nhiều khi người ta gặp khó khăn trong việc tha thứ và quên đi. Chẳng hạn, tôi đang tổ chức một chiến dịch tại một thành phố nọ khi tin tức về một vị mục sư nọ đồn ra. Có người hỏi tôi là tôi nghĩ gì về chuyện này.
Anh ta hỏi, “Ông nghĩ gì về chuyện xảy ra cho người đó, người đó?”
Tôi chỉ nói, “Tôi không có ý kiến gì.”
Anh ta hỏi, “Vậy sao?”
Rồi thì tôi nói thêm, “Làm tắt ngọn đèn của người khác cũng không thắp sáng nổi đèn của anh.”
Tôi sẽ không dập tắt đèn của người khác. Tôi sẽ cố gắng thắp sáng đèn anh ta nếu có thể được. Hỡi các bạn, nếu chúng ta muốn bước đi với Đức Chúa Trời, chúng ta phải bước đi trong tình yêu thương bởi vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương.
Tôi nhớ có lần vợ tôi và tôi tổ chức buổi nhóm tại hội thánh nhà ở McKinney, Texas. Một người lớn tuổi mà chúng tôi quen biết có tên là Smith đến buổi nhóm. Là một mục sư trẻ Báp tít, tôi kiếm thêm thu nhập bằng cách làm việc cho anh ta.
Anh Smith đã nói chuyện với tôi sau buổi nhóm, “Anh Hagin, tôi luôn thích nghe anh giảng bởi vì anh giảng đức tin và sự chữa lành.”
Rồi anh nói tiếp, “Anh biết không, tôi không bệnh không ốm bốn mươi năm nay, và tháng sau tôi được chín mươi tuổi. Cách đây bốn mươi năm, có người đến hội thánh chúng tôi giảng về sự chữa lành thiên thượng.”
“Vị mục sư đó đã bảo những người trong chúng tôi tiến lên trước và tiếp nhận Chúa Giê-su làm Bác Sĩ của chúng tôi giống như chúng tôi tiếp nhận Ngài làm Cứu Chúa. Tôi tiến lên phía trước và tiếp nhận Chúa Cứu Thế Giê-su làm Cứu Chúa và là Bác sĩ của tôi. Và hôm nay tôi chín mươi tuổi, khoẻ mạnh như lúc tôi hai mươi mốt tuổi.”
Anh Smith nói tiếp, “Một điều nữa, tôi làm việc mỗi ngày.” Anh ta rất giàu có, anh ta đáng lý không cần phải làm việc nhưng anh ta cũng làm.
Rồi anh ta kể tiếp, “Nhưng sau khi tôi tiếp nhận Chúa Cứu Thế Giê-su làm Cứu Chúa, tôi đọc trong Kinh Thánh có nói, “… tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm rồi” (Mathiô 10:30).
Tôi nói, “Chúa ơi, nếu Ngài biết con có bao nhiêu tóc thì Ngài có thể giữ tóc của con.”
Rồi anh kể tiếp, “Anh Hagin ơi, tôi cũng tin Đức Chúa Trời giữ gìn răng miệng của tôi” Và anh mở miệng ra chỉ cho tôi xem. Anh không trám một cái răng nào cả. Ở cái tuổi chín mươi mà anh vẫn còn đủ răng.
Anh kể tiếp, “Nhưng tôi nói với anh điều này! Tôi cũng cầu nguyện Chúa giúp tôi giữ điều này, và anh lè lưỡi ra. Anh nói, “Tôi nghiệm rằng nếu tôi muốn có sức khoẻ thiên thượng, tôi phải giữ cái này.”
Khi anh Smith nói điều đó, tôi nhớ một trường hợp đã xảy ra lúc tôi còn làm việc cho anh trước Thế Chiến Thứ Hai. Có một người trong thành phố là một cựu chiến binh của Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất. Anh ta đã bị hơi độc trong chiến tranh, và anh ta thường nói lảm nhảm khi anh ta nổi điên lên và rồi dùng dao để cắt người khác.
