Header Background Image

CHƯƠNG HAI

Nếu Tôi Không Thích Phụ Nữ Thì Sao?

Đây là điều tôi đã từng nói. Sự thật thì bây giờ tôi thích phụ nữ lắm. Để bạn có thể hình dung cách chắc chắn, đã có lúc cực thế tôi không thích việc mình là phụ nữ. Không những tôi không thích phụ nữ mà tôi còn cực kỳ phẫn nộ về chuyện tôi là phụ nữ nữa kia. Vì thế tôi không ngạc nhiên bởi buổi hoà nhạc chống lại tình cảm uỷ mị của phụ nữ từ những chị em đồng nghiệp của tôi. Tôi đã từng nghe không phải thế này thì cũng là thế kia về quan điểm này bởi nhiều phụ nữ ở nhiều độ tuổi và nhiều cách sống khác nhau nói đến. Thực tế thì tôi đã đi đó đi đây và là diễn giả nên đề tài này đã trở thành điểm kết nối lớn của tôi. Tôi sẽ bắt đầu phần bài học bằng cách nói thế này,

“Có bao nhiêu người trong các bạn ngồi đây không chắc rằng mình thích phụ nữ nào?”

“Thật lòng mà nói, tôi nghĩ tôi thích nam giới hơn là nữ giới.”

“Tôi thích mấy người đàn ông hơn là con gái.”

Tôi hoàn toàn đã nghe được những quan điểm, ý kiến và những sự căng thẳng như thế này dù là ở nơi đông người hay nơi riêng tư. Nhưng khi tôi thực sự nghĩ về sự năng động này thì tôi chút chấn động. Hãy nói điều này kỹ một chút. Tôi thậm chí không tưởng tượng nổi việc có một nhóm đàn ông đang khen một người anh em khác vì anh ta dám nói công khai sự khinh bỉ của mình đối với toàn thể nam giới. Hay làm thế nào mà một người đàn ông hoặc một người phụ nữ da màu dám đứng phắt dậy và nói cho toàn thể cộng đồng của mình rằng, “Hey, mọi người biết chuyện này chưa? Tôi thật sự không thích người da màu.” Ồ, nói như vậy thì không có cái kết tốt đẹp đâu. Hãy mở rộng kiểu nói chuyện này với bất kỳ nhóm người nào khác, chẳng hạn như với người Ý, người Ả Rập, trẻ con, … —nói như vậy thì không giống ai cả. Nói như vậy thì nghe không giống ai cả nhưng hãy trừ ra chị em phụ nữ nhé.

Tại sao phần lớn phụ nữ đều đồng ý với những lời nhận xét phẫn nộ và căng thẳng như vậy về phụ nữ nhỉ? Tôi còn thấy mọi người nói đó như thể là chuyện vui nữa: “Bạn không thích phụ nữ, đúng chứ? Tuyệt vời, tôi cũng thế!” Giả sử nói như vậy là để khiến chúng ta cảm giác an toàn khi xung quanh có nhiều người không thích phụ nữ. Nhưng đàn ông thông thường về những thông tin này là cá nhân phụ nữ tự nói vậy, nhưng chúng ta lại phải vật lộn với khái niệm toàn thể phụ nữ. Tôi hoàn toàn đã nghe được những quan điểm, ý kiến và những sự căng thẳng như thế này dù là ở nơi đông người hay nơi riêng tư. Nhưng khi tôi thực sự nghĩ về sự năng động này thì tôi chút chấn động. Hãy nói điều này kỹ một chút. Tôi thậm chí không tưởng tượng nổi việc có một nhóm đàn ông đang khen một người anh em khác vì anh ta dám nói công khai sự khinh bỉ của mình đối với toàn thể nam giới. Hay làm thế nào mà một người đàn ông hoặc một người phụ nữ da màu dám đứng phắt dậy và nói cho toàn thể cộng đồng của mình rằng, “Hey, mọi người biết chuyện này chưa? Tôi thật sự không thích người da màu.” Ồ, nói như vậy thì không có cái kết tốt đẹp đâu. Hãy mở rộng kiểu nói chuyện này với bất kỳ nhóm người nào khác, chẳng hạn như với người Ý, người Ả Rập, trẻ con, … —nói như vậy thì không giống ai cả. Nói như vậy thì nghe không giống ai cả nhưng hãy trừ ra chị em phụ nữ nhé.

Tại sao phần lớn phụ nữ đều đồng ý với những lời nhận xét phẫn nộ và căng thẳng như vậy về phụ nữ nhỉ? Tôi còn thấy mọi người nói đó như thể là chuyện vui nữa: “Bạn không thích phụ nữ, đúng chứ? Tuyệt vời, tôi cũng thế!” Giả sử nói như vậy là để khiến chúng ta cảm giác an toàn khi xung quanh có nhiều người không thích phụ nữ. Nhưng đàn ông thông thường về những thông tin này là cá nhân phụ nữ tự nói vậy, nhưng chúng ta lại phải vật lộn với khái niệm toàn thể phụ nữ là như vậy. Vì câu chuyện này còn dài nên chúng ta sẽ nói một chút về bốn phần của chúng ta bằng cách nói sơ qua và khẳng định cách giới tính nữ của chúng ta đối diện với đời sống và các mối quan hệ như thế nào nhé.

