Header Background Image

Chương 2
Nó Đã Xảy Ra Như Thế Nào?

Anh chị em thân yêu của tôi ơi! Đừng bị lừa dối: Tất cả các ân huệ tốt đẹp cũng như tất cả các ân tứ toàn hảo đều đến từ trên cao và do Cha sáng láng ban xuống. Ngài chẳng bao giờ thay đổi, cũng không có bóng biến thiên nào nơi Ngài.

Gia-cơ 1:16-17

Cơ Đốc Nhân sẽ không nghĩ Chúa sẽ yêu thương mình vì mình tốt đẹp, mà nghĩ Chúa biến mình thành người tốt đẹp vì Ngài thương yêu mình …

C. S. LEWIS

Ngày hôm đó tại Thụy Điển, tôi ngồi lặng người trong phòng khách sạn, cảm xúc giận dữ trào dâng. Tôi ngạc nhiên về câu trả lời của Chúa đối với nỗi buồn của tôi về cái chết của nhân vật nổi tiếng này, nhưng tôi thấy mình gặp rắc rối. Tôi bị bối rối và đầy dẫy những thắc mắc. Lúc đó tôi đã hầu việc Chúa nhiều năm, đã viết nhiều sách, đã giảng dạy cho các tín hữu ở khắp các châu lục (trừ Nam Cực), nhưng “cái dốt” của tôi đã bị phơi bày về điều gì mới thật sự là tốt đẹp.

Những thắc mắc chính nổi lên trong tâm trí tôi rằng, Còn điều nào mình từng xem là tốt đẹp nhưng không phải là tốt đẹp trong mắt Chúa? Và, một thắc mắc nữa cũng quan trọng không kém, Hậu quả của nó là gì?

Trước khi tôi nói đến những thắc mắc này, thật tốt để quay lại nơi mà mọi sự bắt đầu: Vườn địa đàng. Đây là một bước đi hợp lí, vì đây là chỗ Thánh Linh dùng để thu hút sự chú ý của tôi tại phòng khách sạn. Có một câu hỏi dai dẳng về câu chuyện vườn địa đàng mà tôi và nhiều người khác đã tranh chiến trong nhiều năm: Làm sao mà con rắn đã khiến Ê-va quay lưng khỏi Đức Chúa Trời?

Hãy suy nghĩ kỹ điều này. Ê-va sống trong một môi trường hoàn hảo. Không cha, không chồng, không hàng xóm, ông chủ hay thầy giáo nào lạm dụng bà cả. Bà sống trong sự bình an trọn vẹn và được cung ứng dư dật, ngoài ra không có bệnh tật hay thiếu thốn nào. Trên hết là bà sống trong thuận hòa với Đấng Tạo Hóa. Sự hiện diện của Chúa bao phủ bầu không khí của quả đất, và Ngài thường đi dạo trong vườn với A-đam và Ê-va. Vậy làm sao mà con rắn này khiến người nữ cũng như người nam quay lưng khỏi Chúa?

Nếu có thể trả lời cho câu hỏi này thì chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về cách mà kẻ thù có thể làm tương tự với chúng ta ngày nay. Nếu chúng ta biết được mưu kế của nó, thì chúng ta sẽ không dễ bị sập bẫy của sự lừa dối và rồi không vâng lời Đấng Tạo Hóa.

Khu Vườn Tráng Lệ

Ban đầu Đức Chúa Trời tạo dựng một thế giới hoàn hảo, xinh đẹp, không tì vết và đầy đủ tài nguyên cùng nhiều điều khác để tâm hồn thưởng ngoạn. Đức Chúa Trời không chỉ tạo dựng vài loài thú vật, vài loài cây, và một số phong cảnh. Ngài thiết kế và tạo dựng hàng triệu sinh vật sống, hàng trăm ngàn loài hoa, hàng trăm ngàn loài cây cối, và vô số các loại đất đá và khoáng sản khác nhau. Quả đất thật là một tuyệt tác. Cho đến hàng ngàn năm sau, các nhà khoa học vẫn còn nghiên cứu quả đất và không ngừng kinh ngạc về tính phức tạp của nó. Họ vẫn chưa hiểu tường tận về thế giới và có lẽ sẽ không bao giờ hiểu biết được.

Đức Chúa Trời thiết kế và tạo dựng cả cõi vũ trụ này cho đối tượng yêu thương của Ngài: con người và hành tinh được tạo ra đầy kinh ngạc, Đấng Tạo Hóa đã làm nhiều điều hơn. Chính Ngài đã trồng – không phải tạo dựng – một khu vườn tuyệt vời trên đất.