Cả thành phố khoảng 9000 người đều biết về tình trạng của anh và cảm thông với anh ta bởi vì anh ta là cựu chiến binh và đã bị bệnh khi phục vụ trong chiến tranh.
Khi anh ta bị lên cơn thì anh ta bị giam một hai đêm trong tù, rồi sau họ thả anh ra, và anh ta được bình phục một thời gian ngắn. Cho dù những người mà anh ta tấn công không buộc tội anh ta bởi vì họ biết anh ta là nạn nhân trong chiến tranh.
Nhưng một buổi tối thứ Bảy nọ, viên cảnh sát trưởng được gọi đến và bắt người này bởi vì không một cảnh sát nào có thể kiềm chế anh ta được. Khi người này say lên, viên cảnh sát trưởng luôn khuyên anh ta đừng quậy và sẽ bắt anh ta vào tù để ngủ cho đến khi anh ta bình phục lại.
Nhưng đến đêm thứ Bảy này khi viên cảnh sát được mời đến, người này đã rút dao ra. Người này rất đau đớn và tâm trí anh ta không bình thường. Và anh ta thật sự muốn chết. Người này nói với viên cảnh sát trưởng, “Hoặc là tôi sẽ cắt cuống họng ông hoặc là ông sẽ giết tôi, một trong hai điều.” Nói vậy, người này dùng con dao lao vào viên cảnh sát, khiến viên cảnh sát không còn chọn lựa nào khác hơn là rút súng bắn anh ta. Và người này đã chết khoảng bốn giờ sáng hôm sau tại bệnh viện.
Ngày hôm sau tin tức về cái chết của anh lan truyền khắp thành phố, và mọi người đều bàn tán về chuyện này. Phần lớn mọi người trong thành phố đều thở phào nhẹ nhõm vì anh ta đã chết. Người ta bàn tán về chuyện này, nhưng anh Smith không nói bất cứ điều gì về điều đó.
Một số người nói, “Đáng lý cảnh sát phải cho anh ta ngồi trên ghế điện.”
Dường như ai ai cũng có một điều gì đó bàn tán về anh ta. Khi mọi người nói về điều đó, anh Smith nói, “Một điều tôi để ý thấy là anh ta có con mắt rất đẹp.” Khi anh Smith nói điều đó, mọi người đều thấy khó chịu và bỏ đi.
Anh Smith không hề nói một lời xấu nào về ai.
Nhiều năm sau khi anh Smith nói chuyện với tôi hôm đó, tôi nhớ lại biến cố đó. Bây giờ anh Smith chín mươi tuổi và vẫn khoẻ mạnh bởi vì anh đã học bí quyết để giữ môi lưỡi anh không nói xấu và bước đi trong tình yêu thương.
Bạn thấy đó, Đức Chúa Trời không từ trời nhìn xuống rồi nói, “Chúng ta hãy dùng một người tên là Smith ở tại quận Colin Texas làm cái gương và ban cho anh ta một đời sống tốt đẹp và lâu dài.”
Không phải vậy, anh Smith phải làm một điều gì đó! Anh ta đã đọc trong Kinh Thánh nói về việc giữ môi lưỡi khỏi điều ác để anh hưởng những ngày tốt lành đầy dẫy sự sống. Để làm điều đó, anh ta phải bước đi trong tình yêu thương bằng cách giữ mồm giữ miệng của mình và tha thứ cho người khác.
Cảm ơn Chúa về Lời Ngài. Nếu bạn ước ao có một đời sống thọ và tốt lành thì hãy giữ môi lưỡi khỏi điều ác. Lìa khỏi điều ác – không chỉ là không nói xấu mà còn lìa khỏi điều ác trong mọi lĩnh vực của đời sống bạn và hãy làm điều lành. Rồi thì bạn không chỉ tìm kiếm sự hoà thuận với những người xung quanh, mà còn hãy đeo đuổi sự hoà thuận (Thi 34:12-14).