“Phụ nữ cảm xúc lắm!”

“Họ hay khóc lóc, kể lể lắm!”

“Họ nhìn hiền nhưng thật ra hung dữ lắm!”

“Bạn đừng có mà tin họ đấy nhé!”

Tôi từng lặp đi lặp lại rằng tôi thà điều hướng cuộc nói chuyện trong phòng toàn nam giới còn hơn với chuyện với một phụ nữ. Đây là bi kịch nhưng lại thường rất đúng.

Phụ Nữ Bị Làm Sao Thế?

Tôi nghĩ quan điểm chống phụ nữ đang lan truyền như một dịch bệnh này cần có một số lời giải thích và có lẽ tốt nhất chúng ta nên bắt đầu bằng việc trả lời câu hỏi, “Tại sao phụ nữ không thích phụ nữ?” Điều gì lại có thể khiến cho phần đông phụ nữ khước từ chính giới tính của mình thế? Tôi thấy điều này có ở khắp mọi nơi tôi đi và điều không mong muốn này không lôi làm sao thay, nhiều người trong chúng ta không được dạy dỗ đúng cách để thật sự hiểu chúng ta là ai khi là phụ nữ. Không phải quá ngạc nhiên sao khi chúng ta không hiểu đúng về việc làm một người nữ đích thực thì chúng ta lại càng đi xa ra khỏi vai trò của một người nữ?

Sự thiếu nhận thức đúng đắn về giá trị phụ nữ cần phải được chạm trán trong hầu hết mọi lãnh vực của đời sống nếu chúng ta là những người muốn nhìn thấy sự biến đổi diễn ra. Chúa đang đánh thức từng cá nhân phụ nữ chúng ta để chúng ta có thể hiểu chúng ta có thể trở thành ai khi là con gái, là vợ, là mẹ, là người lãnh đạo và là bạn. Phụ nữ có nhiều cống hiến đáng kể ở những phạm vi ảnh hưởng độc nhất vô nhị của họ và những điều này sẽ không thể nào được hiểu cách trọn vẹn với sự chán ghét như vậy về giới tính của chúng ta đâu.

Tôi còn nhớ như in một chuyện đã xảy ra rất nhanh sau khi John và tôi đính hôn. Chúng tôi đang ngồi trong công viên trò chuyện về tương lai sống với nhau trọn đời, rồi tôi sụp đổ hoàn toàn. Có một nhận thức thoáng qua trong đầu khiến tôi nản lòng: tôi là phụ nữ. Viên cảnh hôn nhân sắp đến khiến cho nhận thức này trở nên rõ ràng làm sao trong đầu tôi. Cả phần đời còn lại của tôi, tôi phải đóng vai trò phụ nữ. John vui mừng hết sức khi anh vẽ ra bức tranh tương lai của chúng tôi trước mắt anh, nhưng khi anh nói ra thì tôi bắt đầu bị chấn động. Khi tôi còn chưa biết mình sắp làm những gì thì tôi đã buột miệng thốt ra, “Em ghét làm phụ nữ!”

Tôi đã buột miệng thốt ra, “Em ghét làm phụ nữ!”

John sững sờ. Đây chính xác là điều cản đầu tương lai của mình nói đây sao? Rồi tôi đầm đìa nước mắt (tôi xấu hổ trước sự bộc dọc đó) với cảm xúc phức tạp làm phụ nữ kinh khủng và bị giới hạn như thế nào. Tôi lo sợ khi mình đồng ý kết hôn thì tôi sẽ bị mất đi quyền làm chủ cuộc đời mình, và chưa kể là phải kết ước với nhiều thứ khác nằm ngoài những dự tính. Sau gần mười lăm phút tháo luận, đến lượt John lo sợ. Nhưng biết ơn thay, chúng tôi có hai vợ chồng hàng xóm rất thích ba mẹ của John. Anh ấy nghĩ nếu chúng tôi đi dạo bộ, tiện thể ghé ngang nhà họ để tôi có thể nói chuyện với vợ của người hàng xóm này là một ý kiến hay. John đã cố gắng hết sức, nhưng một khi tôi tức giận hoặc lo lắng thì tôi không dễ để nguôi ngoai.

Chúng tôi được người của gia đình hàng xóm đón tiếp rất nhiệt tình. Tôi bỏ dép và đi thẳng một mạch vào phòng tắm để lấy lại bình tĩnh. Lúc tôi bước ra ngoài nhà, tôi nghe John giải thích cho họ hiểu tại sao tôi lại có vẻ ngoài rối bời, nước mắt chảy thành vệt thế kia.