Tôi thích phong cảnh và vườn tược. Để tôi nói thật nhé. Tôi cũng không thích làm vườn – bạn có thể hỏi vợ tôi về chuyện này. Cô ấy sẽ nhăn mặt khi kể cho bạn biết tôi không đếm xỉa gì đến việc làm vườn. Tuy nhiên, điều tôi thích đơn giản là ngồi ngắm vườn cây và đi dạo qua những khu vườn nào là vườn cây ăn trái, vườn nho hay khu rừng. Tôi thưởng ngoạn màu sắc, cảnh vật, đất đai và nhiều loại cây cối cùng hoa quả khác.

Mới đây tôi giảng tại Konstanz, Đức, tên thành phố được đặt theo tên một hồ nước gần thành phố. Hồ Konstanz là hồ lớn nhất tại nước Đức, vì nó nhận nước từ băng và tuyết tan tại dãy núi Alps. Lisa và tôi cùng thăm người bạn thân là mục sư, Freimut (cái tên rất hay theo tiếng Đức) và Joanna, vợ của ông.

Chúng tôi có thời gian rỗi được vài ngày trong chuyến đi, chủ nhà hào phóng gợi ý các hoạt động giải trí để tận dụng thời gian. Chúng tôi phát hiện tại Konstanz không thiếu thú tiêu khiển, tuy nhiên điều tôi muốn làm thì lại không được đề xướng.

Nằm bên trong hồ Konstanz có một nơi gọi là Đảo Hoa. Tên chính xác của nó là Mainau, nhưng tên Đảo Hoa nghe hay hơn vì toàn bộ hòn đảo là một khu vườn. Tôi muốn dạo bộ qua khu vườn đó, nhưng để thưởng ngoạn hết thì phải mất cả ngày.

Ban đầu Lisa, Joanna và Freimut nghĩ là tôi đang đùa khi tôi yêu cầu tới thăm hòn đảo đó. Bởi vì, có ai nghĩ một người thích thể thao và các hoạt động tranh tài lại muốn làm một việc nhàm chán, như dạo bộ qua một khu vườn lớn chứ? Dù vậy, sau khi tôi nói lại vài lần, các bạn chúng tôi nhận xét, “Chúng tôi không nghĩ anh nói nghiêm túc. Anh thật sự muốn đi sao?”

Tôi nói, “Muốn chứ!” Thế là chúng tôi lên kế hoạch đi dạo – dù những người khác không hào hứng mấy.

Đó là một ngày tuyệt vời. Chúng tôi lái xe qua một cây cầu tới hòn đảo, trả phí tham quan tại cổng trước và chúng tôi bắt đầu chuyến du lịch của mình. Không lâu sau tôi bị cuốn hút. Tôi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp và sự rộng lớn của khu vườn. Tin mừng là tôi đã không ở đó một mình. Những lời trêu chọc của các người bạn tôi chấm dứt khi chúng tôi ngắm xem các cảnh vật tuyệt tác này.

Mỗi khu vực trong vườn to lớn này ngắm đều rất đẹp. Các luống hoa được bài trí thật thẳng hàng, các con đường đi bộ lượn lờ qua những luống hoa để mọi người có thể nhìn thấy mỗi loại cây. Người ta dùng hoa để tạo hình những hoa văn, những tượng thú, hình trẻ em và hình nhà cửa, tất cả đều được làm từ cây cối và hoa lá khác nhau. Hệ thống phun nước chạy khắp vườn.

Tất cả chúng tôi đều tận hưởng vẻ đẹp và tính sáng tạo của một nơi mà phải mất hơn nửa ngày mới tham quan hết – chúng tôi chỉ ngắm được một nửa khu vườn mà thôi. Buổi chiều hôm đó tôi suy nghĩ nhiều, Nếu những đôi nam nữ tìm được hòn đảo tuyệt đẹp này để ngắm cảnh và thưởng thức hương thơm cỏ lạ thì không biết vườn của Đức Chúa Trời trông như thế nào? Vì người thiết kế vườn Ê-đen không phải là một người làm vườn hay kiến trúc sư cảnh quan tài ba. Người thiết kế chính là một Bậc thầy, chính Đấng Tạo Hóa.

Đức Chúa Trời đã trồng vườn Ê-đen phong phú, đẹp đẽ, đặt A-đam vào trong vườn, và đem mọi loài thú vật đến cho ông. Người Chủ muốn xem A-đam sẽ đặt tên cho mỗi loài trong số 1,25 triệu loài súc vật trên đất là gì. Người đàn ông này chắc hẳn sở hữu trí thông minh tuyệt vời. Nhưng A-đam không chỉ có khả năng đặt tên tất cả các thú vật khác nhau mà còn có khả năng nhớ tên của từng loài – không nhờ sự trợ giúp của máy tính, IPad hay Google! A-đam rất thông minh.

Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không chỉ đem muôn thú đến cho A-đam đặt tên; mà Ngài cũng muốn xem ông sẽ chọn loài thú nào làm “người giúp đỡ” phù hợp với ông.