Điều này có liên hệ gì đến việc bước đi trong tình yêu không? Liên hệ đến mọi sự. Đức Chúa Trời biết chúng ta cần phải tha thứ lẫn nhau. Đó là lý do Ngài bảo chúng ta hãy đeo đuổi sự hoà thuận với mọi người.
Ngoài ra, cũng hãy nhớ đoạn Kinh Thánh trong Ê-phê-sô được viết cho các tín đồ.
ÊPHÊSÔ 4:22
Anh chị em phải lột bỏ con người cũ theo lối sống trước đây, là con người bị các dục vọng lừa dối huỷ hoại.
ÊPHÊSÔ 5:2
Hãy sống trong tình yêu thương như Chúa Cứu Thế đã yêu thương anh chị em và hiến thân Ngài làm tế lễ và sinh tế có mùi thơm cho Đức Chúa Trời.
Hãy suy nghĩ về điều đó. Đức Chúa Trời chắc có lẽ không bảo chúng ta hãy tha thứ cho nhau nếu không có điều gì để tha thứ. Nhiều khi, có rất nhiều điều để tha thứ phải không? Đó là lý do Đức Chúa Trời bảo chúng ta hãy tử tế, hãy tha thứ lẫn nhau. Ngài biết rằng chúng ta sẽ có nhiều cơ hội mà trong đó chúng ta phải vận dụng tình yêu thương và sự tha thứ của Chúa.
Chẳng hạn, có phải tính tình của một số người làm bạn khó chịu không? Có phải một số người dường như cứ chọc tức bạn không? Nếu họ làm vậy thì bạn không thể để điều đó làm phiền bạn. Bạn phải tha thứ cho họ, yêu thương họ, và nói tốt về họ. Còn không, nó sẽ ngăn trở đức tin của bạn và khiến bạn bị bệnh.
Tình Yêu Thương Của Chúa Khác Với Tình Yêu Của Con Người
Tình yêu thương của Chúa không chỉ tha thứ, tình yêu thương của Chúa còn không ích kỷ. Tình yêu thương của Chúa nghĩ về người khác trước tiên. Ngược lại, xác thịt thì ích kỷ và chú trọng về mình. Tình yêu thương con người thì đặt cái tôi trước hết.
Đôi khi tôi nghĩ một số người đã làm cho chủ đề yêu thương này ra phức tạp. Khi một số cơ đốc nhân nói về tình yêu thương, họ nghĩ về tình yêu thương con người. Họ cố gắng so sánh tình yêu thương của Chúa với tình yêu thương của con người, và bạn không thể so sánh tình yêu thương con người với tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Chúng ta không nói về tình yêu thương con người ở đây.
Chúng ta đang nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh nói, “Đức Chúa Trời là tình yêu thương.” Vâng, Đức Chúa Trời là siêu nhiên. Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Ngài không gì khác hơn chính là tình yêu thương.
Ngày nay chúng ta nghe nói nhiều về tình yêu thương con người, nhưng không có tình yêu nào ở đời này giống như tình yêu thương của Chúa. Tình yêu thương con người thường là ích kỷ và chú trọng vào cái tôi.
Tôi nhớ một phụ nữ đến với tôi trong buổi nhóm mà tôi tổ chức tại một hội thánh nọ. Bà ta kêu khóc, “Đức Chúa Trời biết tôi yêu thương con gái tôi.”
“Tôi đã nuôi nấng chúng nó, nhưng không đứa nào đi nhóm với tôi ngoại trừ đứa con gái của tôi.” Con gái bà chơi đàn piano tại hội thánh đó.
Bà nói, “Không có ai trong hội thánh này yêu thương con cái cho bằng tôi yêu thương con của tôi.”
Tôi nhìn con gái của bà chơi piano và tôi thấy có một điều gì đó sai trật nơi bà. Cháu hai mươi bốn tuổi rồi và cháu đã đi học nhạc và học đại học. Nhưng nếu bạn nhìn cô gái này, cô ta luôn cuối đầu muốn tránh bạn.