“Lisa vừa mới nói cô ấy giống đàn ông hơn và cô ấy ghét việc trở thành phụ nữ”, anh ấy nói và không chắc liệu bà ấy sẽ phản ứng thế nào. Người phụ nữ khôn ngoan ấy gật gật đầu, chưa nhân xét gì cho đến khi tôi quay trở lại. Tôi bước ra ngoài với một chút ngượng ngùng. Bà ấy sẽ nghĩ gì về cơn bột phát ngớ ngẩn này của mình nhỉ? Bà ấy đã cảnh báo với John rằng, “Đừng cười cô ấy!”. Gần như ngay lập tức, bà ấy đã xoa dịu được nỗi sợ hãi của tôi. Bà kéo tôi lại gần, nhìn thẳng vào mắt tôi, và đơn giản chỉ nói, “Ta hiểu.” Tôi hít một hơi thật sâu và ổn định lại tất cả những chuyện vừa mới xảy ra. Đối với tôi lúc đó, chỉ có vậy thôi nhưng tôi lại cảm giác tôi được thông cảm và hiểu thấu bởi một người phụ nữ từng trải và khôn ngoan.

Có lẽ để nói chính xác hơn thì là không phải chúng ta không thích phụ nữ đâu; mà chỉ là chúng ta không thích thấy hình ảnh người phụ nữ phát triển hoặc thích nghi để đại diện mà thôi. Nhiều lần khác, tôi phải tự hỏi liệu có điều gì đó then chốt đã bị bỏ lỡ ở đây không; chúng ta than khóc vì những mất mát mà từ lâu chúng ta không còn bày tỏ nữa. Có lẽ chúng ta không thích những giới hạn có thể hiểu được hay những yếu điểm đi kèm với giới tính của chúng ta. Cứ nhìn cái cách truyền thông lợi dụng phụ nữ và đồng thời hạ thấp đàn ông mà xem. Chúng ta nói đến công bằng trong giá trị nhưng rồi lại cho phép chúng ta bị hạ thấp trong việc mua vui tình dục đơn thuần cho những người khác. Bằng một cách nào đó, chúng ta xuất hiện để lạc mất lối đi và có một vài người trong chúng ta nỗ lực đến tuyệt vọng trong việc lèo lái một lối ra thật này còn hơn về sau bị biến thành trò chơi cho cuộc đời. Tôi sợ rằng đây là vấn đề cấp bách chúng ta cần lấy lại những gì vốn thuộc về chúng ta trước khi quá trễ.

Một Khải Tượng Truyền Cảm Hứng Cho Chúng Ta

Tôi thậm chí không đếm nổi số lần những phụ nữ trẻ và sốt sắng nhất đặt nhiều câu hỏi thầm dò, gợi lên nhiều suy nghĩ trong tôi. Tại sao làm phụ nữ lại tốt? Giá trị của chúng ta nằm ở đâu? Vai trò của chúng ta là gì? Tôi có thể làm được gì? Làm sao tôi làm được? Chúa nói gì về sự bày tỏ giới tính của chúng ta? Cuộc đời tôi có thực sự ý nghĩa khi tôi có mối quan hệ với đàn ông bên ngoài hay không? Tôi cảm nhận sự kêu gọi của Đức Chúa Trời nhưng lại không biết làm phụ nữ thì sẽ trông như thế nào. Chỉ có thể cho tôi biết để làm thế nào để trở thành phụ nữ được không?

Để thành công nhìn lại và tra xem thiên chức phụ nữ của bạn (và vâng, nó thật sự đầy sức mạnh), hãy để tôi mượn góc nhìn và khao khát của bạn để nói nhé.

Hãy hình dung, nếu được, bạn hãy tưởng tượng về một thành phố nguy nga tráng lệ. Nó không phải là nơi tầm thường, vì nó chỉ xuất hiện khi bình minh ló dạng ở nơi mặt đất tiếp giáp với bầu trời, nhìn cứ như là được sinh ra khi mặt trời lên vậy đó. Bạn sẽ thấy đường viền của nó được khắc trên ánh sáng ban hồ đổ rực mỗi buổi sáng, nhìn nó rất thật, nó ở ngay đó, bạn cảm thấy như thể bạn có thể ngắt nó ra khỏi đường chân trời và giữ nó trên tay bạn được vậy đó. Rồi bỗng chốc, nó biến mất, mặt trời đã lên cao, thành phố huyền bí biến mất khỏi tầm mắt bạn.

Bạn nghe nói rằng mặc dầu thành phố này có thật nhưng nó lại ở quá xa. Cư dân của thành này lại vô cùng khác với chúng ta, hết thảy họ đều mạnh mẽ, xinh đẹp, nhân hậu và khôn ngoan. Văn hoá và phong tục của thành hoàn toàn xa lạ với chúng ta. Các công thành đều luôn luôn mở, và có một huyền thoại kể rằng những người đã bước chân vào thành thì không nào mà rời đi được. Vương quốc bạn tặng rất nhiều quà cho những ai đi đến, tuy nhiên ở những vùng biên giới rộng rãi của thành thì không bao giờ đầy người cả. Có chỗ dành cho hết thảy mọi người. Nhưng không phải ai cũng dành chỗ để ở tại nơi này.

Buồn thay, hầu hết đều không muốn di chuyển hành trình đến vùng đất họ chỉ thấy thoáng qua mỗi buổi sáng trong lành cả. Những ai đi hành trình đến nơi này hiếm khi trở lại.