Người này đặt tên cho tất cả mọi loại chim chóc thú rừng, nhưng không con nào làm “người giúp đỡ” thích hợp để giúp ông. Sau đó Chúa khiến người nam ngủ mê, và đang khi ông ngủ, Ngài lấy một xương sườn của người nam và lấp thịt vào. Ngài tạo dựng một người nữ từ xương sườn của người nam và đem nàng đến cho người nam. Sau đó A-đam nói :

“Bây giờ đây là xương từ xương tôi, thịt từ thịt tôi, người này được gọi là người nữ, vì từ người nam mà ra.”

(Sáng Thế 2:23)

Người bạn đời hoàn hảo chính là người nữ. Họ sẽ bổ khuyết và hoàn thiện nhau. Họ được ban cho mạng lệnh bảo vệ, gìn giữ quả đất và cụ thể hơn là cho khu vườn. Trước khi Ê-va được lấy khỏi A-đam, Đức Chúa Trời đã phán dạy rõ ràng: “CHÚA, Đức Chúa Trời truyền lệnh cho người rằng: Con có thể ăn bất cứ trái cây nào trong vườn, nhưng về ‘Cây Biết Thiện Ác’ thì không được ăn, vì ngày nào con ăn trái đó chắc chắn con sẽ chết.” (Sáng Thế 2:16-17)

Chúng ta không biết thời điểm của sự kiện tiếp theo này được ghi chép. Có thể là sau vài tuần, vài năm, vài thập kỷ hay lâu hơn. Nhưng cái ngày mà con thú tinh ranh, con rắn, nhắm vào bà Ê-va và chất vấn mạng lệnh Đức Chúa Trời đã đến.

(Làm sao một con rắn có thể nói được? Cá nhân tôi tin rằng trước sự Sa Ngã thú vật có thể nói chuyện với con người. Đây là lý do chúng ta không thấy Ê-va hoảng hốt, hay sửng sốt khi con rắn lại gần bà. Tri thức về việc thú vật có thể nói chuyện chắc đã được truyền tụng qua nhiều thế hệ, vì khi con lừa của Ba-la-am nói, điều đó cũng không làm ông bị sốc; xem Dân Số 22:21-35. Ông tiếp tục nói chuyện với con thú đang chở đồ mà không bày tỏ sự ngạc nhiên hay cảnh giác gì cả).

Nó Đã Làm Như Thế Nào?

Để tôi nói lại mục đích chúng ta xem xét những gì đã xảy ra tại Ê-đen. Chúng ta đang tìm hiểu xem bằng cách nào mà con rắn bị quỷ ám có thể khiến Ê-va quay lưng khỏi Chúa trong một môi trường toàn hảo. Chúng ta hãy xem cách tiếp cận của nó:

Sáng Thế 3:1

Rắn nói với người nữ: “Có phải Đức Chúa Trời cấm bà không được phép ăn bất cứ thứ cây nào trong vườn không?”

Con rắn khởi động bước đầu tiên trong chiến lược của nó qua câu hỏi này. Mục tiêu của nó là thuyết phục Ê-va bỏ đi sự khôn ngoan thánh. Câu hỏi tinh ranh của nó đã quyến dụ người nữ trong chốc lát đã không còn nhìn vô số những cây trái khác trong vườn mà lại hướng sự tập trung vào cây Chúa cấm.

Lời phán chính xác của Chúa dành cho A-đam và Ê-va là, “Các con được ăn các cây trong vườn, nhưng …” Sự hào phóng của Ngài được nhấn mạnh, “Các con được ăn mọi cây trong vườn.” Có hàng ngàn cây ăn trái được biết đến trên thế giới này, và tôi đoán mỗi loại cây đều có trong vườn Ê-đen. Con rắn này tinh ranh như thế nào? Bà Ê-va có thể ăn trái của hàng ngàn cây, nhưng sau câu hỏi vặn của satan, thì bà chỉ để mắt tới cây cấm.

Ngày nay cũng không khác gì. Chúa đã rộng lượng ban cho chúng ta nhiều món quà – mọi phước hạnh của thiên đàng (xem Ê-phê-sô 1:3). Phải viết một cuốn sách khác mới liệt kê hết các phước hạnh này. Chúng ta được dạy rằng mọi sự là của chúng ta trong Chúa Cứu Thế Giê-su (xem 1Cô-rinh-tô 3:21-23). Tuy nhiên, chiến thuật của kẻ thù là gì? Không khác gì lúc ở vườn Ê-đen. Nó tìm cách che giấu sự hào phóng của Chúa để chúng ta chỉ thấy “trái cấm.” Tại sao Chúa còn giữ lại điều gì đó? Chúng ta sẽ xem xét câu hỏi quan trọng này trong vài trang tới, nhưng nói đơn giản là Ngài làm vậy vì ích lợi cho chúng ta. Ngài biết rõ điều nào là tốt nhất cho chúng ta.