Tôi nói với mẹ cô ta, “Lúc con gái của bà lớn, bà có để cho nó có bạn bè không? Cháu chắc thông minh lắm bởi vì cháu học điểm cao trong trường đại học và đã lấy được học vị về âm nhạc.” Tôi biết rất ít về gia đình này ngoại trừ những gì người mục sư chủ toạ đã nói với tôi.
Tôi hỏi người mẹ này, “Bà có bao giờ cho phép con gái của bà có bạn trai hay có bạn bè ở trường không?”
Người mẹ trả lời, “Ồ không, tôi giữ nó ở nhà. Tôi muốn bảo vệ nó bởi vì tôi yêu thương nó rất nhiều.”
Tôi nói, “Bà nói dối. Bà không thể giữ nó ở nhà bởi vì bà rất thương nó. Bà giữ nó ở nhà bởi vì tình thương của bà là ích kỷ.” Tôi biết đó không phải là cách để làm quen với người lạ, nhưng đôi khi bạn phải nói thẳng cho người ta để cho họ thấy sự thật.
Người mẹ này nói với tôi. “Ồ, tôi rất thương nó nên tôi không để nó đi chơi. Nó không bao giờ xa nhà một đêm nào trong đời sống của nó.”
Tôi nói, “Ồ không, bà không thương con bà gì cả. Bà yêu con bằng tình yêu ích kỷ của con người. Nếu bà thật sự thương con gái bà bằng tình thương của Chúa, bà sẽ muốn nó có bạn bè. Bà muốn nó có những đứa bạn cùng trang lứa và để nó lớn lên và sống một đời sống bình thường.”
Rồi bà nói, “Đứa con trai tôi mười bảy tuổi và nó mới bỏ nhà đi. Tôi không biết nó ở đâu. Xin cầu nguyện để nó quay trở về.”
Tôi nói, “Ồ không, tôi sẽ cầu nguyện cho nó đi luôn. Cảm tạ Chúa, nó khôn lớn đủ để thức tỉnh và bước khỏi tình cảnh lộn lạo này. Còn cô con gái tội nghiệp kia cứ suốt ngày chơi piano có lẽ không đủ khôn lớn bởi vì bà đã nhào nặn cá tính của nó.”
Bạn thấy đó, đây là một người phụ nữ được tái sanh và được đầy dẫy Thánh Linh và nhóm hội thánh Ngũ Tuần, nhưng bà thật ra không thương con bà bằng tình thương của Chúa gì cả. Bà thương con cái bà bằng tình yêu con người, và tình thương đó thường là ích kỷ.
Tín hữu không thể nói, “Nhưng tôi không tài nào yêu thương bằng tình yêu của Chúa được.” Bởi vì Kinh Thánh nói tình yêu thương của Chúa đã đổ vào lòng chúng ta trong sự tái sanh. Mọi người trong gia đình của Chúa đều có tình yêu đó, còn không thì họ không được tái sanh.
Họ có thể không vận dụng tình yêu thương của Chúa, nhưng họ đã có tình yêu đó. Họ phải học để tình yêu thương của Chúa kiểm soát họ. Nếu họ học bước đi trong tình yêu thương, họ sẽ bước đi trong Thánh Linh bởi vì tình yêu thương là bông trái của tâm linh được tái tạo.
Nếu chúng ta học bước đi trong tình yêu thương và để tình yêu thương của Chúa cai trị chúng ta, đời sống chúng ta sẽ thay đổi hẳn. Nó sẽ chữa trị những căn bệnh trong gia đình chúng ta.
Tôi sẽ nói điều này mà có thể làm bạn ngỡ ngàng, nhưng điều này là thật: tình yêu thương của Chúa không bao giờ đến toà đòi ly dị, và không bao giờ có chuyện đó. Tình yêu tự nhiên của con người sẽ đến toà đòi ly dị, nhưng tình yêu thương của Chúa thì không và sẽ không bao giờ thất bại.
