LỜI NÓI ĐẦU CỦA KEN BLANCHARD

Nghệ Thuật Sống Quân Bình

Đăng vào: 11 tháng trước

.

LỜI NÓI ĐẦU CỦA KEN BLANCHARD

Tôi biết ngay mình sẽ thích quyển Nghệ Thuật Sống Quân Bình bởi vì nó được người huấn luyện Kinh Thánh của tôi là Richard Case gởi đến. Rich thường có cuộc gặp gỡ trên điện thoại với tôi cùng với bốn người bạn và đồng nghiệp của tôi vào mỗi sáng thứ Tư lúc 6 giờ, theo giờ California. Rich biết rõ về tôi và cũng đã giúp đỡ tôi nhiều trong việc sống quân bình. Vì vậy anh biết tôi sẽ đồng cảm và học hỏi được nhiều điều từ câu chuyện của Pat.

Sau khi đọc Nghệ Thuật Sống Quân Bình, tôi hăm hở muốn gặp Pat. Tại sao? Bởi vì chúng tôi có rất nhiều điểm chung. Trước hết, cả hai chúng tôi đều kết hôn không bởi ý riêng. Nếu không có Linda, vợ Pat, và Margie, vợ tôi, thì chúng tôi không bao giờ được như hôm nay. Đức Chúa Trời biết chúng tôi cần một người bạn đời tuyệt vời để giúp chúng tôi sống quân bình và giữ đúng thứ tự ưu tiên. Đừng bỏ qua phần Lời Kết của Linda khi đưa ra quan điểm của mình với tư cách là vợ của một người phải điều phối hài hòa nhiều trọng trách.

Thứ hai, cả hai chúng tôi đều bị nhầm lẫn về sự khác biệt giữa công việc và sự vui chơi, là điều khiến cho việc quân bình đời sống càng thêm khó khăn. Điều an ủi trong chuyện này là chúng tôi đang làm điều mà Đức Chúa Trời muốn chúng tôi làm, vì tôi không cho rằng Chúa đặt để chúng ta trên đất chỉ để làm người chuyên “canh giờ”. Nếu bạn thấy mình đang nhủ thầm: “May quá, hôm nay là thứ Sáu,” hay bạn cảm thấy chán nản vào tối Chúa nhật, tốt hơn là bạn nên tìm công việc khác để làm. Khi bạn bạn yêu thích công việc của mình thì bạn sẽ chọn để trở nên hoặc một người làm việc hiệu quả nhất hoặc một người tham công tiếc việc. Nhiều năm trước, Charles Garfield đã giúp tôi phân biệt rõ điều này: Người tham công tiếc việc không bao giờ biết dừng lại. Họ lén đem theo điện thoại di động vào sân golf. Dù về nhà nhưng họ nhưng họ chưa bao giờ thật sự ở nhà. Trái lại, người làm việc hiệu quả nhất có thể làm việc liên tục không ngừng nghỉ trong một khoảng thời gian, nhưng họ biết cách dừng lại và làm một việc khác. Họ sẽ nán lại trong xe trước khi vào nhà để kịp thực hiện cuộc gọi cuối cùng; nhờ thế, khi bước vào nhà, họ có thể thật sự “ở nhà” với vợ hoặc chồng, con cái, người thân hoặc bạn bè của mình. Cũng như tôi, Pat Gelsinger từ một người tham công tiếc việc đã học được cách trở thành người làm việc hiệu quả nhất và cuộc hôn nhân không do ý riêng thật sự đã giúp cho điều tuyệt vời đó xảy ra. Những tranh đấu và chiến thắng với sự quân bình của Pat sẽ giúp ích cho bạn nếu bạn có ý định sống quân bình như hai chúng tôi đã làm.

Thứ ba, Pat và tôi đều học biết rằng công việc mà chúng tôi đang làm cũng là công tác hầu việc Chúa. Tôi sẽ không bao giờ quên phản ứng của Norman Vincent Peale – người mà tôi có dịp cộng tác viết quyển Sức Mạnh Của Việc Quản Lý Có Đạo Đức (The Power of Ethical Management). Khi tôi hỏi anh: “Tôi có nên bỏ hết công việc của mình trong vai trò là một tác giả và cố vấn kinh doanh để quay lại trường thần học và trở thành người giảng đạo hay không?” Norman đáp lời tôi lập tức và xoáy thẳng vào vấn đề: “Hoàn toàn không nên. Anh đang có một hội chúng đông đảo trong giới kinh doanh và ở đó đang thiếu rất nhiều diễn giả.” Pat Gelsinger chắc chắn đã học được điều đó và nhận biết rằng mình có thể làm được nhiều việc cho Chúa khi làm một nhân viên cao cấp tại Intel hơn là làm một người giảng đạo chính thức.