Theo như những gì bà biết, Ê-va đã nhanh chóng trả lời con rắn đang nói, “Chúng tôi được ăn các cây trong vườn, nhưng về trái của cây trồng ở giữa vườn, Đức Chúa Trời đã phán: Các con không được ăn trái cây đó, cũng không được động đến nữa, kẻo các con sẽ chết!” (Sáng Thế 3:2-3)

Thật thú vị khi để ý câu trả lời của Ê-va không có chính xác. Đức Chúa Trời không hề phán là không đụng đến trái cây đó. Chi tiết này nghe có vẻ không quan trọng mấy, nhưng nó cho chúng ta một manh mối để hiểu tại sao con rắn nhắm tới Ê-va, chứ không phải là A-đam.

Khi mạng lệnh nguyên thủy được ban ra thì Ê-va chưa có ở đó, cho nên bà đã không nghe mạng lệnh này từ miệng Đức Chúa Trời giống như A-đam. Riêng tôi tin rằng ngày hôm trước Ê-va và A-đam đã từng đi dạo qua khu vườn rộng lớn này và đã từng đến chỗ có cây tri thức biết thiện và ác. A-đam giải thích và kể cho Ê-va những điều Chúa nói về cây này. Tôi gọi loại tương tác này là tri thức truyền thông. Ngược lại, đối với A-đam thì mạng lệnh đã trở thành tri thức khải thị. Sự khác biệt là gì? Tri thức khải thị là khi Chúa trực tiếp chỉ cho ta thấy điều gì đó.

Tri Thức Khải Thị Khác Tri Thức Truyền Thông

Ngày nọ Chúa Giê-su hỏi các môn đồ, “Theo như người ta nói thì Con Người là ai?” (Ma-thi-ơ 16:13). Các môn đồ, từng người một, kể ra tất cả những gì họ đã từng nghe từ người khác: Giăng Báp-tít được sống lại, tiên tri Ê-li, Giê-rê-mi hay một trong các tiên tri khác – đây là một số tin tức mà các môn đồ đã nghe được qua phiên bản Twitter, Facebook, Instagram và Blogs vào thời của họ.

Một khi Chúa Giê-su nghe qua những điều họ tìm hiểu được qua tri thức truyền thông, Ngài hỏi họ, “Còn chính các con thì cho rằng Ta là ai?” (câu 15).

Các môn đồ bối rối, không có câu trả lời. Nếu Chúa Giê-su không hỏi câu hỏi đầu tiên, thì chắc có lẽ họ bị ảnh hưởng bởi những lời bình của người khác, và câu trả lời của họ phản ánh tri thức truyền thông. Nhưng với hai câu hỏi của Ngài, thì chủ đích của Chúa Giê-su là gột bỏ tri thức thứ yếu này để tìm hiểu xem điều Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho họ. Phi-e-rô là người duy nhất có câu trả lời. Ông thốt ra, “Thầy là Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời hằng sống.” (câu 16)

Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su mỉm cười, vỗ vai Phi-e-rô để trấn an ông và Ngài tuyên bố, “Phước cho con, Si-môn con Giô-na! Vì không phải xác thịt và huyết bày tỏ cho con, mà chính Cha Ta ở trên trời” (câu 17). Phi-e-rô không bắt chước thông tin từ những gì đọc được trên mạng hay tình cờ thấy trong một bài tạp chí của một ai đó. Ông đang chia sẻ lẽ thật mà Chúa đã chuyển giao trực tiếp cho ông.

Sau đó Chúa Giê-su công bố loại tri thức khải thị này là nền tảng để hội thánh được xây lên và các quyền lực hỏa ngục không thể ngăn cản những ai có được tri thức đó. Ngược lại, các quyền lực hỏa ngục có thể dễ dàng lừa dối những người chỉ có tri thức thông tin mà thôi.

Chúng ta có được tri thức khải thị theo nhiều cách. Nó có thể đến khi chúng ta đọc Kinh Thánh hay sách bồi linh được xức dầu, khi yên lặng cầu nguyện, khi nghe mục sư giảng, khi nhận một khải tượng như Phi-e-rô đã nhận trên mái nhà (xem Công Vụ 10:9-16), hay đơn giản là khi đón nhận Lời Chúa được khải thị cho tấm lòng chúng ta bởi Thánh Linh. Rất khó để khái quát cách khải thị này đến. Đôi khi bạn nghe được một tiếng nói nhỏ nhẹ trong lòng. Đôi lúc bạn biết vì khải thị được rót vào trong tâm linh bạn. Lúc khác tấm lòng bạn được cảm động và bạn cảm nhận sự hiện diện của Chúa khi đọc Kinh Thánh. Dù nó đến cách nào đi nữa, vấn đề mấu chốt là bạn biết bạn đã nghe nơi Chúa, và tri thức khải thị này không thể cất đi khỏi bạn.