Bạn thấy đó, tình yêu thương của Chúa không kiếm tư lợi. Tình yêu thương của Chúa thích thú ban cho, chứ không thích nhận lãnh. Tình yêu thương của Chúa không ích kỷ hay kiếm tư lợi. Tình yêu thương của Chúa không hỏi, “Tôi sẽ nhận được gì? Mà sẽ hỏi, “Tôi sẽ cho gì?”
Tình yêu con người thì chỉ chú trọng vào cái tôi, “Tôi sẽ được gì từ điều này.” Tình yêu ích kỷ của con người sẽ nói đại loại như, “Tôi sẽ không chấp nhận điều đó!” Hoặc giả, “Tôi sẽ làm theo ý tôi. Nói cho cùng, tôi nói sao tôi làm vậy.” Cơ đốc nhân ích kỷ rất dễ nhắm tới cái : “Tôi . . . ,” “Tôi . . . ,” “Tôi . . . ,” Điều họ cứ nói là “Tôi”.
Rất nhiều cơ đốc nhân ích kỷ. Họ đã để tình yêu tự nhiên của con người cai trị họ thay vì để tình yêu thương của Chúa đã đổ vào lòng của họ cai trị.
Tình yêu tự nhiên của con người sẽ chia rẽ gia đình, chia rẽ hội thánh bởi vì nó luôn ích kỷ và muốn làm theo ý riêng.
Bạn có bao giờ dừng lại để suy nghĩ về điều đó không? Sự ích kỷ sẽ huỷ hoại thế giới này. Sự ích kỷ sẽ huỷ hoại hôn nhân và nó sẽ huỷ hoại hội thánh. Nhưng tình yêu thương của Đức Chúa Trời không bao giờ thất bại bởi vì nó không ích kỷ và luôn đặt người khác trước.
Tình yêu thương của Chúa thì ban cho, và tình yêu thương của Chúa nghĩ về người khác trước tiên, như Đức Chúa Trời phán, “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã Ngài ban cho . . .”(Giăng 3:16). Khi tội nhân trong thế gian này không được yêu thương, Đức Chúa Trời ban Con Độc Sanh của Ngài, “Hầu cho ai tin con ấy không bị chết mất nhưng được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).
Nhưng, bạn thấy đó, chúng ta là con người luôn bị tổn thương, và chúng ta muốn đáp trả và báo thù, thay vì bày tỏ sự tha thứ. Cảm xúc chúng ta muốn bày tỏ và xác thịt chúng ta muốn đáp trả.
Đó là điều mà Lời Đức Chúa Trời có ý nói khi Kinh Thánh nói chúng ta phải “đóng đinh xác thịt” (Ga 5:24). Tôi không biết về bạn như thế nào, nhưng tôi từ chối bị tổn thương về bất cứ điều gì.
Có người nói oang oang và ầm ĩ lên, “Nhưng anh chị không biết anh chị đã làm thương tổn tôi thể nào.” Đó là lời bộc bạch ích kỷ, chứ không phải là tình yêu thương của Chúa, bởi vì bạn chỉ nghĩ về chính bản thân mình. Khi bạn nói như vậy, bạn cho phép xác thịt và cảm xúc cai trị bạn.
Khi cảm xúc cai trị bạn, bạn phải ra khỏi xác thịt và bạn phải bước vào Thánh Linh để bạn có thể bước đi trong tình yêu thương của Chúa. Kinh Thánh nói, “Anh em không ở trong xác thịt, nhưng ở trong Thánh Linh, nếu Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em . . .” (Rôma 8:9).
Hãy tiếp tục bước đi trong Thánh Linh. Hãy tiến lên cao và bước đi trong tình yêu thương của Chúa. Có nhiều điều phước hạnh. Tôi nói bạn biết là làm vậy sẽ được phần thưởng lớn.
Nếu bạn thích sự sống và thấy những ngày lành thì tốt hơn hết bạn hãy lắng nghe. Cảm tạ Chúa, tình yêu thương của Đức Chúa Trời mang lại kết quả.