Từ ngày như thế, tâm trí của bạn nghĩ sẽ đi đến thành phố này nhưng những hoạt động và nhiều thứ khác lại chiếm mất sự quan tâm của bạn. Những suy nghĩ và lo lắng choáng hết chỗ trong đầu óc bạn và chúng đã thành công làm bạn phân tâm. Những thông điệp gây mâu thuẫn cứ chiến đấu ngược trở lại về vẻ đẹp tinh khôi của thành. Tuy nhiên khi bạn yên lặng thì bạn lại cảm thấy bạn được thu hút không cưỡng lại được, cứ như thể bạn được triệu đến đó vậy. Có nhiều lúc bạn thức giấc và nắm được một lời thẩm thì. Bạn nghe thấy tên mình nhưng âm thanh bằng một cách nào đó nghe khác lắm…nó vang vọng thanh âm sự sống. Cứ như thể bấy giờ chỉ có một phần nhỏ trong con người bạn là nhận biết được thôi nhưng bạn sẽ có trọn vẹn. Có một số người nghĩ tôi đang mô tả về thiên đàng—nhưng không phải đâu. Tôi đang nói về việc nắm giữ những lời hứa và lẽ thật của vương quốc hầu đến.

Nét đặc biệt: Phụ Nữ là Món Quà

Đầu năm nay, tôi thực sự cảm nhận cứ như thể khải tượng đó đang nhảy múa trước mắt tôi. Tôi đang ở trong một chương trình hội nghị phụ nữ tuyệt vời tại Úc. Vào lúc cuối chương trình, có một nhóm các cô gái trẻ vị thành niên lên biểu diễn bài múa rất hay. Tôi bị thư hút khi thấy các em ấy nhảy múa cùng nhau. Tất cả họ mỗi người mỗi kiểu—cao, thấp, tròn trịa, và thon thả—tuy nhiên khi âm nhạc bắt đầu thì họ chuyển động theo ăn điệu như nhau. Cả bài hát lẫn điệu múa đều hoà quyện với họ. Những giọt nước mắt lăn trên má tôi lúc họ hoà quyện vào nhau uyển chuyển trong những chiếc váy kết lại như đan dệt nên tấm thảm tuyệt đẹp và tạo nhịp mà thôi. Một cô gái da ngăm đen cứ liên tục đập vào mắt tôi. Tôi tự nghĩ, cô bé không phải quá đáng yêu sao? Rất nhanh sau khi suy nghĩ đó đến, tôi nghe được lời thì thầm của Đức Thánh Linh, Lúc con ở độ tuổi của con bé, con cũng đáng yêu như vậy đấy, nhưng con không bao giờ thấy được điều đó. Rồi tôi lại nhìn con bé ấy. Vẻ ngoài của cô bé ấy đang phản chiếu chính tôi ở tầm tuổi cô bé ấy bây giờ, tuy nhiên tôi luôn thấy mình xấu xí và vụng về. Tại sao bây giờ tôi lại thấy ngược lại? Tôi quay sang cô bạn thân Leigh đang ngồi kế bên tôi và nhoẻn miệng cười. Đôi mắt của cậu ấy cũng đang ngấn lệ. Bây giờ nhìn vào cảnh này thấy khác quá. Chúng tôi đều đã làm mẹ, và đang ngồi xem các cô gái đáng tuổi con cái chúng tôi múa ngay trước mắt.

Thật kinh ngạc làm sao khi thấy những gì thời gian và sự thay đổi gốc nhìn có thể làm. Khi năm tháng qua đi, tôi không còn bị áp lực so sánh bản thân mình với những người nữ khác nữa. Chúa đã chữa lành những nơi tan vỡ đó rồi. Tôi bây giờ đang tìm kiếm một thứ khác. Tôi đang đi tìm những gì đang lướt qua trước mắt tôi ngày hôm ấy. Tôi mong mỏi một ngày khi con gái chúng ta bắt đầu uyển chuyển trong những chiếc váy thướt tha và khôi phục lại vẻ đặc biệt độc đáo, tình yêu thương và vẻ đẹp chỉ vốn có trong phái nữ mà thôi. Tôi đang đi tìm những người nữ biết cách tỏ điểm không phải chỉ cho cuộc đời của chính họ mà còn cho những người nữ khác phần nào nguỵ trang trắng lệ của thiên đàng. Khoảnh khắc đó nắm bắt được điều tôi muốn cuốn sách này thể hiện. Tôi muốn con gái chúng ta nhảy múa cách an nhiên trong khi mẹ và bà của chúng ngồi cười, và thở phào nhẹ nhõm thoả lòng.

Tôi muốn trở thành tiếng nói của người mẹ trẻ, là một người bạn của các chị em tôi, và là con gái của những ai bây giờ đang thành thơi được một chút sau nhiều năm bôn ba nhảy múa trong cuộc đời. Tôi muốn giúp đỡ những người nữ nắm lấy vẻ đẹp và sức mạnh trong các thời kỳ của cuộc đời họ. Không cần biết thời kỳ hay góc nhìn hiện tại của chúng ta như thế nào, miễn sao điều này không xảy ra cho đến chừng trước hết chúng ta học được cách yêu thương nhau và yêu chính mình vì chúng ta là phụ nữ.