Ngược lại, tri thức truyền thông đến khi nghe hay đọc câu nói của một ai đó về những điều họ lắng nghe từ Chúa. Tri thức đó có thể chính xác, nhưng nếu Thánh Linh không bày tỏ cho lòng bạn, thì nó rất dễ bị nhiễu.

Chẳng hạn, tôi nghe một số người mạnh miệng khoe về tri thức Kinh Thánh của họ: “Anh biết không, tiền bạc là cội rễ của mọi điều ác.” Điều mà anh bạn này hiểu sai là do đọc hay nghe một diễn giả đã trích 1 Ti-mô-thê 6:10, nói, “Mê tham tiền bạc là cội rễ của mọi điều ác.”

Tiền bạc chỉ là công cụ. Thế thôi. Bạn có thể sử dụng sai hay đúng mục đích của một công cụ. Khẩu súng là một công cụ. Trong tay kẻ cướp khẩu súng đó sẽ dùng sai mục đích để đi cướp. Tuy nhiên, khẩu súng trong tay cảnh sát được dùng để ngăn chặn kẻ hiếp dâm và giết hại một phụ nữ. Cùng là khẩu súng đó, bản chất của nó không tốt cũng không xấu. Tương tự, tiền bạc là công cụ, và nó không phải là căn nguyên của mọi tội ác. Tham tiền mới là căn nguyên của mọi tội ác.

Nhiều người đưa ra những lời nhận xét sai lầm như thế chỉ là có tri thức truyền thông hơn là tri thức khải thị. Trong kinh nghiệm của tôi có tri thức truyền thông này đôi khi nguy hiểm hơn là không có tri thức.

Những lời mà Ê-va dùng để nói lại mạng lệnh của Chúa đó là không được đụng tới trái của cây tri thức cho thấy bà chỉ có tri thức truyền thông mà thôi. Sự hiện diện của Chúa ở trong vườn Ê-đen, Ngài đi dạo với A-đam và Ê-va hầu như là mỗi ngày (xem Sáng Thế 3:8). Chuyện A-đam chia sẻ với vợ về mạng lệnh của Chúa là tốt rồi, nhưng điều mà bà đã không làm là tìm kiếm Đấng Tạo Hóa của mình một cách trực tiếp về những gì bà đã nghe.

Đặc điểm của những ai tìm kiếm Chúa là muốn khám phá sâu hơn trong việc hiểu biết Chúa. Hãy xem những gì người dân Bê-rê đã làm khi Phao-lô rao giảng sứ điệp từ trời cho họ.

Công Vụ 17:11

Những người này cởi mở hơn người Tê-sa-lô-ni-ca; họ nhiệt thành tiếp nhận Đạo Chúa, hằng ngày tra cứu Kinh Thánh để xét xem lời giảng có đúng không.

Những người Bê-rê này không đứng ngoài cuộc. Họ chăm chú lắng nghe Phao-lô giảng, rồi tự tra xem Kinh Thánh. Tôi thích những từ cởi mở. Tâm trí họ mở ra với tiếng của Thánh Linh. Giữa kênh tâm trí và tâm linh họ được thông suốt, mở ra để nhận tri thức khải thị.

Không giống như nhiều tín hữu thời nay, những người Bê-rê không thỏa mãn đón nhận từ Podcast (nghe kỹ thuật số được tải xuống từ trên mạng), các bài đăng trên blog hay tranh luận trên Twitter hay Facebook. Tương tự, khi Chúa Giê-su nói về gốc gác của Ngài với các sứ đồ, Ngài không bận tâm tới điều người ta nói trên phương tiện truyền thông xã hội vào thời đó. Ngài muốn biết, “Đức Chúa Trời đã bày tỏ điều gì cho các con?”

Có lẽ trong một chuyến đi nọ, trong số môn đồ, Phi-e-rô đã nghe ai đó nói, “Chúa Giê-su phải là Đấng Cứu Thế.” Ngay lúc đó, sự nhận biết được giải tỏ trong tâm trí và tấm lòng ông, được thôi thúc bởi sự hiện diện của Thánh Linh.

Đúng rồi. Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng Cứu Thế. Thật tuyệt vời! Mới cách đây ít phút mình còn chưa biết, nhưng giờ đã biết Ngài là Đấng Cứu Thế! Đây thường là cách chúng ta kinh nghiệm Chúa bày tỏ lẽ thật của Ngài cho lòng chúng ta.