Có người nói, “Nhưng tôi đã thất bại nhiều lần trong quá khứ.” Vâng, nếu bạn thất bại nhiều lần trong quá khứ thì hãy xin Chúa tha thứ và hãy để mọi sự đằng sau. Hãy bắt đầu ngay bây giờ. Ngoài ra, Chúa sẽ để bạn làm lại từ đầu bởi vì trong sự thương xót lớn lao và tình yêu thương của Ngài, Ngài tha thứ chúng ta.
Bạn há không vui mừng vì Đức Chúa Trời bày tỏ theo cách đó chăng? Đức Chúa Trời phán, “Ta, chính là Ngài; Ta vì chính Ta mà xoá bỏ các vi phạm ngươi và sẽ không nhớ những tội lỗi ngươi.” (Êsai 43:25).
Ngay cả nếu bạn sai trật và nếu bạn ăn năn, Đức Chúa Trời sẽ tha thứ bạn, tẩy sạch bạn, và không nhớ đến những gì bạn đã làm trước đây. Hãy bắt đầu bước đi trong sự tha thứ và sự thương xót của Ngài và hãy tiến bước trong đời sống bạn.
Tình Yêu Thương Của Đức Chúa Trời Có Thể Cứng Rắn
Bạn thấy đó, khi chúng ta nói về tình yêu thương, chúng ta nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời – tình yêu thiên thượng. Rất nhiều lần tôi nghĩ người ta cố gắng so sánh tình yêu thương của Chúa với tình yêu của con người. Nhưng tình yêu thương của Chúa và tình yêu tự nhiên hoàn toàn khác nhau.
Tình yêu tự nhiên của con người có thể thay đổi và hoá hận thù trong chốc lát. Hoặc giả đôi lúc nó có thể mềm mại lúc đáng lý ra phải cương và thậm chí cứng rắn nữa. Nhưng tình yêu thương của Chúa đôi khi phải cứng rắn. Bạn thấy đó, có một mặt khác đối với của tình yêu thương của Đức Chúa Trời.
Chẳng hạn, có phải Chúa Giê-su là một con người đầy yêu thương khi Ngài sống trên đất này không? Dĩ nhiên Ngài là một con người yêu thương. Ngài cũng là một con người đức tin, quyền năng, và là người của Đức Chúa Trời. Ngài chịu cám dỗ trong mọi sự giống như chúng ta, nhưng Ngài không bao giờ phạm tội. Ngài là Con Người duy nhất không hề phạm tội.
Nhưng hãy nhớ khi Ngài lấy roi và đuổi những người đổi bạc ra khỏi đền thờ thì sao? Có phải Ngài đang hành động trong tình yêu thương không? Phải, Ngài đang hành động trong tình yêu thương. Bạn thấy đó, có khía cạnh cứng rắn. Đức Chúa Trời là tình yêu thương, và có khía cạnh nhu mì, làm ơn về Đức Chúa Trời. Nhưng cũng có khía cạnh cứng rắn, phán xét về tình yêu thương của Đức Chúa Trời.
Giống như tình thương cha mẹ dành cho con cái của họ. Đôi khi cha mẹ phải quở trách con cái họ và nghiêm khắc với con cái họ. Có phải họ kỷ luật con cái bởi vì họ ghét con cái không? Không phải, họ kỷ luật con cái họ bởi vì họ yêu thương chúng.
Người ta đã trích câu này nhiều năm, “Tiếc roi, hại con.” Bạn có biết điều đó không có trong Kinh Thánh không? Thật ra, Kinh Thánh còn nói mạnh hơn nữa. Kinh Thánh nói, “Người nào kiêng roi vọt, ghét con cái mình; nhưng người yêu con cái mình chăm lo giáo huấn chúng.” (Châm ngôn 13:24). Nói cách khác, nếu bạn yêu thương con cái bạn, thì bạn phải kỷ luật chúng.