Bứt Phá Sự Tĩnh Tại

Tôi không có mọi câu trả lời nhưng những gì tôi học được tôi sẵn lòng chia sẻ. Có nhiều lúc khi sự thật nói với tôi thì tôi không nghe. Thường thì sự thật đó gọi tôi nhưng tôi lại không chịu nghe. Tôi quá bận rộn để nghe những điều đối trá. Thật không may, nếu bạn nghe những lời nói dối đủ lâu thì khi sự thật nói chuyện với bạn, bạn sẽ không thể nghe hay chấp nhận nó nổi. Cũng có những lúc khác, tôi không hiểu được những gì được nói ra chỉ bởi vì chúng bị gây nhiễu cũng như sự tĩnh tại trong cuộc đời tôi.

Tôi cứ liên tục được nghe nhiều thông điệp khác nhau và bị trộn lẫn về phụ nữ suốt nhiều năm. Lúc tôi còn trẻ, tôi nghe nhiều nhà lãnh đạo lên tiếng bênh vực cho sự bình đẳng giới nhưng họ luôn nói trong cơn tức giận. Khi lớn hơn thì tôi nghe tiếng nói của những phụ nữ ly hôn, và còn có thêm tiếng nói của sự thất vọng, bất mãn, tổn thương, cay đắng và bị phản bội trong đó nữa. Lúc học đại học thì tôi nghe triết lý của giáo viên bộ môn xã hội học, nhưng nó cũng bị nhiều bởi nghề nghiệp của cô ấy nữa. Trong nhà thờ thì tôi nghe nhiều quan điểm của nhiều nhà lãnh đạo và tôi thường xuyên được nghe tiếng nói của hệ thống tôn giáo nữa. Mỗi một tiếng nói mang đến một phần sự thật. Những tiếng nói này chứa đựng những câu chuyện về sự khó khăn gian khổ và bất công, của sự thống trị và mất mát. Khi tôi đem những mảnh sự thật này lại với nhau thì tôi không thích kết quả của bức tranh hay những lựa chọn mà bức tranh này mang đến cho tôi. Tôi muốn một điều gì đó hơn nữa. Tôi muốn nhìn thấy những điều diệu kỳ. Tôi muốn nhìn ngắm những nụ cười. Tôi muốn nhìn ngắm thành phố ở đường chân trời.

Khi chúng ta ở trong hành trình hướng đến cách nhiều thứ nên hoạt động theo cách chúng vốn có, từng người trong chúng ta sẽ đi hết nơi này hay góc nhìn này đến nơi khác hay góc nhìn khác nhưng miễn sao chị em phụ nữ chúng ta đến được nơi đó là được. Lời cầu nguyện khẩn thiết nhất của tôi đó là chúng ta sẽ thu hẹp khoảng cách này lại và ở trong tiến trình đó nên chiếc cầu nối cho những cô con gái trẻ và những người phụ nữ lớn tuổi bước đi được trên đó. Vì thế, hành trình đến với lẽ thật sẽ được bắt đầu.

Để tìm ra hướng đi, trước hết chúng ta phải tất hết sự tĩnh tại này đi vì nó làm nghẹt và bóp méo mọi thứ chúng ta nghe được theo cách rất nguy hiểm. Sự gây nhiễu này đã trở nên liên tục trong cuộc đời tôi. Thậm chí tôi còn nghe nó bóp méo sự hiểu biết của tôi khi tôi đọc Kinh Thánh. Tôi đã nghe nó nói về sự năng động trong mối quan hệ hôn nhân. Tôi đã nghe nó nói trong những thước phim hài kịch tình huống. Tôi đã nghe nó nói trong nhiều chính sách và thủ tục. Tôi đã nghe nó nói trong những câu nói hài hước. Tôi đã nghe nó nói trong nhà thờ. Tôi đã nghe nó nói trong trường học. Sự tĩnh tại đó nói gì vậy?

“Phụ nữ là nan đề.”

Bạn đã từng nghe câu nói tĩnh tại này chưa? Hãy để ý tôi không nói phụ nữ có thể gây ra nhiều rắc rối vì chắc chắn họ có thể rồi, nhưng bản thân là phụ nữ là nan đề.

Phụ nữ không phải nan đề. . .mà họ chính là câu trả lời.

Trở thành chất xúc tác là một chuyện, nhưng nếu nói chuyện đó tiêu cực là do phái tính vốn có liên quan gây ra là chuyện khác. Thật cảm ơn thay, trải qua nhiều năm đi tìm, tôi đã khám phá ra nó chỉ là lời nói dối vì sự thật vốn bị ẩn dưới lời dối trá ấy là: Phụ nữ không phải nan đề…mà họ chính là câu trả lời.