Hoặc khải thị có thể đến với Phi-e-rô theo cách khác. Có thể khải thị đến với lòng ông vào một đêm nọ đang khi ông chìm sâu trong giấc ngủ hoặc vào ban ngày khi ông đi lại giữa các thành phố, hay trong khoảnh khắc ông chứng kiến Chúa Giê-su nói chuyện với một môn đồ khác tại chỗ dừng chân. Có lẽ trong những giây phút như thế, Đức Chúa Trời nhắc ông về một câu Kinh Thánh Cựu ước, như Ê-sai 9:6-7, nói tiên tri về sự hiện đến của Đấng Cứu Thế.

Hoặc có lẽ nó đến với ông trong những giây phút ông phấn khởi khi Chúa Giê-su chữa lành cho ai đó. Thình lình vị sứ đồ đã nhớ lại lúc còn nhỏ một Ra-bi đọc lời tiên tri Cựu Ước nào đó về sự đến của Đấng Mê-si: “Ngài mang lấy sự đau ốm của chúng ta và cất đi bệnh tật của chúng ta.” (Ma-thi-ơ 8:17, Ê-sai 53:4 xác nhận).

Có rất nhiều cách khải thị về gốc gác của Chúa Giê-su đến với Phi-e-rô; nhưng điều quan trọng là chính Chúa bày tỏ điều đó.

Tôi nghĩ thật không sai khi nói rằng điều như thế đã không xảy ra với bà Ê-va. Bà đã không có tri thức khải thị; trái lại bà chỉ thỏa mãn với tri thức truyền thông.

Có lẽ A-đam đã nhắn cho bà một tin nhắn trực tiếp trên Twitter: “Em yêu, anh thấy em nhìn cây tri thức biết thiện ác. Đừng đụng tới nó nhé! Đức Chúa Trời nói chúng ta sẽ chết nếu chúng ta ăn trái cây đó!”

Giai Đoạn 2

Giờ thì con rắn đã khiến Ê-va hoàn toàn tập trung vào cây độc nhất là cây cấm, nó có lẽ khơi mào bước thứ hai trong chiến thuật thuyết phục của nó. Bước này là phủ nhận Lời Chúa. Tuy nhiên, những lời này sẽ được gói ghém kỹ trong những lý luận nghe rất hay, kèm theo lời hứa hẹn. Satan phản biện:

Sáng Thế 3:4-5

Rắn bảo người nữ: “Chắc chắn không chết đâu! Vì Đức Chúa Trời biết ngày nào đó ông bà ăn trái ấy mắt ông bà sẽ mở ra, ông bà sẽ trở nên giống như Đức Chúa Trời, biết điều thiện, ác.”

Hãy xem lời của con rắn: “Vì Đức Chúa Trời biết.” Những lời này hàm ý Chúa giữ lại một chút gì đó –không nhất thiết là giữ hết – mà chút này sẽ làm cho đời A-đam và Ê-va tốt đẹp hơn. Chính điều này sẽ đem họ tới mức sống cao hơn. Vì có yếu tố thiện trong cây này, nên con rắn cẩn thận tính toán làm sao cho hợp lí và kết quả là con rắn đã thành công.

Sáng Thế 3:6

Người nữ thấy trái cây vừa ăn ngon vừa đẹp mắt, lại quý vì mở mang trí khôn, liền hái và ăn.

Ê-va thấy trái cây vừa ngon vừa đẹp mắt, và làm cho bà khôn ngoan. Tất cả những điều này là những hứa hẹn thật sự.

Khi Ê-va nhìn chằm vào cây này, các tư tưởng của bà bắt đầu rẽ sang hướng khác: Khoan đã! Có điều gì đó tốt đẹp và ích lợi trên cái cây kia, nhưng Đức Chúa Trời lại cấm. Chồng mình và mình có thể có cuộc sống tốt đẹp hơn. Đôi ta sẽ khôn ngoan và hạnh phúc hơn, nhưng sao Chúa lại cấm. Mình nghĩ Đấng Tạo Hóa là Đấng yêu thương và ban ơn, nhưng thực tế Ngài là không nói thật rồi. Ngài giấu khỏi chúng mình điều gì đó tốt đẹp.

Những tư tưởng này cứ lóe lên trong đầu óc bà từng giây phút một, ước ao ăn trái cây này càng sôi sục. Ước ao này được biện minh càng hơn khi bà càng tin rằng có điều gì đó tốt đẹp dành cho bà ở cây này.

Chiến thuật sau cùng của con rắn là bóp méo bản tánh của Đức Chúa Trời trong mắt Ê-va. Nếu nó thành công, nó có thể khiến bà quay lưng khỏi Chúa. Tại sao? Bởi vì sự cai trị của Đức Chúa Trời được thiết lập và duy trì bởi bản tánh của Ngài.