Đôi khi tình yêu của Chúa phải nghiêm khắc. Để tôi chỉ cho bạn điều tôi muốn nói. Vợ tôi và tôi làm mục sư tại một hội thánh nọ vào năm 1946. Khi chúng tôi lần đầu tiên đến đó, tôi không biết thanh niên nào trong hội thánh được cứu, và nhiều thanh thiếu niên đã gây rối trong nhà thờ.
Chúng thường làm gián đoạn bài giảng của tôi, và tôi thường nhắc nhở nhưng không được. Cuối cùng, tôi đến gặp cha mẹ chúng và bảo họ rằng họ phải dạy con cái họ để chúng không gây rối buổi nhóm của hội thánh. Và cha mẹ chúng lúc đầu không quan tâm lắm đến lời khuyên của tôi. Tôi buộc phải cảnh cáo với họ rằng nếu họ không dạy con cái họ hay không kỷ luật con cái họ ở nhà và nếu con cái họ đến nhà thờ gây rối, nói chuyện riêng, gây ồn ào và làm ảnh hưởng đến người khác thì tôi buộc phải kêu cảnh sát bắt.
Và bạn có biết rằng đôi khi tình yêu thương phải cứng rắn và không sợ hãi và nhượng bộ nếu điều chúng ta làm đúng.
Bạn biết điều gì xảy ra trong hội thánh đó không? Trong vòng sáu tuần, hai mươi lăm trong số những thanh niên này được cứu và được đầy dẫy Thánh Linh. Và chúng là những đứa thanh niên trước đây gây ồn ào trong nhà thờ.
Bạn thấy đó, bước đi trong tình yêu thương của Chúa không có nghĩa rằng bạn nhu nhược và bạn để mọi người lấn lướt bạn. Cũng không có nghĩa là bạn phải cứng ngắt và để mọi người bước trên đầu bạn. Nhưng có nghĩa là bạn phải làm những điều đúng và đôi khi cũng có nghĩa là không chùn bước.
Tình yêu thương của Chúa không có nghĩa là bạn nhượng bộ và để người khác giẫm chân trên bạn. Ngược lại, tình yêu thương của Chúa cũng không có nghĩa là bạn phản kháng và bắt nạt mọi người. Nhưng đôi khi tình yêu thương của Chúa nghĩa là bạn phải cứng rắn và bảo vệ những gì bạn biết là đúng.
Tình yêu thương của Đức Chúa Trời không hề thất bại! Vì thế, nếu bạn bước đi trong tình yêu thương của Chúa, bạn sẽ không thất bại. Nếu bạn bước đi trong tình yêu thương của Chúa, tình yêu thương của Chúa hành động trong và qua bạn sẽ lớn hơn mọi hoàn cảnh.
Tình yêu thương của Đức Chúa Trời sẽ đặt bạn cai trị trong cuộc sống. Bởi vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương và bước đi trong tình yêu thương của Chúa là ích lợi không chỉ ở đời này mà còn đời hầu đến! Hãy vui hưởng những ích lợi và phần thưởng lớn lao của việc bước đi trong tình yêu thương của Chúa.
LỜI CÔNG BỐ:
Tôi sẽ bước đi trong tình yêu thương của Chúa. Tôi sẽ không chỉ trích người khác bởi vì tình yêu thương của Chúa không làm hại người lân cận mình.
Khi tôi bước đi trong tình yêu thương của Chúa, tôi có thể công bố những phước hạnh tốt nhất trong đời sống. Tôi sẽ mềm mại và tha thứ; vì vậy tôi sẽ gặt hái các phước lành.
Tôi sẽ giữ môi lưỡi không nói điều xấu, và tôi sẽ tránh điều ác và đeo đuổi sự hoà thuận với mọi người.
Cha ơi, con cảm tạ Cha khi con phấn đấu để tăng trưởng trong bông trái yêu thương, Ngài giúp con trở thành mọi sự mà con có ở trong Ngài.
0 Comments