Hãy suy nghĩ điều này với tôi một chút. Hãy để cho vẻ đẹp và sức mạnh của phái tính này thay thế cho sự ồn ào và xuyến thấu vào con người bạn. Khi bạn đọc tiếp, bạn cần lặp đi lặp lại tiến trình mọi thứ bạn nghe được thông qua sự nhận thức đơn giản nhưng thâm thuý này: Tôi là câu trả lời.

Ghì Chặt Sức Mạnh Của Bạn

Có thể bạn sẽ nói, “Không được”, “Tôi không phải câu trả lời đâu. Tôi là nan đề. Chỉ không biết cuộc đời tôi trông giống cái gì đâu.” Khổ não, yên lặng nào, tôi không nói về quá khứ của bạn; tôi đang nói về tương lai của bạn. Nếu bạn tin bạn là câu trả lời, bạn sẽ nhìn cuộc đời và các mối quan hệ theo cách hoàn toàn khác khi bạn tin bạn là nan đề. Khi nói nan đề có nghĩa là nói đến điều tiêu cực, trách cứ và phê phán. Nan đề sẽ hành hạ cuộc đời bạn bằng những lo lắng và sợ hãi của chúng. Ồ, còn giải pháp thì cấm nhẫn và nghe rất khác. Chúng tích cực, đầy hi vọng, và mang đến sự khôn ngoan. Các câu trả lời sẽ an ủi và tiêu diệt nỗi sợ bằng sức mạnh của tình yêu. Nếu bạn tin bạn là nan đề thì không sớm thì muộn, bạn sẽ hành xử y như vậy. Ngược lại, nếu bạn tin thực chất là giải pháp chứ không phải nan đề thì bạn sẽ bắt đầu hành động như một giải pháp. Hãy hình dung điều có lẽ đã xảy ra nếu toàn bộ phụ nữ các thế hệ nắm bắt được điều này. Nếu mọi người họ đều nhìn trong gương và nói, “Tôi là giải pháp. Tôi có sức mạnh làm rung chuyển thế giới này. Tôi được tạo dựng cho điều tốt chứ không phải để làm hại ai hay điều gì. Tôi không cần phải la rống lên vì tôi nắm giữ sức mạnh của lời nhỏ nhẹ. Tôi không cần phải là người da trắng hoặc da màu….vì tôi có màu sắc và vẻ đẹp của sự sáng tạo!”

Giải pháp nói đến lý do tồn tại của chúng ta, một động lực ẩn đằng sau sự tạo dựng của chúng ta. Trên thiên đàng cũng từng có nan đề và chúng ta là câu trả lời của Ngài. Hãy nghĩ về điều đó! Bạn là câu trả lời cho ai đó. Bạn là giải pháp cho một điều gì đó. Sẽ có một nan đề nào đó ở ngoài kia chỉ sự có mặt của bạn mới có thể giải quyết được. Có một trái tim tan vỡ và đầy vết thương bởi điều gì đó mà chỉ có bạn mới đem lại sự chữa lành được. Bạn là tiếng nói cho người câm. Bạn là vẻ đẹp ở giữa những nơi hoang tàn đổ nát. Bạn không phải là nan nhân; bạn là câu trả lời. Hãy hình dung sức mạnh khi thay đổi sang góc nhìn này. Phụ nữ là câu trả lời cho đàn ông chứ không phải đàn ông.

Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ tạo nên một người giúp đỡ thích hợp với nó.

(Sáng Thế 2:18 NLT)

A-đam cần sự giúp đỡ. Ê-va là câu trả lời cho ông. Câu trả lời hay giải pháp không cần phải chiến đấu thì sự xuất hiện của họ mới được biết đến. Người khôn ngoan sẽ biết điều này. Chắc chắn A-đam đã biết như vậy.

“Bây giờ!” A-đam tuyên bố. “Bây giờ mới có người này, là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi. Nàng sẽ được gọi là ‘người nữ’, vì từ người nam mà có.”

(Sáng Thế 2:23 NLT)

Cũng như A-đam, khi mọi người nhìn thấy phụ nữ là sự tiêu biểu cho lẽ thật thì họ sẽ bỏ tư tưởng phụ nữ là nan đề để ôm lấy lẽ thật vai trò của phụ nữ là câu trả lời. Tôi tin thế giới ngoài kia đang chầm xem và chờ đợi bạn làm câu trả lời.

Đồng ý là chúng ta đang sống trong thế gian và thường thì văn hoá hội thánh sẽ lặp đi lặp lại rằng phụ nữ có một chút gì đó là “chìa khoá cho động cơ.” Có thể nói đây là sự liên kết yếu nhưng điều này không đúng!

Phụ nữ sinh ra để làm câu trả lời. Người nữ là kho báu cho những người như A-đam tìm kiếm được—sự sáng tạo hoàn hảo của Đức Chúa Trời. Khi yêu, cô ấy là đầu để xướng và khiến cho cuộc đời hoạt động mượt mà. Khi tự do, cô ấy không phải là sự kết nối yếu nhất; cô ấy là mật dây chuyền hồng ngọc được treo trên sợi dây chuyền vàng dài.

Cho anh được nhìn gương mặt em, và nghe giọng nói em; Vì giọng em ngọt dịu, gương mặt em yêu kiều.