Thứ tư, Pat và tôi đều học được rằng hành động có uy quyền hơn lời nói, dù chúng tôi không giấu rằng mình là môn đồ của Chúa Giê-xu. Tôi cho rằng cả hai chúng tôi đều ủng hộ lập luận rằng phong trào truyền giảng vĩ đại sắp tới trên thế giới sẽ là việc tỏ bày qua hành động chứ không phải là lời nói. Nếu chúng ta muốn có nhiều người theo Chúa Giê-xu hơn, chúng ta với tư cách là Cơ Đốc nhân phải thay đổi cách xử sự của mình. Khi đọc Nghệ Thuật Sống Quân Bình, bạn sẽ nhìn thấy cách Pat Gelsinger sống và bước đi bởi đức tin trong thương trường.

Cuối cùng, việc giữ đúng thứ tự ưu tiên là một thách thức không ngừng cho Pat và cho tôi. Trong một buổi thuyết trình cùng với Tom Landry – huấn luyện viên nổi tiếng của đội bóng bầu dục Dallas Cowboys, có một khán giả đã đặt một câu hỏi cho Landry: “Thưa huấn luyện viên, làm thế nào mà anh có thể giữ bình tĩnh trước một trận đấu thật náo nhiệt và đầy cạnh tranh như trận bóng bầu dục?” Landry đáp: “Rất dễ, tôi giữ đúng thứ tự ưu tiên của mình. Chúa trước tiên, sau là vợ, rồi đến các con và cuối cùng là công việc. Vì vậy, nếu tôi có bỏ lỡ trận đấu nào vào Chúa nhật, tôi vẫn còn lại nhiều điều khác nữa.” Anh nói tiếp: “Không may là có nhiều huấn luyện viên khác khi bỏ lỡ một trận đấu vào ngày Chúa nhật, họ cảm thấy bị thiệt hại ghê gớm bởi vì họ phải khẳng định bản thân mình qua công việc.” Tôi biết đa số nam giới suy nghĩ gì khi họ nói câu “Vâng, tôi đồng ý” trong hôn lễ của mình là: “Bây giờ hôn sự đã xong, tôi có thể trở về với công việc của mình.” Việc lắng nghe cách Pat vật lộn với xu hướng này sẽ giúp ích cho bạn và cả tôi nữa. Việc quan sát cách Linda tránh được những nan đề mà nhiều phụ nữ mắc phải sau hôn nhân cũng rất hữu ích. Hầu hết phụ nữ muốn xem chồng mình là đối tượng để truyền giáo và biến đổi. Như Pat đã học được cách thỉnh thoảng gác lại công việc để dành thời gian cho Linda và các con, Linda cũng đã học được cách để Chúa biến đổi Pat, còn việc của cô là yêu thương và hỗ trợ anh. Đây quả là những bài học lớn cho tất cả chúng ta

Tôi có thể nói mãi về quyền sách này. Tôi thật sự bị cuốn hút bởi nó và tôi cho rằng bạn cũng sẽ như vậy nếu bạn đang vật lộn để sống quân bình cũng như đang cố gắng có được một đời sống thành công và ý nghĩa.

Cảm ơn Pat và Linda vì đã chia sẻ câu chuyện của mình. Margie và tôi mong đến ngày được ôm cả hai bạn bằng cái ôm nồng ấm. Cầu Chúa ban phước lành cho các bạn.

— Ken Blanchard,

Đồng tác giả quyển Quản Lý Từng Phút (The One Minute Manager)

và Lãnh Đạo Như Chúa Giê-Xu (Lead Like Jesus)

Lưu ý: Nội dung của quyển sách này chỉ là quan điểm cá nhân của Pat Gelsinger chứ không phải là quan điểm của Tập đoàn Intel.