Vua Đa-vít viết, “Đức công chính và lẽ công bình là nền tảng của ngôi Ngài; tình yêu thương và lòng thành tín đi trước mặt Ngài.” (Thi Thiên 89:14). Là vua, Đa-vít biết những thuộc tính này là nền tảng của một người lãnh đạo bền vững. Nếu một vị vua thành thật, công chính và khôn ngoan thì sự cai trị của vua đó sẽ chẳng hề chấm dứt nhưng nếu người lãnh đạo lừa dối và bất công thì sự cai trị của ông ta sẽ không tồn tại lâu.

Bản tánh của Đức Chúa Trời là trọn vẹn, nhưng con rắn đã thuyết phục Ê-va hiểu ngược lại. Nó tìm cách bóp méo bằng chứng. Cây cấm trông tốt đẹp và ăn ngon. Dường như nó sẽ làm cho người ta khôn ngoan, nhưng vẻ ngoài là một sự lừa dối. Đây là lý do chúng ta được dạy, “Vì chúng tôi không chú tâm vào những sự vật hữu hình, nhưng vào những sự vật vô hình vì sự vật hữu hình chỉ là tạm thời, còn sự vật vô hình mới là vĩnh cữu.”(2Cô-rinh-tô 4:18) Những điều vô hình chính là Lời Chúa, Lời Ngài là ngay thẳng và chính xác.

Đừng Bị Lừa Dối

Kẻ thù có thể khiến Ê-va quay lưng khỏi Đấng Tạo Hóa bằng cách hạ thấp nhận thức của bà về bản tánh của Chúa. Tôi thường phải đẩy lùi những tư tưởng tương tự ngay giữa cuộc chiến khi tôi không thấy lời cầu nguyện được đáp lời nhanh như tôi mong đợi. Trong những lúc như thế tôi tự nhắc nhở mình về sự thành tín của Chúa. Tôi khích lệ bản thân qua thực tại này: Đức Chúa Trời không phải là nan đề, Ngài không giữ lại điều gì, và Ngài là Cha tốt lành và hay ban ơn.

Con rắn khiến Ê-va tin rằng có điều tốt đẹp dành cho bà mà Chúa đang giữ lại. Nếu chuyện này đã xảy ra trong một môi trường hoàn hảo, với một người nữ chưa hề bị lạm dụng, bị tổn thương hay bị lợi dụng trước đó, thì công việc của kẻ thù hiện nay lại càng dễ dàng hơn trong một thế giới sa ngã, đầy dẫy thương tổn, băng hoại, đồi trụy và lừa dối? Vì lý do này mà chúng ta được sứ đồ Gia-cô cảnh báo mạnh:

Gia-cơ 1:16

Anh chị em thân yêu của tôi ơi! Đừng bị lừa dối.

Như tôi hay nói, chỉ có một vấn đề liên quan đến sự lừa dối : đó là lừa dối! Người bị lừa dối tin hết lòng rằng mình đúng, mình hay và mình đứng về phía chân lý. Nhưng thực tế thì họ sai, họ trật, và họ không đứng về phía chân lý! Thật là đáng sợ!

Ê-va đã bị lừa và rốt cuộc rơi vào tội lỗi. Gia-cô không muốn chúng ta lại rơi cùng cái bẫy này. Nào ta hãy xem xét toàn bộ câu Kinh Thánh này:

Gia-cơ 1:16-17

Anh chị em thân yêu của tôi ơi! Đừng bị lừa dối: Tất cả các ân huệ tốt đẹp cũng như tất cả các ân tứ toàn hảo đều đến từ trên cao và do Cha sáng láng ban xuống. Ngài chẳng bao giờ thay đổi, cũng không có bóng biến thiên nào nơi Ngài.

Gia-cô không nói phần lớn các ân huệ tốt đẹp đến từ Đức Chúa Trời. Đó là quan điểm của nhiều người. Không, chúng ta được dạy rõ ràng rằng mọi ân tứ tốt đẹp và toàn hảo đều đến từ Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể dễ dàng viết, “Chẳng có điều tốt đẹp nào dành cho bạn bên ngoài ý muốn của Chúa.” Đừng xem nhẹ câu tiếp theo này, vì có sự sâu nhiệm trong ý này. Dù điều gì đó trông tốt đẹp, điều gì đó làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc hơn, vui vẻ hơn, giàu có và thành công hơn, có vẻ thiêng liêng thật, có vẻ hợp lý thật, có vẻ được nhiều người biết đến và công nhận …và danh sách còn dài, cũng không thành vấn đề. Nếu nó trái ngược với sự khôn ngoan (hay Lời) của Đức Chúa Trời, thì cuối cùng nó cũng sẽ là điều tai hại và mang lại đau khổ cho cuộc đời bạn.

Ê-va một mực tin rằng bà đã chọn lựa khôn ngoan – chọn lựa đúng, một lựa chọn nhằm cải thiện cuộc đời của bà và chồng bà nhưng nó không phải vậy. Nếu bạn nghĩ hàng ngàn năm sau, khôn ngoan của bạn về điều gì đó có vẻ tốt đẹp sẽ ích lợi hơn khôn ngoan của Chúa, thì bạn cũng bị lừa dối như bà Ê-va đã bị, và bạn sẽ rơi vào sự đau đớn cùng cực.