(Nhã Ca 2:14 NKJV)

Thế gian mong mỏi nhìn thấy bạn và nghe được tiếng của bạn. Những cô con gái của Ê-va dại khờ tin vào lời dối trá và cho phép nó thay đổi góc nhìn và hình ảnh của họ. Bằng việc ôm lấy lời dối trá rằng chúng ta là nan đề, thì khi thời gian trôi qua đi, chúng ta sẽ hoá ra như vậy. Bằng việc quên mất rằng chúng ta rất xinh đẹp, chúng ta đánh mất đi phần vẻ đẹp trong chúng ta. Điều đó đúng khi hầu hết chúng ta không làm cho những người luôn rình xem sự thất bại của chúng ta thất vọng. Nhưng cơn gió đang đổi chiều, sự thật đang đổi ra sự tự do và tươi mới cho tất cả những ai có tai để nghe điều sự thật nói và đánh thức. Thế gian này mong mỏi được nghe thấy sự xinh đẹp trong tiếng nói của chúng ta lên tiếng một lần nữa.

Phụ Nữ Không Phải Là Nan Đề

Vấn đề không phải là bạn không thích phụ nữ… bạn chỉ là không thích vũ điệu chúng ta đang thể hiện bấy giờ mà thôi. Trang phục không thoải mái và bài hát thì dở. Bạn tìm cách tách mình ra khỏi sự nông cạn, yếu đuối và thất bại, nhưng cái này không thực sự quá xấu đâu. Chỉ có điều là không đủ. Phụ nhận phái tính của mình không bao giờ đem chúng ta ra khỏi tình biến động của nan đề để đến với câu trả lời được.

Tôi cũng từng phán xét chính mình đơn giản vì tôi là nữ giới. Tôi tự nhủ với bản thân kiểu như: “Mình ghét việc mình là nữ…ước gì mình là con trai cho rồi! Con trai lúc nào cũng tự do để làm vô số thứ. Bực thật chứ, họ lại có sức mạnh hơn nữ nữa. Mình ghét việc bị lép vế và phải cúi đầu! Mình muốn được tự do để làm chủ chính mình.” Khi thời gian qua đi, tôi nhận ra những tư tưởng này đều được hình thành để đáp ứng lại với sự tĩnh tại. Tiếng ồn đã bóp méo sự diễn giải về mọi thứ của tôi. Nó thay đổi góc nhìn và hình ảnh của họ. Bằng việc ôm lấy lời dối trá rằng chúng ta là nan đề, thì khi thời gian trôi qua đi, chúng ta sẽ hoá ra như vậy. Bằng việc quên mất rằng chúng ta rất xinh đẹp, chúng ta đánh mất đi phần vẻ đẹp trong chúng ta. Điều đó đúng khi hầu hết chúng ta không làm cho những người luôn rình xem sự thất bại của chúng ta thất vọng. Nhưng cơn gió đang đổi chiều, sự thật đang đổi ra sự tự do và tươi mới cho tất cả những ai có tai để nghe điều sự thật nói và đánh thức. Thế gian này mong mỏi được nghe thấy sự xinh đẹp trong tiếng nói của chúng ta lên tiếng một lần nữa.

Phụ Nữ Không Phải Là Nan Đề

Vấn đề không phải là bạn không thích phụ nữ… bạn chỉ là không thích vũ điệu chúng ta đang thể hiện bấy giờ mà thôi. Trang phục không thoải mái và bài hát thì dở. Bạn tìm cách tách mình ra khỏi sự nông cạn, yếu đuối và thất bại, nhưng cái này không thực sự quá xấu đâu. Chỉ có điều là không đủ. Phụ nhận phái tính của mình không bao giờ đem chúng ta ra khỏi tình biến động của nan đề để đến với câu trả lời được.

Tôi cũng từng phán xét chính mình đơn giản vì tôi là nữ giới. Tôi tự nhủ với bản thân kiểu như: “Mình ghét việc mình là nữ…ước gì mình là con trai cho rồi! Con trai lúc nào cũng tự do để làm vô số thứ. Bực thật chứ, họ lại có sức mạnh hơn nữ nữa. Mình ghét việc bị lép vế và phải cúi đầu! Mình muốn được tự do để làm chủ chính mình.” Khi thời gian qua đi, tôi nhận ra những tư tưởng này đều được hình thành để đáp ứng lại với sự tĩnh tại. Tiếng ồn đã bóp méo sự diễn giải về mọi thứ của tôi. Hãy nghĩ tiến trình này cũng giống như thiết bị định vị GPS trong xe hơi vậy. Bản đồ vệ tinh có lợi ích là có góc nhìn vượt xa tình trạng giao thông hỗn loạn hoặc những phiền nhiễu trong ô tô (chẳng hạn như tiếng ồn của trẻ con). Chúng tôi cũng có thiết bị định vị như vậy trong xe hơi và có một lần tôi thử dùng nó để đi đến một nơi lạ tại Denver. Vấn đề duy nhất đó là nó bị lập trình sai; nó ghim nơi xuất phát là đích đến của tôi.

Suốt chuyến đi, hệ thống chỉ đường cố gắng chỉ đường cho tôi quay về lại nhà. Hãy thót ra và vòng lại! Đến lối rẽ kế tiếp. Xin dừng lại, bạn đang đi sai hướng! Tiếng nói ấy cứ nói suốt như thế, nhiều lúc tôi cảm giác cách tôi nhìn phải tính của mình cũng giống hết vậy. Tôi vô tình lập trình sai mục tiêu. Đích đến: Đại lộ nam, điểm xuất phát là xa lộ nữ. Có lẽ bạn cũng cảm nhận theo cách đó; hệ thống dẫn đường của bạn đang khóc thét nhưng bạn thì lại không biết nên quay lại từ đâu. Đây là lúc chúng ta nên thoát ra khỏi đường cao tốc lộn xộn này để đi ngược trở lại con đường an toàn dẫn ta đến vương quốc nằm ở đường chân trời. Ở đó chúng ta có thể ăn mừng không chỉ phụ nữ là bạn bè của nhau mà còn có sự gia tăng hơn những gì chúng ta từng mơ ước rất nhiều.

Điều Quan Trọng Trong Kế Hoạch Của Đức Chúa Trời

Đừng tưởng tôi đang ủng hộ sự đầu hàng hay tâm lý của người bị chà đạp. Bạn là người đóng vai trò quan trọng cho câu trả lời Đức Chúa Trời dành cho nhân loại. Cha Thiên Thượng của chúng ta đã đặc biệt tạo dựng nên để thực hiện một nhiệm vụ mà không người phụ nữ nào khác có thể hoàn thành trong không gian và thời gian này. Như tôi còn tiếp tục nói về phụ nữ cũng như những vấn đề họ đối diện nên tôi hi vọng kết nối được với các khán giả của tôi bằng cách nói điều Chúa nói về họ: “Tôi thích phụ nữ; họ là câu trả lời cho rất nhiều vấn đề.”

Phụ nữ cực kỳ có giá trị nhưng thường thì chúng ta lại thất bại không nói hết được điều này cho nhau. Có lẽ chúng ta chưa nghe câu này đủ. Không phải trong những phương tiện truyền thông. Không phải ở trong nhà thờ. Không phải trong nhà. Không phải trong phạm vi vị tính dục. Không phải trong những mối quan hệ. Vì khi chúng ta nhận biết và khẳng định được giá trị gắn liền với phái nữ thì sức mạnh của chúng ta sẽ được khuếch đại lên. Bóng tối, cái gương lu mờ sẽ được phơi bày, vai trò nguyên thuỷ và vẻ đẹp của chúng ta sẽ được mang ra ánh sáng.

Hiện nay chúng ta chỉ thấy qua gương một cách mập mờ; đến lúc ấy, chúng ta sẽ thấy mặt đối mặt.

(1 Cô-rinh-tô 13:12 NIV)

Trong những trang sắp đến, chúng ta sẽ khám phá cái đó tựa như điều gì. Tôi cầu nguyện cho bạn tìm được một chỗ thích hợp trong vương quốc và bắt đầu nghe thấy Ngài gọi tên bạn.

Sau đây là một vài câu hỏi để bạn suy ngẫm:

  • Bạn cho phép sự tĩnh tại thuyết phục bạn rằng bạn là nan đề theo những cách nào?
  • Bạn nghĩ bạn dễ bị tổn thương nhất do sự gây nhiễu ở độ tuổi nào?
  • Tại sao bạn bắt đầu tin nó?
  • Điều gì đã xảy ra trong cuộc sống của bạn khi bạn cũng có sự méo mó này?

Lạy Cha Thiên Thượng,

Con đến với Ngài trong danh Chúa Giê-su. Con tin Ngài nhìn thấy con xinh đẹp. Con tin Ngài tạo dựng con và đặt nên con trong lòng mẹ con là cho điều tốt lành chứ không phải để hãm hại con. Con từng bị tấn công như là nan đề; nhưng con muốn mình được khai phóng như là câu trả lời. Con ngước mắt con hướng về Ngài; xin phục hồi sự mềm mại uyển chuyển trong giọng nói của con. Con muốn mang sự chữa lành và hi vọng đến. Cho người hư mất và cho thế gian đang sắp chết, nhưng trước hết con cần Ngài đụng chạm con cách mật thiết và chữa lành chính cuộc đời con. Xin thay đổi góc nhìn của con. Xin phục hồi tấm lòng con. Xin gọi con là con yêu dấu của Ngài. Xin ôm con thật chặt. Con loại bỏ những tội lỗi bề ngoài để đến trước ngai sẵn sàng để được Ngài mặc cho con sự rực rỡ ban đầu. Thánh Linh ơi, xin hà hơi sự sống và từng nơi chết chóc và son sẻ. Xin mở mắt để con nhìn thấy đó là gì và xin mở tai con để nghe Ngài gọi tên con. Amen!

0 Comments

Heads up! Your comment will be invisible to other guests and subscribers (except for replies), including you after a grace period.
Note