Tôi biết bạn sẽ nghĩ tôi hơi tiêu cực và bảo thủ ở đây, nhưng đó không phải là ý định của tôi. Tôi chỉ cảnh báo bạn. Cuốn sách này dạy nhiều về cách nhận ra điều nào thật sự tốt đẹp cho cuộc đời, chức vụ, công việc kinh doanh, cho các mối quan hệ của bạn. Tuy nhiên, để trình bày đầy đủ sứ điệp của Chúa Giê-su, tôi phải có cả sự cảnh báo lẫn dạy dỗ. Phao-lô xác nhận điều này khi ông viết:

Cô-lô-se 1:28

Chúng tôi truyền giảng Chúa Cứu Thế, dùng tất cả sự khôn ngoan để cảnh cáo mọi người, dạy dỗ mọi người, ngõ hầu chúng tôi trình diện mọi người cho Đức Chúa Trời như những người trưởng thành trong Chúa Cứu Thế.

Bạn và tôi không thể đạt đến độ trưởng thành nếu không có cả lời cảnh báo lẫn lời dạy dỗ. Tôi nhìn vấn đề như thế này. Mỗi khi bạn mua một thiết bị điện, một đồ nghề hay một ứng dụng, trên trang đầu tiên hay trang hai của sách hướng dẫn sử dụng bạn sẽ thấy hàng chữ: “Cảnh báo: Hãy đọc kỹ trước khi sử dụng.” Sau đó nhà sản xuất liệt kê một vài cảnh báo về việc cần làm – và thường là những điều không nên làm về sản phẩm đó. Những lời cảnh báo này được đưa ra để thông tin cho bạn cách để không gây hại cho bạn hay làm hỏng sản phẩm bạn mua. Bạn sẽ dùng sản phẩm lâu bền nếu bạn không vi phạm những lời cảnh báo. Nhưng nếu nhà sản xuất không đưa ra những cảnh báo, thì có thể bạn sẽ vô tình làm hỏng sản phẩm. Sau đó bạn lại viết thư email trách móc công ty và than phiền rằng họ không cảnh báo bạn gì hết.

Phao-lô cho biết chúng ta phải để ý đến những lời cảnh báo của Tân Ước. Nếu chúng ta để ý, chúng ta sẽ có cuộc sống thành công lâu bền với Đấng Tạo Hóa. Tuy nhiên, nếu chúng ta bỏ qua hay vi phạm những lời cảnh báo này, thì chúng ta sẽ chịu đau khổ tương tự như A-đam và Ê-va đã chịu. Rồi sau đó chúng ta lại viết các bài đăng lên blog, viết thư từ, thư điện tử, cho rằng cuộc đời thật bất công vì những khó khăn và khổ đau mà chúng ta gặp phải nhưng Đức Chúa Trời nói rất rõ:

Giô-suê 1:8 – Bản Phổ Thông

Hãy luôn luôn ghi nhớ những lời trong Sách Giáo Huấn này. Hãy nghiên cứu sách đó đêm ngày đặng làm theo những lời đã được ghi chép. Làm như vậy con sẽ khôn ngoan và thành công trong mọi việc.

Đức Chúa Trời đảm bảo một cuộc đời thành công và thịnh vượng nếu chúng ta cẩn thận làm theo những gì được viết trong Sách Giáo Huấn của Ngài. Tuy nhiên, cuốn sách này không chỉ có những lời dạy khích lệ và an ủi mà nó cũng có những lời cảnh báo nữa.

Không may thay, trong thời của chúng ta các mục sư và giáo sư Kinh Thánh thường tránh né những lời cảnh báo quan trọng này. Họ cho rằng những lời cảnh báo này của Kinh Thánh là tiêu cực, và chúng ta không muốn giảng những sứ điệp gây nản lòng vì cách giảng như thế sẽ không cuốn hút và khiến nhiều người không đi nhóm hay không đi dự hội nghị. Hậu quả là giữa vòng tín hữu có nhiều người đi sai trật, là điều có thể tránh được nếu những tín hữu này được dạy dỗ lẫn được cảnh báo.

Tôi khích lệ bạn hãy quyết định ngay bây giờ. Không có điều tốt đẹp nào dành cho bạn bên ngoài sự khôn ngoan của Chúa hay Lời của Chúa, thật không có điều nào cả. Nếu bạn tin điều này, nào ta hãy nghiên cứu thêm về sự khác biệt giữa Đạo (Đức Chúa Trời) và đời (thế gian).

0 Comments

Heads up! Your comment will be invisible to other guests and subscribers (except for replies), including you after a grace period.
Note